“Được rồi, đừng như thế này, nếu sau này chúng ta nhớ đứa bé, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể đến thăm nó.” Nam Cung Tước an ủi.

Diệp Du Thiên nhìn Nam Cung Tước đầy thất vọng nhưng trong lòng không nén được nỗi buồn, đúng vậy, nó không phải là con ruột của mình, vậy làm sao mà ép được, yêu cầu của cô quả thực là quá đáng--

Miễn cưỡng nở nụ cười, Diệp Du Thiên buộc bản thân không nghĩ tới những chuyện này nữa, bàn tay ôm eo của Nam Cung Tước từ từ di chuyển, hàm ý đã rất rõ ràng rồi, muốn thế nào cũng không bỏ qua được.

“Hãy tiếp tục những gì chúng ta chưa làm vừa rồi—” Nam Cung Tước ghé vào tai cô và thì thầm nhẹ nhàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play