Mạnh mẽ bế Diệp Du Nhiên từ dưới đất lên, Nam Cung Tước ôm cô trở về trên giường, không nói một lời cầm cái hòm thuốc, bôi thuốc lên vết máu ứ đọng trên cổ cho cô.

Trong lúc này, Diệp Du Nhiên không rên lên một tiếng, chỉ khi có thuốc nước lạnh lạnh đụng vào cổ, lúc ấy cô mới có chút run rẩy.

“Thật xin lỗi—-” Một tiếng lầm bầm trầm thấp phát ra, tựa như là nói cho chính mình nghe.

Trong phòng ngay cả bầu không khí cũng tĩnh mịch như thế, Diệp Du Nhiên tất nhiên là nghe được rõ ràng, trên mặt của cô cũng không có biểu cảm gì: “Em muốn biết là tại sao—”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play