Bạch Dã Kỳ Văn Lục

Chương 32: Treo cổ trên cành đào


1 năm

trướctiếp

Nói tới đây, người con trai hoạ sĩ không nhịn được đỡ trán mệt mỏi: "Nếu lúc đó cháu thường xuyên xem xét ông ấy thì hay rồi... Phải đợi đến tận lúc sự kiện kia kết thúc, cháu xem hết các tác phẩm trưng bày nhưng lại chẳng thấy bức 'Hồng Thích Mộng' kia đâu, lúc gọi về nhà cha cháu thì không ai nghe máy cả. Cháu cho là ông ấy đang mê mẩn với mấy bức tranh nên cũng không để tâm lắm, sau đó cháu gọi điện hỏi hội trưởng sự kiện, thế nhưng hội trưởng lại nói cha cháu không muốn đưa bức 'Hồng Thích Mộng' kia lên triễn lãm trưng bày. Cháu không hiểu rốt cuộc cha cháu vì sao lại làm vậy? Bởi vì sự kiện lần này mà ông ấy đã lặn lội hơn sáu tỉnh tìm cảm hứng, cho tới khi đến thôn Đào Hoa mới làm ra được bức 'Hồng Thích Mộng', vậy tại sao ông ấy lại không muốn đem nó đi trưng bày? Cháu cảm thấy chuyện này quái lạ, vừa lo vừa sợ nên lập tức trở về trong đêm, nhưng đến lúc cháu mở cửa nhà vẽ của cha cháu, ông ấy... Ông ấy đã..."

Hồ Chính Bắc vô cùng khiếp sợ với việc vị hoạ sĩ già kia tự sát, ông chỉ nghĩ rằng vị hoạ sĩ kia thất hứa, không ngờ người đã không còn, làm sao thực hiện lời hứa...

Sau khi tiễn đứa con của hoạ sĩ đi, Hồ Chính Bắc cũng nghĩ việc này sẽ nhanh qua thôi, rồi cuộc sống của thôn Đào Hoa sẽ trở lại quy luật cũ.

Nào ngờ chưa được mấy ngày sau, không biết du khách từ đâu ra mà đổ ào về phía thôn Đào Hoa, những người này nhìn thấy thôn quê nhỏ chìm trong hoa đào thì mê mẩn không thôi, lập tức chụp rất nhiều hình ảnh đăng lên mạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp