Tỉnh dậy sau một đêm điên cuồng, trời đã hơi sáng, không khí trên núi lúc sáng sớm rất tươi mát và trong lành, Diệp Du Nhiên dụi dụi mắt, phát hiện mình đang ở trong lều, nằm trong túi ngủ, rất ấm áp, vị trí bên cạnh đã trống rỗng, Nam Cung Tước không biết từ khi nào đã ra ngoài.

Trí óc không tự giác nhớ tới buổi tối hoang đường hôm qua làm hai má Diệp Du Nhiên đỏ hồng, cô chưa từng nghĩ qua mình vậy mà cũng có lúc càn rỡ đến thế, sau nửa đêm cô đã mệt mỏi đến sắp gục nhưng Nam Cung Tước nhất quyết không chịu bỏ qua cô, cho nên cô trong mơ hồ được anh ôm trở về lều lúc nào cũng không biết.

Trên thân không có cái cảm giác dính dính nhớp nháp gì, chắc là anh ấy đã giúp mình lau dọn sạch sẽ hết, vừa nghĩ tới việc này, mặt của cô càng thêm đỏ.

Mặc quần áo tử tế, cô đi ra lều, phát hiện Nam Cung Tước đang ngồi trên một khối đá ở chỗ không xa, bóng lưng thâm trầm vững chãi để người ta cảm thấy yên tâm vô cùng, chỗ xa xa mặt trời đã lộ ra hơn phân nửa, nhiễm hồng cả bầu trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play