'
Omega là có thể mang thai!'
Khi Giang Tri Hỏa đi ra bệnh viện đều ngây ngốc..
Tình huống này của anh không cần thiết nằm viện, nhưng lời bác sĩ nói ở trong đầu anh cứ lặp đi lặp lại, tay kéo ra cửa xe đều run.
Đối với lần thứ hai phân hoá thành Omega, trước kia anh vẫn luôn không có cảm giác khác, cảm thấy chỗ khác nhiều lắm chính là phải tiêm ức chế tề, hiện tại bác sĩ nói ra trong thân thể anh đang ở đang có một khoang sinh sản đang phát triển, anh mới đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng nhất.
Giang Tri Hỏa vuốt bụng dưới của mình, rốt cuộc cảm nhận được điểm khác nhau nhất của Alpha và Omega.
——Omega là có thể mang thai!
Hôm nay là cuối tuần, không cần đi trường học, Lệ Mục Hà lái xe tới, liền đưa Giang Tri Hỏa về chỗ ở, vốn muốn hỏi nhà Nhan Mộ ở đâu, Giang Tri Hỏa lại đáp thay: "Cùng đưa về nhà em đi."
Tới dưới lầu, hai người xuống xe, Giang Tri Hỏa lôi kéo Nhan Mộ, xách vali xuống dưới cho hắn, rồi nói với Lệ Mục Hà: "Lệ ca em lên trước đây, cảm xúc hôm nay có chút loạn, chờ sắp xếp xong lại tìm anh."
Lệ Mục Hà cười ôn hòa, nói: "Được."
Nhan Mộ cũng gật đầu với hắn.
Hắn thật sự không biết nên nói gì với Lệ Mục Hà, tối hôm qua vào bệnh viện nhìn đến một màn Lệ Mục Hà nắm chặt tay Giang Tri Hỏa kia quá kích thích người, lại tưởng tượng đến mấy năm nay đều là hắn chăm sóc, ở cạnh tiểu Chu, cả người đều chua.
Nhưng hắn cũng không thể thật sự biểu lộ cảm xúc gì với Giang Tri Hỏa cùng Lệ Mục Hà, chỉ có thể gật gật đầu.
Lệ Mục Hà cũng cứng họng, chỉ nói: "Đi lên đi."
Lệ Mục Hà không có lập tức rời đi, mà là ngồi ở trong xe xem bóng dáng hai người hoàn toàn đi vào hàng hiên.
Bác sĩ sau khi từ phòng bệnh ra tới, nói chuyện riêng với hắn.
Chuyện Giang Tri Hỏa phân hóa lần thứ hai, Lệ Mục Hà vẫn luôn biết, Giang Tri Hỏa sẽ nói với hắn, nhưng hắn cũng không biết tiểu Hỏa ở ngày đầu tiên phân hóa lần thứ hai đã bị một Alpha đánh dấu, còn bởi vậy không thể không dựa vào Alpha tin tức tố để ức chế động nhiệt.
Bác sĩ xác nhận xong thân phận nhà hắn, khi nghe chuyện này, cả trái tim Lệ Mục Hà co chặt, lập tức muốn lôi tên Alpha đánh dấu anh ra đập một trận, tiểu Hỏa cũng thế, chuyện quan trọng như vậy không nói cho hắn.
"Sau đó thì sao!" giọng Lệ Mục Hà trở nên dồn dập.
"Cậu đừng khẩn trương, nam sinh Alpha kia rất có trách nhiệm, không chạy, mỗi lần đều cùng cậu ấy tới bệnh viện, chính là cậu chàng vừa nãy, muốn đánh về nhà đánh, ở bệnh viện đánh chính là gây chuyện." Bác sĩ nhìn ra suy nghĩ của Lệ Mục Hà, nói đùa, tiếp theo lại nói, "Hiện tại đã không sao, A biến O là tình huống đặc thù, đánh dấu sẽ chậm rãi biến mất, sẽ không có ảnh hưởng, không cần lo lắng."
Bác sĩ nói xong chuyện này, lại đơn giản đem chuyện khoang sinh sản này nói cho Lệ Mục Hà, dù sao cũng là người nhà, tuy rằng là Beta, nhưng bác sĩ có nghĩa vụ báo cho tình huống thật.
Omega cùng Alpha không giống nhau, nam tính Omega không có tử cung, sẽ ở sau khi phân hoá giới tính thứ hai chậm rãi mọc ra khoang sinh sản.
"Hiện tại, đau bụng dưới đều là tình huống bình thường, người bệnh đang phân hoá thành khoang sinh sản, đau đớn là biểu hiện bên ngoài, loại tình huống này uống thuốc vô dụng, tốt nhất có Alpha tin tức tố tới làm an ủi tề, nếu không đau lên cũng chỉ có thể tự nhịn. Vừa nãy chúng tôi cũng ở bên trong nói qua, không có vấn đề gì lớn, cậu có thể không cần lo lắng quá.".
Truyện Đô ThịLệ Mục Hà thở dài một hơi.
Bầu trời trong xanh, đường phố phủ đầy lá ngô đồng, những ngôi nhà trong khu phố cũ cao thấp không đồng đều, trước mặt là một bức tường graffiti dài, với nhiều màu sơn trộn lẫn vào nhau chi chít và sinh động.
Nhìn khu phố cũ này, hắn liền nhớ tới cảnh tượng năm đó nhặt được Giang Tri Hỏa.
Hắn sống cùng Giang Tri Hỏa rất nhiều năm, lần đầu gặp cũng là quảng trường cũ rất giống nơi này.
Khi đó là cuối năm, Lệ Hạo bị phái đi xuống dưới kiểm tra cơ cấu công tác, Lệ Mục Hà ở nhà nhịn điên rồi, cũng đi theo, vừa mới tới đó, liền nhìn đến một cái cậu bé mặc áo hoodie mỏng tới báo án.
Tuổi còn nhỏ, lại nhỏ nhỏ gầy gầy.
Đứa trẻ nhỏ như vậy nói muốn tới báo án, việc này không phải đùa giỡn, ngay từ đầu nhân viên tiếp đón còn cho rằng cậu là không hiểu chuyện, chơi đùa, hỏi: "Cha em biết em muốn tới báo án sao?"
Cậu bé rất bình tĩnh trả lời: "Không biết."
Sau đó cậu ở trước mặt nhân viên tiếp đón vén lên tay áo cùng ống quần, có báo cáo thương tích, còn có chứng cứ ghi âm.
Cậu bé chỉ vào âm thanh mở ra nói: "Đây là cha em."
Cảnh sát nghe đi nghe lại ghi âm, anh chỉ là nhân viên tiếp đón, cần ghi nhớ tình tiết cụ thể báo lên trên, cậu bé thấy bộ dáng này của anh, nhíu mày: "Chứng cứ không đủ đúng không? Vậy em trở về tìm một cơ hội quay một đoạn video đi, được không?"
Lệ Hạo ở lúc này đi qua.
Hắn xuyên chế phục, cảnh sát trẻ nhìn hắn một chút liền nhìn ra cấp bậc của hắn, lập tức đứng lên.
Lệ Hạo nói: "Việc này không cần báo lên trên, giao cho tôi, tôi đã nghe được hết."
Lệ Hạo theo cảnh sát đi vào, đưa cậu bé cho Lệ Mục Hà trông. Lúc đó là tháng 1, gần ăn tết, rất lạnh, một cái áo hoodie hơi mỏng, làm mặt thằng bé lạnh tím, môi trắng bệch.
Lệ Mục Hà đem áo lông trên người cởi ra cho cậu mặc, cậu nhóc nãy giờ vẫn luôn lạnh mặt sửng sốt một chút, tiếp theo nâng mặt lên, cười ngọt với anh, nói: "Cảm ơn anh."
Thay đổi thái độ quá nhanh, Lệ Mục Hà nhớ kỹ chuyện này.
Chờ đưa về nhà ở mấy năm, Lệ Mục Hà hỏi qua Giang Tri Hỏa vấn đề này.
Giang Tri Hỏa xoa xoa cái mũi, ngượng ngùng nói.
Lệ Mục Hà gắp ra miếng thịt đã chiên giòn từ trong chảo dầu, đặt ở trong đĩa một bên: "em phải nói, anh không cho qua chuyện này đâu."
Giang Tri Hỏa rối rắm nửa ngày, thịt chiên giòn quá thơm, muốn duỗi chiếc đũa đi kẹp, bị Lệ Mục Hà ngăn cản vài lần, cảm giác chỉ có thể xem không thể ăn cảm giác rất khó chịu, đành phải nói ra, cậu nói: "Khi đó em đang rét run mà, anh cho em quần áo em không có thể không mặc, nhưng ai biết anh có lấy đi không, nếu thái độ mềm một chút, làm nũng gì đó, anh liền sẽ ngượng ngùng lấy quần áo về."
Lệ Mục Hà nghe xong lý do cười Giang Tri Hỏa là cậu bé khôn lỏi.
Nhưng hắn cũng biết, chút ranh mãnh này chính là bởi vì cha ruột đối xử không tốt với anh, vì khổ ra tới.
Cho nên Lệ Mục Hà coi anh như em trai ruột, yêu thương anh, tiểu Hỏa cũng coi hắn trở thành anh trai ruột.
Giang Tri Hỏa không thích học tập, tuổi còn chưa lớn liền đi ra ngoài làm thêm, lấy được tháng lương đầu tiên đều dùng để mua quà cho Lệ ca, dù có chuyện gì, dù việc lớn việc nhỏ, ngay cả chuyện nhìn đến cửa hàng kẹo mới mở trên đường, đều phải mua tới đệ viên kẹo đầu tiên đưa cho người anh này.
Bất quá cũng chỉ là anh trai.
Ngày Giang Tri Hỏa phân hoá thành Alpha đó Lệ Mục Hà cũng ở.
Quá trình phân hoá của Alpha rất thống khổ, sẽ nghênh đón khoảng ba ngày dễ cảm kỳ, hoặc là ở bệnh viện tìm gian phòng bệnh chịu đựng, hoặc là nhốt chính mình nhốt ở trong nhà chịu.
Khi đó Lệ Mục Hà chỉ có thể ở ngoài cửa.
Hắn không giúp được gì, hắn thậm chí không ngửi đến tin tức tố của tiểu Hỏa, chỉ có thể cách một cánh cửa nghe anh thống khổ gào rống.
Sau khi anh ngất đi, hắn đi vào, thấy tay Giang Tri Hỏa gắt gao nắm lấy bả vai, khi đó hắn mới nhìn đến hình xăm trên vai Giang Tri Hỏa, hình xăm không biết giấu hắn xăm khi nào, là mảnh vỏ sò.
Trước khi đi vào đại học, Lệ Mục Hà từng hỏi qua Giang Tri Hỏa, tin tức tố của anh là hương vị gì.
Khi đó trời cũng xanh như vậy, hai người bọn họ ngồi ở trên thảm cỏ, phía sau có một cái lan can trắng dài.
Giang Tri Hỏa hình như thở ra một hơi, Lệ Mục Hà nghe không rõ.
Anh đã nhìn thấy, lại nghe thấy, trên tờ báo cáo nói là mùi rượu, nhưng anh không hình dung ra, "Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường", nói hôm nào tìm người khác hỏi một chút lại nói cho hắn.
Khi nói chuyện Giang Tri Hỏa không nghĩ quá nhiều, Lệ ca hỏi cái gì, anh liền đáp cái gì, tám chuyện thôi. Nhưng Lệ Mục Hà lại nghĩ, hắn biết chính hắn không có khả năng thuộc vào "Người khác" có thể ngửi được tin tức tố.
Đã suy nghĩ rất nhiều, Lệ Mục Hà không muốn lại nghĩ nữa, giơ chân dẫm chân ga, bánh xe đi chạy đi còn cuốn lên tro bụi cùng hai mảnh lá rụng. Giang Tri Hỏa đổ hai cốc nước, một cốc cho Nhan Mộ, một cốc cho chính mình, tay run run uống hết.
Nhan Mộ lần đầu tiên tới nơi này.
Lần trước chỉ là đưa đến dưới tầng, chưa đi lên.
Một căn phòng nhỏ hơi cũ, tiền thuê nhà không đắt, chưa bằng một nửa ở chỗ Nhan Mộ, bị thiết kế sạch sẽ lại đẹp, giường đệm gọn gàng, bên cạnh trải tấm thảm màu da thú, có một cái bàn trà lùn, đặt máy tính, còn có mấy quyển sách luyện tập mở ra.
Giang Tri Hỏa uống nước xong, đem chăn đảo khấu ở trên mặt bàn, hít sâu vài lần.
Tin tức khoang sinh sản phát triển còn rất làm người tâm loạn.
Một bộ phận cơ thể phát triển mà thôi, lại làm anh có loại ảo giác mình đang ở mang thai, thường xuyên đau một chút, là bởi vì thai nhi quá nghịch ngợm đá đau.
Mới vừa nghĩ như vậy, bụng dưới lại bắt đầu đau, Giang Tri Hỏa đau đến thống khổ đã chết, Nhan Mộ chú ý tới biểu tình Giang Tri Hỏa, phóng xuất ra tin tức tố, mùi vị nước mưa tươi mát nháy mắt đè xuống đau đớn.
"Trong khoảng thời gian này muốn tới nhà tôi ở không?" Nhan Mộ hỏi.
"Hả?" Giang Tri Hỏa nói, "Cậu muốn ở chung với tôi?"
"Muốn." Nhan Mộ nói thẳng, hắn không thu tin tức tố đi, để vậy Giang Tri Hỏa sẽ nhẹ nhàng rất nhiều, "Hoặc là tôi chuyển đến bên này cũng được."
Đề nghị này kỳ thật rất mê người, rốt cuộc lần dọn về trước kia, Giang Tri Hỏa còn nhớ nệm cao su nhà Nhan Mộ vài ngày.
Nhưng chuyện gần đây có chút khó giải quyết.
Phó Tu Vọng đều đã đưa danh thiếp, còn mở lời dẫn anh đi tìm lý tưởng, không thể kéo Nhan ca vào chuyện này.
Giang Tri Hỏa nghĩ nghĩ, vẫn là cự tuyệt: "Không được."
Anh cố sửa, chưa nói quá tuyệt đối: "Gần đây không được."
Nhan Mộ không nghĩ nhiều, chỉ nói: "Vậy khi nào đau nhớ tới tìm tôi."
Lần này cái gọi là dùng tin tức tố tới làm an ủi tề là thật sự chỉ cần tin tức tố, không cần thông qua tiếp xúc, Nhan Mộ hơi phóng xuất ra một chút Giang Tri Hỏa đều có thể thoải mái rất nhiều.
Bởi vậy trong khoảng thời gian này sau khi tan học, Giang Tri Hỏa luôn thích đi tìm Nhan Mộ, không làm gì cả, chỉ cướp ghế Tạ Cừu ngồi ở cạnh Nhan Mộ.
Trên diễn đàn bay đầy ảnh CP, ai ship Mộ Hỏa đều ở "aaaaaa", nhưng mà người lớp 4 xem nhiều đều tập mãi thành thói quen, chỉ mấy ngày đầu tương đối ngạc nhiên, lúc sau thấy được chỉ nghĩ cười lạnh ——
A, cẩu nam nam, lại nhét chúng ta cẩu lương!
Giang Tri Hỏa vốn không phải là người có thể ngồi yên, lớp 4, lớp học bá, tan học rồi ai cũng đang ngồi giải đề, trừ khi nhịn đến phải đi WC, nếu không ai đứng dậy trước ai thua, bàn trước giải thua bàn sau một câu đều buồn thúi ruột.
Giang Tri Hỏa vừa đến, liền mạnh mẽ add bạn bè một đám người lớp 4 lập nhóm cùng chơi game, cũng không chơi nhiều lắm, một ngày một lần, khoảng mười lăm phút, Hỏa ca kỹ thuật tốt, lái xe ăn điểm đem đối thủ nghiền áp ở dưới lòng bàn chân, đặc biệt có cảm giác thành tựu.
Một lớp ban đầu trầm trầm lặng lẽ chỉ biết học tập, bỗng vùng lên vậy ngược lại có chút sức sống nên có của lứa tuổi học sinh cấp ba.
Mấy ngày nay Lệ Mục Hà cũng bận, hạng mục mới lại bắt đầu, giáo viên hướng dẫn dùng hết sức lực, đem toàn bộ đoàn đội đều đưa tới Lâm Thành, Lệ Mục Hà cả ngày ở tại viện nghiên cứu, ngẫu nhiên có nửa ngày nghỉ ngơi, sẽ ở trong nhà làm chút gì ăn đưa cho Giang Tri Hỏa.
Làm đều là một ít đồ ăn vặt, kẹo hạnh nhân, bánh quy nhỏ, sữa chua bọc táo linh tinh, ngọt ngọt, có thể ăn được mấy ngày.
Đương nhiên không có thể vẫn luôn là Lệ Mục Hà đưa lại đây, Giang Tri Hỏa sẽ thường thường đặt cơm hộp đến phòng thí nghiệm đi, tuy so ra kém tay nghề Lệ ca làm sạch sẽ ăn ngon, nhưng tốt xấu là tấm lòng sao, giữa anh em với nhau không cần so sánh, càng cần là tấm lòng.
Có một hồi tới đưa ăn, vừa lúc gặp phải Nhan Mộ, hai người gặp mặt, Nhan Mộ chào tiếng "Lệ ca", Lệ Mục Hà cười cười, đem đồ vật cho Nhan Mộ, anh rất bận, đưa xong phải trở về, Nhan Mộ mặt ngoài không có làm gì, kết quả vừa đóng cửa, liền ôm Giang Tri Hỏa càng chặt, thả ra tin tức tố như đánh dấu địa bàn, muốn đem người trong lòng ngực bọc đầy hương vị hắn mới thoải mái chút.
Mấy ngày nay đều là như vậy trôi đi, Omega có đôi khi thật không rời đi Alpha, bụng dưới đau không ngừng, Nhan ca ôm một cái liền sẽ khỏe rất nhiều.
Tiết thể dục hôm nay, đang giữa trận bóng rổ, Giang Tri Hỏa bỗng nhiên không chơi, Nhan Mộ nhìn đến anh, liền cất tờ đề đang làm dở, cùng anh đi vào kho thiết bị.
Kho thiết bị không có ai, Giang Tri Hỏa bò trên vai Nhan Mộ, Nhan Mộ ôm anh. Tư thế này làm Giang Tri Hỏa quá bị động, tư thế bị người ta che chở, Hỏa ca dã man sinh trưởng mười tám năm, chưa bị người che chở đến như vậy, nói ra đi đều mất mặt.
Nhưng bụng đau, đau đến muốn ngất xỉu, mặt mũi hay không, kệ mẹ nó.
Lúc trước hôn liên tiếp đều có thể thành thói quen, chỉ khom lưng xuống nói chuyện, ôm một cái, ngửi ngửi tin tức tố này chỉ là chuyển cỏn con, đều không xem như ái muội.
Hai người không có giao lưu, liền sáp gần nhau thế, tin tức tố nhàn nhạt làm lòng người thoải mái, trong kho thiết bị an tĩnh chỉ có tiếng trái tim nhảy lên.
Trừ bỏ làm thêm ở quán bar, Giang Tri Hỏa chỉ ngốc tại trường học, cuối tuần anh cùng Nhan Mộ lại đi bệnh viện một lần.
Lệ Mục Hà gọi điện thoại tới khi anh ngoài ở phòng khám bệnh đợi, nghe được Giang Tri Hỏa nói ở bệnh viện, hắn rất khẩn trương.
"Có phải lại xảy ra chuyện gì không?" Lệ Mục Hà hỏi, "Anh xin nghỉ đi đến đó nhé."
"Không sao cả." Giang Tri Hỏa nói, "Tới phúc tra." Lệ Mục Hà cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.
Xác thật không sao, chỉ là siêu âm thôi, bác sĩ còn chỉ ra hình dạng khoang sinh sản mới vừa phân hoá.
Vòng tròn lúc ẩn lúc hiện, nhìn còn rất xấu hổ.
Bác sĩ xem nhiều, không có nghĩ gì: " Tôi nhắc trước, mọc ra khoang sinh sản, chứng tỏ khả năng sẽ có động dục kỳ."
"Trước mắt bệnh viện thủ đô nói là động dục kỳ không ổn định, không biết khi nào sẽ xảy ra, hơn nữa ức chế tề đặc hiệu kia của cậu khả năng cũng không chặn được động dục kỳ, bên kia ý định trước khai mấy liều chủ yếu nhằm vào động dục kỳ cho cậu, đến lúc đó nhìn xem."
Bác sĩ chỉ nói nói một nửa, Giang Tri Hỏa hỏi: "Vậy nếu vô dụng làm sao bây giờ?"
Phòng khám bệnh không có những người khác, chị y tá bị bác sĩ bảo đi ra, chỉ còn ba người Nhan Mộ Giang Tri Hỏa cùng bác sĩ.
Bác sĩ phổ cập thường thức cho O nửa mùa Giang Tri Hỏa: "Omega động dục kỳ có ba cach giải quyết, dùng ức chế tề, không dùng ức chế tề có thể nhốt chính mình trong phòng bệnh cách ly chịu đựng, không muốn nhốt......"
Bác sĩ khụ một tiếng, "Tìm một Alpha là được, phía sau không cần tôi tiếp tục nói đi?"