Diệp Du Nhiên tức giận quay đầu lại trừng mắt nhìn anh ta, cô cảnh giác nhìn anh ta, rất nhiều vấn đề đan chéo lẫn nhau, khiến đầu cô vốn dĩ hơi lừ đừ càng thêm uể oải, gương mặt cô lạnh lùng, hỏi: “Tại sao cứ ép tôi như vậy? Rốt cuộc đâu là nguyên nhân anh làm vậy?”
Bụi đất và vết bẩn trên gương mặt khiến Diệp Du Nhiên trông có vẻ hơi buồn cười, câu chất vấn nói ra cũng mất đi khí thế vốn có, khi nãy chạy vội đến đây, mồ hôi trộn lẫn với vết bẩn bụi đất chỉ khiến người thấy càng buồn cười thêm, khuôn mặt vốn xinh đẹp không thể nhìn ra hình dạng ban đầu nữa.
“Sao cứ phải phản kháng vô vị như thế? Tự xem mình đi, lặn lộn thành gì rồi?” Lâm Mân ra vẻ thương tiếc.
Diệp Du Nhiên không biết tại sao mình lại đuổi theo Lâm Mân nhanh như vậy, cũng không có cảm giác thực sự sợ hãi, nhưng thực sự thì đến bây giờ cô vẫn chưa biết tại sao mình muốn tóm người đàn ông này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT