Đèn lớn đã tắt, chỉ còn đèn ngủ ôn hòa lóe lên.

Một mảnh tôi do tia sáng không lọt vào được ở bên trong, Diệp Du Nhiên rủ mắt nhìn thấy bóng đen của chính mình rơi xuống, đầu ngón tay từng lần một phác họa lấy hình dáng đường cong của đầu, thẳng đến lúc ý thức dần dần mơ hồ, chìm vào giấc ngủ.

Nam Cung Tước phát hiện được lúc hô hấp của cô trở nên đều đặn nhẹ nhàng, khẽ hừ một tiếng: “Thật sự là mệt mỏi, tự giác thừa nhận có cái gì không tốt.” Không uổng công hôm nay anh diễn kịch lâu như vậy, người phụ nữ này phản ứng như vậy coi như còn chấp nhận được.

Trong giọng nói trầm thấp lộ ra vui thích, như một loại rượu đã ủ lâu năm, có lực hấp dẫn trí mạng. Đáng tiếc, người đã chìm vào giấc ngủ mơ không thể nghe thấy, cũng không cảm giác được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play