Diệp Du Nhiên vỗ vỗ vào lưng cô ấy mà không nói lời nào, cứ để cô ấy tiếp tục khóc, cô cũng yên lặng ngồi bên cạnh cô ấy.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Camyl cuối cùng ngừng khóc. Cô ấy ngẩng đầu lên, đôi mắt hồng hồng sưng húp nhìn Diệp Du Nhiên một cái: “Những gì tôi làm với cô... tôi không hề cố ý, chỉ vì tôi quá sợ hãi nên…”
Thật ra cô ấy không cần phải giải thích, Diệp Du Nhiên cũng biết. Người biết được sự thật này e rằng trong lòng cũng không dễ chịu gì cho cam, cô ấy cũng chỉ mới mười tám, mười chín tuổi, hết thảy mọi việc đều chưa bắt đầu, bây giờ lại phải đối mặt với cuộc thi lớn như vậy, không thể khống chế cũng khá bình thường.
“Tôi hiểu…” Diệp Du Nhiên nắm lấy tay cô ấy an ủi, nói: “Sự việc này không nghiêm trọng như những gì cô tưởng tượng đâu. Bởi vì cô chỉ mang nó theo bên người, nói không chừng cũng khó phát bệnh. Những lúc thế này, cô càng phải quý trọng cơ thể mới có thể vượt qua được…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT