Cạch…

Đúng như Cao Trí nói, cô tắm xong lên giường nằm là Lục Thiên phong về.

Cánh cửa phòng ngủ mở ra, một bóng dáng to lớn bước vào. Lục Thiên Phong trên người vẫn mặc bộ âu phục đuôi tôm của chú rể lúc nãy.

Lúc này chiếc nơ đen lịch thiệp đã được tháo ra, hai chiếc cúc áo trên cùng cũng mở toang, gương mặt điển trai đầy mệt mỏi cùng bước đi loạng choạng. Nhìn dáng đi như vậy cô e rằng anh bị bạn cho uống không ít.

Thục Nghi đi lại đỡ anh về giừờng nằm xuống, giúp anh tháo giày, lấy gối cho anh nằm. Đồng thời lúc đó Thiên Phong lảm nhảm bên tai vợ mình:

“Bã xã, anh về rồi…anh xin lỗi về trể…tụi bạn cứ ép anh miết…ư”

“Anh đợi một chút, em đi pha trà giải rượu cho anh."

“Không cần, anh muốn em giải rượu anh thôi…hức”

Sau đó có một sức lực mạnh mẽ kéo lấy tay cô mà nằm xuống. Vì chân đứng không vững mà cô ngã xuống chiếc giường, thừa lúc ấy Lục Thiên Phong liền nằm sấp lên người cô, chuyển thành tư thế chủ động, ánh mắt nóng như lửa nhìn Thục Nghi.

“Em biết đêm nay là gì không? là đêm… đêm tân hôn của hai chúng ta đó, chứ không phải là đêm em pha nước giải rượu cho anh”

“Dạ...em biết”

“Biết thì tốt…ngoan nào. Dù đối với anh đêm nào cũng là đêm tân hôn cả”

Lục Thiên Phong cúi mặt xuống, giây sau đã hôn lên môi cô đầy nhiệt tình, lưỡi bắt đầu đi vào sâu hơn quấn lấy lưỡi cô. Một tay anh đặt lên một bên ngực cô mà khẽ xoa nắn.

“A…ưm…” Thục Nghi khẽ run lên, giọng rên rỉ.

Lục Thiên Phong như bị kích thích và hưng phấn hơn, anh rời khỏi môi cô mà di chuyển đến vùng cổ cắn cắn nhẹ nhẹ.

“A…anh đừng cắn…ư”

Thiên Phong ngẩng đầu nhìn cô, giọng anh khàn khàn say rượu:

"Vậy anh sẽ l.iếm nó nhé hay là m.út?".

“Em muốn cả hai”

“Em tham lam quá rồi đó. Được rồi”

“A…ư…”

Hai tay xoa nắn ngực cô, ngực cô rất mềm mại và đầy đặn, sờ vào có cảm giác rất thích.

"A....ư"

Thiên Phong bắt đầu thở gấp, rồi ngậm lấy đầu ngực đỏ ửng, dựng đứng của cô. Thục Nghi không chịu được mà luôn miệng rên khe khẽ.

Anh hôn dần xuống phần bụng của cô, lưỡi anh khẽ l.iếm phần dưới.

"A....đừng mà...nhột quá....ưm".

Lục Thiên Phong hôn lên nhụy hoa của cô, bên trong đã có khá nhiều nước. Anh đưa lưỡi l.iếm ít chất d.ịch đó, Thục Nghi sung sướng quằn người lên.

“A…Phong…”

“Sao…em thấy sao?”

“S..sướng quá…”

“Mới như vậy đã kích thích à”

Lục Thiên Phong cởi chiếc quần mình ra, cầm lấy tiểu đệ trên tay và đặt ở cửa hang nhỏ đâm từ từ vào bên trong của cô.

“A…Phong chậm thôi”

Anh nhịp nhàng đi vào bên trong cô, dần dần hang nhỏ ấm ướt chứa nguyên cây thịt, anh mới đẩy nhanh tốc độ.

- "Ưm....a....a".

Anh chống hai tay xuống giường, liếm nhẹ lên hai cạnh môi cô, phần bên dưới vẫn dính chặt lấy nhau. Ra vào liên tục.

"Ưmm".

Sau đó anh nâng hai chân cô lên, tách chân cô về phía mình, nơi hai người tiếp xúc đã tràn đầy m.ật d ịch. Q.uy đầu tìm được lối xâm nhập hang nhỏ cọ cọ lên xuống phía dưới vài lần.

"Hừm..."

"A...a...s...sâu quá"

"Ông xã... chậm thôi..."

Hơi thở nồng nặc đầy mùi rượu liên tục phà vào mặt Thục Nghi. Cô từ người không say cguyêrn thành người say bởi mùi rượu của anh.

Phía bên dưới vẫn ra vào, ben trong cô co rút bao quanh cự long.

"Chật quá...em thả lỏng người ra bà xã"

"Ư....ưm..."

Cứ mỗi lần đâm vào là hàng trăm cái miệng nuốt chặt không buông. Làm Thiên Phong sướng phát điên.

Thục Nghi quỳ trên giường, làn da mịn màng ngập kín dấu hôn, Lục Thiên Phong quỳ sau lưng cô, hai tay nắm lấy eo cô thuận thế đâm vào...

"A...ư..."

"Bà xã...em thấy sao?"

"Ưm...em chịu không nổi...ưm...em sắp ra..."

"Em cứ ra thoải mái...đừng kìm nén"

"Phụt...." một dòng nước trong suốt bắn ra. Hết thảy cô đã vắn ra hai ba lần còn Lục Thiên Phong anh vẫn cho ra ra vào vào mà không biết chán.

Đến lúc này, khi động tác ngày càng nhanh. Lục Thiên Phong "Hừm..."một tiếng anh phun chất màu trắng đục đầy trên lưng Thục Nghi.

Đồng thời "A...!!" Thục Nghi ngửa đầu ra sau, mái tóc dài rối tung, cả người run rẩy ngã xuống giường.

Nhưng ***** *** vẫn còn nằm bên trong Thục Nghi. Thiên Phong không muốn lấy ra mà bắt đầu vào lần hai. Anh cảm thấy chưa thỏa mãn, muốn làm nhiều lần hơn nữa.

Lần này anh cho Thục Nghi nằm trên người anh, phía dưới hai chân vẫn ra vào liên tục. Phía trên hai cái miệng không ngừng ngâm nga và đổ cả hồ hôi.

"Bà xã ơi, thả lỏng ra nào. Em hút chặt anh quá, anh vô ra không được"

Cảm thấy vẫn còn bị hút chặt. Lục Thiên Phong cắn cắn nhẹ vào vành tai Thục Nghi, anh nâng bắp đùi cô gái, cơ bắp anh căng chặt bắt đầu đẩy nhanh động tác.

"A..." Q.uy đầu va chạm bên trong cái miệng nhỏ, cả người Thục Nghi run rẩy,

Qua gần ba tiếng đồng hồ anh vẫn chưa thỏa mãn. Trên trán anh và cô ướt đẫm mồ hôi.

“Phong…em mệt quá, có thể dừng lại được không?”

"Anh không dừng lại được tất cả là vì em đó”

“Sao vì em?”

“Vì em quá kích thích anh”

“A…a”

Bên dưới anh liên tục ra vào, sau đó phóng chất lỏng màu trắng dục vào trong rồi ôm lấy cô.

“Bà xã, em vất vả rồi”

Ngô Thục Nghi lúc này hơi thở dồn dập, mệt mỏi ngủ thiếp đi. Riêng Lục Thiên Phong vẫn hì hục bên cô, anh bắn ra tận hai lần rồi mới chịu buông tha cơ thể cô mà ngủ thiếp bên cạnh cô.

Chín giờ sáng hôm sau, Hai thân hình trần trụi quấn lấy mà ôm nhau ngủ. Một lát sau Thục Nghi đang chìm trong giấc ngủ thì có cảm giác cổ mình ươn ướt thật khó chịu.

“Ưm”

Hơi thở của anh càng cuồng nhiệt hơn, anh tiếp tục gặm cắn xương quai xanh của cô.

Ngô Thục Nghi khó chịu mở mắt ra:

“Phong...anh làm gì vậy?”

“Tỉnh rồi à, em biết đêm qua là tân hôn mà em cho anh làm có một lần rồi đi ngủ luôn hay không?”

“Nhưng em mệt quá”

“Anh cũng mệt, anh bị bạn ép uống rượu đến nổi anh cũng không còn sức"

Thiên Phong không đợi cô trả lời. Anh mỉm cười rồi cúi đầu xuống hôn lên môi cô, lưỡi của anh nhanh chóng tách hai cánh môi của cô ra, lưỡi đi vào trong ma sát hàm răng cô rồi dây dưa cùng lưỡi cô. Anh di chuyển môi xuống cổ của cô, cắn nhẹ lên vùng da trắng nõn ấy.

“Ưm…Phong”

“Em gọi gì đấy?”

“Ông…ông xã”

“Ừm, ngoan anh sẽ làm em thoải mái”

Tay anh đặt nhẹ lên ngực cô xoa nắn, Thục Nghi lúc này mắt đã phủ một tầng sương mờ, miệng rên rỉ. Anh hôn nhẹ lên ngực cô, môi anh m.út nhẹ hạt lựu đỏ. Bên dưới, anh nhẹ nhàng đưa một ngón tay vào trong.

"Ưm...ư..."

Anh nhanh chóng cho ***** *** vào bên trong. Sau hơn ba mươi phút Lục Thiên Phong bắn toàn bộ vào bã xã mình.

"Em nghĩ ngơi đi nhé. Anh sẽ nấu bữa ăn trưa cho hai vợ chồng".

Thục Nghi không nói tiếng nào cô thiếp đi vào giấc ngủ.

Thục Nghi tỉnh lại lần nữa đã tới giữa trưa rồi, cô không mặc gì cả nằm trên giường, máy lạnh phả vào trên người, cô nhớ lại sự điên cuồng đêm qua và cả sáng nay. Công nhận một điều Lục Thiên Phong có sức khỏe khá tốt.

Cả người Thục Nghi trần trụi, cô muốn tìm một cái áo sơ mi trắng trong phòng mặc vào. Hôm nay định làm trang phục mới, lạ chủ yếu cho Thiên Phong ngắm.

Mở phòng ngủ ra, cô đi đến cửa phòng, trong phòng bếp Lục Thiên Phong đang làm moan gì đó rất thơm

"Woa thơm quá. Ông xã làm món gì vậy?"

Lục Thiên Phong liếc nhìn cô một cái:

"Ra phòng khách xem TV đi, đừng ở chỗ này, nhiều khói dầu lắm. Lát anh mang ra em biết món gì à"

"Có cần em giúp gì không?"

"Không cần đâu, sắp xong rồi."

"Vậy được rồi, em ra ngoài phòng ăn chờ anh nha"

Giọng nói của Thục Nghi trong trẻo, nghe vào khiến cho tâm tình người ta sung sướng, mà nội dung trong đó lại càng ấm áp động lòng người.

"A...hôm nay sao em dám lấy áo sơ mi anh mặc"

"Hihi....em muốn đổi phong cách ấy mà. Ông xã thích không?

"Thích...miễn sao ăn em trước khi ăn cơm được rồi".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play