Trên đường về nhà, Diệp Du Nhiên và Nam Cung Tước bàn bạc: “Cuối tuần này tôi muốn đến trại trẻ mồ côi một chuyến.”

“Ừm, để chú Vinh đưa cô đi.” Nam Cung Tước nhắm hai mắt lại.

Diệp Du Nhiên cảm nhận được tâm trạng của anh không được tốt, có chút lo lắng: “Anh sao thế? Không thoải mái ở đâu?”

Nam Cung Tước mở mắt ra, nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Diệp Du Nhiên, cho tới bây giờ đôi mắt trong veo, chưa từng lừa gạt và dùng thủ đoạn, anh có chút mất mát, xem ra anh rất mong đợi. . . Hy vọng cục cưng là con của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play