CHƯƠNG 1060

Sự sợ hãi vừa được đ è xuống lại dâng lên, anh cúi đầu tìm môi của cô muốn hôn lên.

Tống Hân Nghiên quay đầu đi.

Vòng đu quay đã từ trên điểm cao nhất từ từ đi xuống.

Những suy nghĩ vốn đang nhảy nhót tràn đầy sự tưởng tượng cũng cùng rơi xuống, từng chút đến gần với hiện thực.

“Tưởng Tử Hàn, anh đừng như vậy. Bây giờ tôi vẫn là vợ của Dạ Vũ Đình, lại cùng với anh….”

Nụ hôn lúc nãy là nhất thời kích động, mất đi lí trí.

Loại sai lầm này, có một lần đã đủ rồi.

Anh nắm lấy cằm cô, ép cô phải nhìn mình: “Hân Nghiên, em hãy nhớ rõ, đời này em chỉ có thể là người phụ nữ của Tưởng Tử Hàn anh, cho dù là Dạ Vũ Đình hay là Lý Hàn Đình, cũng đừng nghĩ đến chuyện cướp em từ tay anh. Còn về người phụ nữ điên Tống Thanh Hoa, nếu như bà ta thật sự tìm ra người ba đứa con mới sinh của em, anh cũng tuyệt đối không cho phép em và anh ta có bất kỳ liên quan nào! Không chỉ có như vậy, năm đó người đàn ông kia đã từng c**ng hi3p em, anh sẽ từng chút từng chút giúp em đòi lại….”

Lời nói vừa rơi xuống.

“Hắt xì!”

Mũi đột nhiên cảm thấy ngứa, anh không nhịn được hắt xì một cái.

Tiếng hắt xì đã phá vỡ bầu không khí nghiêm túc như thế này….

Tống Hân Nghiên muốn cười cũng không dám cười, vội vàng đẩy tay anh ra, cứu vòm họng của mình: “Anh mau mặc áo hẳn hoi vào.”

Hôm nay, Tưởng Tử Hàn mặc vest màu đen, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác lông cừu.

Lúc này khóa chiếc áo khoác không cừu vẫn chưa được kéo lên, bộ vest cao cấp được làm bằng tay xa hoa kia không thể ngăn cản được gió lạnh và tuyết.

Cô quấn chiếc áo khoác vẫn chưa kéo khóa của anh lại…

Khu nghỉ ngơi của khu vui chơi.Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Cố Vũ Tùng cử động cái cổ đã mỏi nhừ, than thở, oán trách: “Anh Hàn ở bên trên ôm ngọc mềm ôn hương trong lòng, mấy kẻ độc thân chúng ta không chỉ bị nhét cơm chó, còn phải làm cu li không sợ vất vả, không oán giận. Haiz, đúng là vì hạnh phúc của anh em, đảm nhận trách nhiệm là vật hi sinh to lớn. Chúc Minh Đức, ấn đi, đã đến lúc để ông chủ cậu nở mày nở mặt rồi…”

Lúc nói chuyện, anh ta đã châm một điếu thuốc, dùng đầu thuốc châm ngòi nổ của pháo hoa.

Phía bên kia, Chúc Minh Đức cũng đã châm một đường khác ở bên phía anh ta.

Hai người nhanh chóng lùi lại, quay về khu vực an toàn.

Lúc này, Chúc Minh Đức mới an ủi Cố Vũ Trung: “Cậu Cố, nếu cậu nghĩ như vậy, tâm trạng boss nhà tôi tốt, ngày tháng của mọi người cũng dễ sống hơn không phải sao, khổ một lúc, sướng cả đời, xứng đáng!”

Cố Vũ Tùng: “…”

Lại không thể đáp lại được, điều quan trọng là anh ta còn thật sự có cảm giác được an ủi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play