"Tôi đang theo đuổi cậu ấy"

Hách Tạ Châu run rẩy xem hết thiệp, cậu ta gắt gao cắn khóe miệng, môi khô nứt, cánh tay ngăn không được run rẩy.

Hết thật rồi......

Vì sao Giang Tri Hỏa sẽ có video, vì sao cậu ta muốn lấy cách này chậm rãi phát ra!

Mỗi một video ngắn mười bảy giây, đều giống như dao cùn cắt trên da thịt, ngứa ngáy, đau đớn, lặp lại lăng trì cậu ta.

Một khắc kia, Hách Tạ Châu chỉ còn lại có một cái cảm xúc —— hối hận!

Hối hận muốn chết!

Chẳng sợ lúc trước bị chặn ở hẻm nhỏ ăn một trận đòn đều không có hối hận như vậy!

Hắn vì sao muốn tìm đường chết mà trả thù Giang Tri Hỏa, từ năm đó ở Phòng Giáo Vụ cậu ta một bước cũng không nhường, chết không nhận sai, thậm chí còn ném ra một phần ghi âm bắt đầu chính mình nên biết, người này không dễ chọc! Không thể lại chọc cậu ta!

Không, không được......

Hách Tạ Châu đem vùi đầu thật sự thấp, như nổi điên gầm nhẹ một tiếng, lại đột nhiên ngẩng đầu.

Chỉ là trị liệu mà thôi! Chỉ là nhiều lời vài câu mà thôi! Hắn đã bị đuổi ra Cửu Trung, vì sao còn muốn ép cậu ta!!

Ở lúc Hách Tạ Châu sắp điên, thiệp lần thứ hai thêm mới, lầu mới nhất, Canh An Diệu đã phát một đoạn lời nói.

Chuyện Giang Tri Hỏa là Omega này, nếu đã bị thọc ra tới, liền tất nhiên phải cho ra giải thích.

Cùng với khô cằn nói thẳng, rõ ràng tình huống, nói xong bị người hỏi lại "Vì sao ngay từ đầu không nói cho chúng tôi biết" rồi không thể trả lời, không bằng tìm sự việc khác cho người nhắm vào.

Lực chú ý của con người sẽ càng dễ nhằm vào một sự việc càng thêm hấp dẫn tròng mắt, sau đó độ bao dung độ với sự việc khác sẽ tăng lên rất nhiều.

Hách Tạ Châu chính là này một loạt sự việc hợp để đánh lạc hướng sự chú ý

Đối với chuyện "O giả A" mà nói, thì một loạt hành vi như bạo lực học đường, "Trị bệnh yêu đồng tính", bôi nhọ này một loạt hành vi hiển nhiên càng thêm nghiêm trọng, càng có thể điều động cảm xúc, đạt được sự đồng tình của đám người

Tại trên cơ sở này, tự thuật tất cả sự việc không thể từ Giang Tri Hỏa tới, mà muốn cho một cái người mà tham gia vào mà ai cũng biết, Canh An Diệu là người được chọn tốt nhất.

Sau kia sự việc Omega ngoài ý muốn động dục hồi thi tháng, mọi người tuy tò mò Omega kia là ai, lại bị Canh An Diệu giữ kín như bưng, từ cô ấy tiến hành tự thuật, mức độ đáng tin cao nhất.

Khi Canh An Diệu dò hỏi Nhan Mộ vì sao từ cô ấy tới nói, Nhan Mộ giải thích một đoàn cơ sở lý luận dài như thế, đồng thời đưa cho cô bản nháp nên nói thế nào, Canh An Diệu chớp chớp mắt, nhìn về phía Nhan Mộ: "Nhan thần."

Nhan Mộ: "?"

"Tôi cảm thấy, cậu cùng Hỏa ca rất xứng đôi." Canh An Diệu cực kỳ nghiêm túc nói, "Lúc ấy vụ việc chủ nhiệm Phùng kia, Hỏa ca có thể từ vài tờ báo cáo như vậy phân tích ra rất nhiều thứ, tôi cảm thấy cậu ấy thông minh cực kỳ, hiện tại tôi cũng cảm thấy cậu rất là siêu."

Nhan Mộ an tĩnh nhìn cô một hồi: "Phải không?"

Bị Nhan học thần nhìn chằm chằm nghiêm túc như vậy, Canh An Diệu có chút khẩn trương, rốt cuộc ở trước mặt một nam sinh nói cậu ta cùng một nam sinh khác rất xứng đôi, không quá lễ phép.

Vừa mới miệng quá nhanh. Hơn nữa Hỏa ca giống như có bạn trai...... Diễn đàn ghi âm là giả, nhưng kia mấy tấm ảnh chụp không giả.

Canh An Diệu nhẹ nhàng vỗ miệng vài cái, xin lỗi nói: "À, thực xin lỗi Nhan thần, tôi không có ý khác, bản thảo này tôi sửa sửa liền phát."

Nói xong cô cúi đầu, từng câu từng chữ cẩn thận sửa chữa bản nháp.

Nhan Mộ đưa cho cô một phần bản thảo giải thích tiêu chuẩn, ngôn từ không thể bắt bẻ, nhưng không phù hợp cá tính của cô, Canh An Diệu đem từng câu trong đó đổi thành giọng điệu cô ngày thường thường dùng.

Đang sửa cực kỳ nghiêm túc, Nhan Mộ đột nhiên hỏi câu: "Rất xứng đôi sao?"

Hể?

Tay Canh An Diệu đang gõ chữ bỗng nhiên ngừng lại.

Lời này của Nhan thần là có ý gì?

Không bài xích ship CP?

Nói mới nhớ trước khi thiệp CP xuất hiện, Nhan thần biết chuyện Hỏa ca có bạn trai sao?

Nhìn đến ảnh trên diễn đàn ảnh mới đây, Canh An Diệu không phải không nghĩ tới một nam sinh khác có thể là Nhan thần không, nhưng gương mặt kia của Nhan thần vừa thấy chính là nam thần lạnh lùng, cấm dục, chỉ cần sống đủ lâu, có thể độc thân đến trái đất hủy diệt, là loại người chỉ yêu sâu sắc học thuật, thấy thế nào đều không giống loại người sẽ yêu đương, hơn nữa làm gay.

Canh An Diệu nghĩ nghĩ, muốn hỏi lại không dám hỏi, muốn nói lại thôi nhiều lần. Vốn muốn từ bỏ, nhưng rất mau, cô lại thầm nghĩ, nếu lần này không hỏi, lần sau không biết còn có cơ hội như vậy ngồi ở trước mặt Nhan thần, không thể bỏ lỡ cơ hội!

"Cái kia, Nhan thần, à......" Canh An Diệu ấp úng, thật cẩn thận, " Cậu biết một người khác trong ảnh chụp là ai sao?"

Nhan Mộ đang trả lời tin nhắn, đua tiếp sức sắp bắt đầu, Giang Tri Hỏa không tìm thấy người, liền ở trong nhóm tag hắn.

Nghe được câu hỏi của Canh An Diệu, Nhan Mộ không ngẩng đầu, vừa gõ chữ vừa nói: "Là tôi."

Canh An Diệu trừng lớn hai tròng mắt: "......"

Canh An Diệu hai tròng mắt trừng đến lớn nhất: ".................."

Canh An Diệu run tay, run chân, run rẩy cả người: " Áu!!!!"

Hỏa ca và Nhan thần!!!

Áu!!!

Biết được bí mật của hai người bí mật Canh An Diệu run đến cái bàn đều lắc theo, Nhan Mộ hỏi: " cậu không sao chứ?"

"Không sao!!" Canh An Diệu gắt gao cắn môi dưới, cô lo lắng mình kêu ra tiếng tới.

Khó trách Nhan thần ngay từ đầu liền biết chuyện Hỏa ca là Omega này!

Khó trách Nhan thần lúc ấy kêu chính là "Bên trong là Omega của tôi"!

Khó trách Nhan thần là người duy nhất biết ức chế động dục của Hỏa ca!

Khó trách thiệp CP trên diễn đàn đến bây giờ cũng chưa bị xóa mất!

Khó trách a! Khó trách!!

CP is real áaa!!!

Biểu cảm Canh An Diệu thật sự quá mức kỳ quái, Nhan Mộ: "?"

"Không có việc gì! Không có việc gì!" Canh An Diệu muốn dậm chân, nhưng như vậy quá đột ngột, vì thế biến thành mũi chân "Lộc cộc" điên cuồng chỉa xuống đất.

"Nhan thần, các cậu đang yêu nhau hả! Phải vẫn luôn đối xử tốt với nhau! Quý trọng lẫn nhau! Còn có! Cậu nhất định phải khuyên Hỏa ca học tập thật tốt! Bằng không một người Bắc đại, một người Bắc Đại Thanh Điểu*, nếu không CP Mộ Hoả sẽ không làm người hâm mộ như thế nữa rồi!"

*Đại học Thanh Điểu (Jade Bird University) là một thương hiệu đào tạo được thành lập năm 1999 bởi viện sĩ Dương Phù Thanh thuộc khoa CNTT của Đại học Bắc Kinh. Trụ sở chính đặt tại cổng Đông của Đại học Bắc Kinh. Trước đây Jade Bird là chi nhánh thuộc Bắc Đại, sau đó hợp tác với APTECH – công ty TNHH CNTT lớn nhất thế giới để thành lập trường riêng. Đến nay vẫn có thể tìm thấy Jade Bird trên website chính thức của Đại học Bắc Kinh.

Nhan Mộ không phản bác cô, chỉ là nói: " Tôi còn đang trong quá trình theo đuổi."

Canh An Diệu: "!"

Còn đang theo đuổi?

Cô! Lại! Biết! Được!! Một! Bí! Mật! Động! Trời!

"Nhan ca! Sắp thi đấu rồi!" Lúc này, Giang Tri Hỏa từ cửa căng tin vọt thẳng đến Nhan Mộ, duỗi tay ôm cổ hắn, "Ồ, An Diệu, cậu cũng ở đây...... cậu không sao chứ, mặt sao đỏ thế?"

Canh An Diệu muốn nói tôi không sao! Tôi chỉ là muốn thét chói tai lại bị nghẹn đến quá mức!

Nhưng cô không thể nói! Cô chỉ có thể nghẹn!

Vì sao có thể bởi vì cô mà phá hư cảm xúc tuyệt vời gọi là trong lòng hiểu rõ mà không nói ra giữa hai người!!

"Không có gì." Canh An Diệu ở trên di động gõ mấy chữ lung tung, "Các cậu đi trước đi, vừa mới Nhan thần đưa cho tôi một phần bản nháp, tôi sửa sửa xong sẽ phát ra đi."

"Cảm ơn cậu nhiều." Giang Tri Hỏa lộ ra một nụ cười rạng rỡ, " Thi đấu xong sẽ mời cậu uống trà sữa! Chúng tôi đi trước!"

"Ừ, được." Canh An Diệu tươi cười khéo léo, vẫy vẫy tay với hai người, sau đó, gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng hai người.

Giang Tri Hỏa bảo trì tư thế ôm cổ cùng Nhan Mộ đi ra căng tin, Nhan Mộ vỗ vỗ tay anh, ý bảo anh lấy xuống, Giang Tri Hỏa không muốn, càng ôm đến càng chặt, Nhan Mộ không thể nhịn được nữa nhéo một cái sau cổ Giang Tri Hỏa, động tác này làm anh lập tức biến ngoan ngoãn, thành thật buông tay, hai người sóng vai đi phía trước.

Canh An Diệu: "!!!!"

Rất là bình thường, đều là động tác cực kỳ bình thường!

Đàn ông con trai ấy mà! Kề vai sát cánh! bình thường thôi à!!

Nhưng là! Hai bọn họ! đứng chung một chỗ như vậy quá đẹp mắt đi!!!

Lý trí bảo Canh An Diệu, cô biết bí mật của Nhan thần và Hỏa ca, cô không thể đem CP gán người thật, cô không thể nói cho bất cứ kẻ nào.

Ba giây sau.

Canh An Diệu rời khỏi ghi chú, chọc vào nhóm chị em tốt.

Chào buổi sáng meo~: A a a a a trời ạ tớ muốn điên rồi!!!

Chào buổi sáng meo~: Tớ đã biết một cái bí mật động trời!!

Chào buổi sáng meo~: Nhưng là miệng tớ rất kín, tớ không thể nói, tớ chỉ có thể a a a a!!!

Năm phút sau, diễn đàn.

Canh An Diệu: "Về chuyện Hỏa ca là Omega này, tôi không lâu trước đây mới biết được.

Sự việc Phùng chủ nhiệm, mọi người trong Nhất Trung đều biết. Tôi thiếu chút nữa cũng bị hại, là Hỏa ca và Nhan học thần cứu tôi.

Lúc ấy tôi nhìn đến hai Alpha ở trước mặt, cảm thấy rất sợ hãi, là Hỏa ca nói cho tôi, cậu ấy là Omega.

Tôi ngay từ đầu cũng rất khiếp sợ. Sau lại tôi mới biết được, có loại khả năng phân hóa lần thứ hai A biến O này.

Hỏa ca ngay từ đầu là Alpha, mọi người cùng nhau xét nghiệm, đều có thể nhìn đến kết quả.

Nhưng cậu ấy ở một đoạn thời gian trước vậy mà phân hoá lần thứ hai, quá trình này rất thống khổ, loại chuyện này nói ra phần lớn người cũng sẽ không tin tưởng.

Tôi đã biết từ sớm, nhưng chưa nói, là bởi vì tôi cảm thấy đây là việc riêng của người ta. Mặc kệ giới tính thứ hai là cái gì, Hỏa ca chính là Hỏa ca, chẳng lẽ mọi người sẽ bởi vì cậu ấy phân hoá lần thứ hai thành Omega liền từ đây bài xích sao?

Hơn nữa, Hỏa ca cũng chưa từng lừa gạt mọi người, lúc ấy rất nhiều người đều đang hỏi Omega sự việc lúc thi tháng là ai, Hỏa ca nói qua chính là cậu ấy, chỉ là không ai tin tưởng mà thôi.

Tôi cũng không thể đồng tình cách mà bạn Hách Tạ Châu trường khác mang tiết tấu như vậy, cũng hoàn toàn không đồng tình hành vi những người khác bình phán Hỏa ca.

Chỉ là phân hoá lần thứ hai, cũng không phải cái gọi là O giả A.

Khi cậu ấy là Alpha, cậu ấy chưa bao giờ dùng thân phận này làm gì với chúng ta, khi là Omega, cũng chưa bao giờ bởi vậy giả vờ nhu nhược, Hỏa ca là người thế nào đáy lòng chúng ta đều hiểu rõ, người trên diễn đàn nhảy tới nhảy lui phần lớn đều là các bạn học trường khác bị mang tiết tấu, hy vọng mọi người không cần bị tiết tấu mang trật."

Sự lên tiếng này mọi mặt chu đáo, mỗi một điểm đều giải thích rõ ràng, lại ở trong lúc lơ đãng phát biểu quan điểm, chuyển hướng nhìn mọi người sang hướng khác——

Phân hoá lần thứ hai cũng không phải sai lầm, giới tính thứ hai chỉ là việc riêng của người khác, không nên quá mức chú ý, đem loại chuyện này lấy ra tới làm lý do bình phán một người lý do thật sự không ra gì.

Canh An Diệu phát xong đoạn lời nói này liền không lại xem diễn đàn, đi về phía sân thể dục.

Tiếp sức 8x100 khối lớp 12 là trận thi đấu đầu tiên của buổi chiều, các tuyển thủ ở chỗ đã đánh dấu tập hợp, đội trưởng phụ trách điểm danh, sau khi đến đông đủ từng người về vị trí tiếp gậy của mình.

Một vòng đường băng của Nhất Trung là 400 m, tám người yêu cầu chạy hai vòng, một đội ngũ có hai người ở cùng cái chỗ tiếp gậy.

Trọng tài thi đấu ở ngoài sân giơ lên cờ, từng đội đi hướng giữa sân.

Nhóm tiếp sức của Giang Tri Hỏa sắp xếp sách lược là một nam một nữ xen kẽ, tốc độ chạy của nữ sinh không bằng nam sinh, khoảng cách bị kéo ra sẽ từ nam sinh tới đuổi lại, cuối cùng làm thần kinh vận động tốt nhất _Hỏa ca tiến hành vọt lên tranh giải.

Bởi vậy, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ một người gậy thứ tám, một người gậy thứ bốn, điểm bắt đầu của hai người cùng chỗ.

Thi đấu còn đang ở giai đoạn chuẩn bị, khán đài sân thể dục cũng đã chen đầy. Không chỉ là bởi vì nhan sắc nghịch thiên của hai bạn giáo thảo, còn bởi vì Hách Tạ Châu cũng tham dự đua tiếp sức.

Diễn đàn ăn dưa ăn nhiều, bọn họ cũng rất tò mò, anh bạn Hách Tạ Châu thích bôi đen người khác này là ai đến tột cùng trông như thế nào.

"Gậy thứ bốn và gậy thứ tám đi theo thầy." Trọng tài thổi còi giơ cờ, mang đội đi điểm bắt đầu.

"1, 2, 3!"

"Hỏa ca cố lên! Nhan thần cố lên!!!" nữ sinh trên khán đài hô khẩu hiệu.

Nhan Mộ không có quá nhiều phản ứng, chỉ là quay đầu nhàn nhạt nhìn thoáng qua, các nữ sinh đã bắt đầu thét chói tai, Giang Tri Hỏa thì khoe khoang hơn nhiều, ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa tay phải tạo thành một khẩu súng, giơ tay nã hướng các nữ sinh một phát súng.

Thiếu niên trương dương làm cái động tác này có vẻ đặc biệt kiêu ngạo, đẹp trai xỉu, các nữ sinh phối hợp như bị đánh trúng, sôi nổi che ngực đổ ra sau.

Nhan Mộ đi đằng trước nhắc nhở nói: "Đi thôi."

"Tới ngay." Giang Tri Hỏa xoay người, động tác quá vội, bả vai đụng vào một người đi ở bên cạnh, chưa kịp xin lỗi, liền nhìn đến mặt Hách Tạ Châu không có chút máu: "Vì sao cậu có đoạn video kia?!"

Giang Tri Hỏa: "?"

Mạch não người này có vấn đề sao? Hiện tại là lúc rối rắm video hả?

Giang Tri Hỏa hỏi lại: "Mày trộm ghi âm của tao, tao liền không thể giữ đoạn video? Mày cảm thấy tao không có một chút đề phòng gì với loại người như mày à?"

Hách Tạ Châu muốn động tay, nề hà người xung quanh quá nhiều, chỉ có thể nhịn xuống, căm giận nói: "Mày muốn làm gì, mày rốt cuộc muốn làm gì?!"

Giang Tri Hỏa trong lòng nói tao cũng không biết đâu, vấn đề này không nên hỏi tao, nên hỏi Nhan ca mới đúng.

Bất quá xem dạng mất hồn mất vía, suy sụp này của Hách Tạ Châu hiện tại, Giang Tri Hỏa không ngại lại cắm một đao: "Cậu còn có thể chờ mong một chút."

Hách Tạ Châu tâm lý hoàn toàn vỡ vụn rồi, mắng một tiếng " Đ*t", một mình một người đi đến phía trước đội ngũ nhất.

Đua tiếp sức là hạng thi kiểm tra sự phối hợp, mỗi đội đều đại biểu trường học lên sân đấu, trường hợp cực kỳ náo nhiệt, lệnh súng vừa vang, không khí toàn trường như là bị bậc lửa, thét chói tai hò hét.

Gậy thứ nhất của nhóm tiếp sức là nữ sinh, so sánh với đội khác chậm hơn một ít, may mắn gậy thứ hai đuổi về cũng không ít, khi truyền gậy thứ ba, nhóm top 3.

Nữ sinh gậy thứ ba tới gần điểm truyền gậy, thể lực không đủ, tốc độ chậm lại không ít, cánh tay tận lực duỗi lên, Nhan Mộ làm tốt chuẩn bị lấy gậy.

Giang Tri Hỏa gần hắn nhất, ánh mắt từ sân thi đấu, dừng ở trên tay Nhan Mộ.

Cái tay kia, mu bàn tay băng vải trắng, mảnh khảnh sạch sẽ, lòng bàn tay nắm chặt lại buông ra.

Khoảnh khắc lấy gậy, như là mang theo một trận gió, Giang Tri Hỏa nhịn không được nhếch khóe miệng, cùng mọi người cùng nhau hô to: "Nhan ca cố lên!!!!"

Hách Tạ Châu cũng là gậy thứ tám, vận động viên phụ trách lao tới.

Cậu ta ở vòng giữa, vị trí tiếp gậy ở sau Giang Tri Hỏa một ít.

Cậu ta có thể nhìn đến Giang Tri Hỏa so bất cứ ai đều kích động, hướng về thân ảnh chạy như bay điên cuồng hò hét.

Cậu ta chỉ là cái Omega mà thôi.

Lòng bàn tay bị mồ hôi tẩm ướt, Hách Tạ Châu không ngừng ở trong lòng an ủi chính mình.

Cậu ta chỉ là Omega, chỉ là Omega mà thôi! Mỗi một Omega đều mảnh mai đến làm người chán ghét, cậu ta không có khả năng chạy nhanh hơn mình!

Nghiền áp cậu ta, hung hăng nghiền áp cậu ta!

Gậy thứ bảy của Nhất Trung và Khải Tinh đều là nữ sinh, Ôn Hâm là vận động viên, tốc độ so nữ sinh kia của Nhất Trung mau hơn không ít, kéo ra một khoảng cách lớn, tư thế truyền gậy cũng khá chuyên nghiệp.

Hách Tạ Châu quá mức khẩn trương, trái tim kịch liệt nhảy lên, liên quan hô hấp cũng trở nên dồn dập, cánh tay khi chuẩn bị tiếp gậy run rẩy.

Không thể thua, không thể thua, không thể thua!

"Không sao! Không cần vội!" Giang Tri Hỏa cổ vũ nữ sinh gậy thứ bảy trong đội, nữ sinh đã không có sức lực, vài bước cuối cùng lảo đảo một chút, thiếu chút nữa vấp ngã.

Hách Tạ Châu cười lạnh một tiếng, tiếp được gậy tiếp sức.

Nhưng cậu ta quá khẩn trương, lại quá muốn biểu hiện, lòng bàn tay ướt không nắm chặt, gậy tiếp sức đỏ trắng cứ như vậy rơi trên mặt đất.

Trong lúc này, Giang Tri Hỏa và nữ sinh phối hợp ăn ý, tiếp nhận cây gậy, giống một con báo xông ra ngoài.

"Hỏa ca cố lên hú hú a a a a!!!"

Một gậy cuối cùng, là hy vọng lật kèo cuối cùng.

Đến gậy thứ tám, đội A Nhất Trung xếp hạng thứ năm, cũng may khoảng cách mỗi đội chênh lệch không quá lớn, mọi người liền nhìn Giang Tri Hỏa vượt qua một cái, lại vượt qua cái thứ hai, sau đó là cái thứ ba.

"Hỏa ca tiến lên a!! Tổ A giỏi quá! Lên lên lên lấy thứ nhất!!!"

"Cố lên cố lên!!!"

"Xông lên đi!! A a a!"

Nhan Mộ ở vạch đích chờ anh.

Trong số cổ động viên, Nhất Trung chiếm hơn phân nửa giang sơn, tất cả đều là tiếng hò hét "Hỏa ca cố lên, Nhất Trung giỏi nhất".

Xung quanh rất ồn, người cũng nhiều, ánh mắt Nhan mắt chỉ dừng ở trên một người.

Cậu ấy đang chạy về phía anh.

Thiếu niên chạy đua luôn mang kiêu ngạo lại trương dương, mái tóc bay trong gió, dưới ánh mắt nhiệt tình mọi người, mà một đường nắng gắt như lửa, hoa nở rực rỡ.

Có người chính là trời sinh hấp dẫn người khác như ánh nắng.

Hách Tạ Châu dùng hết sức chạy theo, lại như thế nào cũng đuổi không kịp anh.

Giang Tri Hỏa đem tổ A tổ từ thứ năm đuổi tới thứ hai, thứ nhất là cấp ba Hoàng Luận Kiều, tám người thì có bốn vận động viên cấp tỉnh thành phố, lúc trước kéo chênh lệch quá lớn, đuổi không kịp rất bình thường.

Thi đấu vừa kết thúc, cổ động viên trên khán đài sôi nổi nhảy vào sân thể dục, đem vận động viên hai tổ tham gia chạy tiếp sức chạy vây quanh.

"Woa, các cậu tuyệt vời quá đi!!"

"Cư nhiên thắng rồi!! Đôi mắt học sinh thể dục đội thứ ba xem các đều phải trừng ra tới!!"

"Nhan thần và Hỏa ca, hai người quá đỉnh! Gậy thứ ba rớt nhiều như vậy đều có thể đuổi lại, còn có vượt qua nữa!"

"Quá đẹp trai luôn, người anh em!!"

"A a a a a a a Nhất Trung thứ hai!! Thứ hai!!!"

"Mọi người đều quá tuyệt vời!!!"

Đây chỉ là tổ thứ nhất thi đấu, thi tiếp sức khối lớp 12 còn có hai tổ thi đấu, trọng tài đăng ký xong thành tích thổi còi một hồi dài, chuẩn bị tiến hành đợt thứ hai thi đấu, Giang Tri Hỏa và cổ động viên cùng nhau rời khỏi sân, lúc sau lôi kéo Nhan Mộ đi mua hai chai đồ uống lạnh.

Mới vừa chạy xong, nước lạnh rót vào họng, lỗ chân lông cả người như đều mở ra dường, sảng khoái, hai người đều không muốn vào sân thể dục xem thi đấu, ngồi ở bồn hoa bên ngoài sân bóng rổ.

Bầu trời mùa thu trong vắt, mát dịu như nước, mây trắng như kem mềm, nắng ấm trải dài.

Giang Tri Hỏa lại đi máy bán tự động gần đó mua hai hộp kem, đưa cho Nhan Mộ một hộp, hỏi: "Chút nữa cậu còn có thi đấu?"

" Ừ, bốn giờ." Nhan Mộ nói.

Giang Tri Hỏa mở nắp, kem đặc sệt màu trắng đục, ngọt ngào tan vào miệng, Giang Tri Hỏa hạnh phúc híp mắt: "Còn có hơn một tiếng, nghỉ ngơi thật tốt."

Nhan Mộ: " Ừ...... ừm ừm."

" Cậu cố ý ' ừm ừm ' à?"

" Cậu phát hiện rồi."

Nhan ca tỏ ra dễ thương, phạm quy.

Giang Tri Hỏa cười nhẹ.

Di động "tinh" một tiếng.

Trên diễn đàn, một đoạn video cuối cùng cũng phát ra.

Trong video Hách Tạ Châu bị đánh đến không dám ngẩng đầu, cả người nhào vào mặt đất, chật vật giơ hai tay, bảo vệ cái ót.

" Xin lỗi, xin lỗi...... Đừng đánh nữa, cầu, cầu xin cậu......"

Quần ướt, nhỏ giọt một bãi nước.

Trong video không có mặt Giang Tri Hỏa, chỉ có giọng nói khó có thể tin, anh như là đang nói chuyện với một người khác: "Cậu liền bởi vì loại người này nhảy lầu?"

Video phát xong, tất cả đã rất rõ ràng.

Ép người đến mức nhảy lầu không phải Giang Tri Hỏa, mà là Hách Tạ Châu.

Bạo lực học đường, cái gọi là trị bệnh yêu đồng tính còn có các loại chửi rủa, khinh bỉ, đem phòng tuyến tâm lý của Chúc Hữu, vốn dĩ còn chưa hoàn toàn trưởng thành, ở vào giai đoạn rối rắm đánh tan.

Mà Hách Tạ Châu, đầu sỏ gây tội tất cả, cư nhiên mưu toan bằng vào một đoạn ghi âm đem tất cả đổ lên đầu Giang Tri Hỏa!

"Tao đ *, người này thật sự thật ghê tởm oẹ!"

" Cậu ta là không nghĩ tới đối phương còn có giữ lại chứng cứ đi, nên mới bôi nhọ người ta."

"Còn may người trong sạch có video, bằng không bị bôi nhọ như vậy, biết nói như thế nào giải oan."

"Suỵt...... đừng nói nữa, xem kìa." người nào đó đang thảo luận chỉ hướng góc nào đó của đại bản doanh.

Hách Tạ Châu một mình một người ngồi ở chỗ kia, sắc mặt ám trầm, không ai nguyện ý tới gần cậu ta, ngay cả bạn bè thường xưng huynh gọi đệ cũng không dám vào giờ phút này lại đây.

Mà Hách Tạ Châu hiện tại đang ở tự hỏi, trên tay cậu ta chỉ có đoạn ghi âm này, nếu mọi chuyện đã biến thành như vậy, vậy cậu ta liền phải dùng đoạn ghi âm này tới cùng Giang Tri Hỏa cùng chết!

Hắn click mở ghi âm vào app chỉnh sửa âm thanh.

Ôn Hâm và hai nữ sinh khác cùng tiến vào đại bản doanh, nữ vận động viên mới thi xong trên người dính chút mồ hôi, dính vào trên làn da lúa mạch, tràn ngập sức sống thuộc về con gái mười tám chín tuổi.

"Ôn Hâm, là Hách Tạ Châu kìa." Nữ sinh chạm vào tay Ôn Hâm.

Ôn Hâm nhíu mày: "Mặc kệ cậu ta."

Nhân phẩm kém đến như vậy, cũng không muốn quen biết loại người này.

Hách Tạ Châu cũng thấy được Ôn Hâm.

"Ôn Hâm, Ôn Hâm, không phải, diễn đàn nói đều là giả!!" Hách Tạ Châu xông tới bắt lấy tay cô, Ôn Hâm chán ghét đem tay ném ra, cô rất dùng sức, đụng tới tay khác cầm di động của Hách Tạ Châu.

Di động rơi trên mặt đất, không biết đụng vào cái gì, đoạn ghi âm đang trực tiếp phát.

"Hách Tạ Châu! Cậu không nên ép tôi, tôi thật sự muốn nhảy, tôi không chịu nổi cậu, tôi thật sự nhịn không được nữa rồi!!"

"Đều là tại cậu a, là tại cậu đem sinh hoạt của tôi phá nát! Tôi thích nam thì làm sao vậy! Liên quan đéo gì đến cậu chứ! mẹ nó vì sao cậu tra tấn tôi như vậy!!"

" Gay chết tiệt đúng không! Tôi chết cho cậu xem! Tôi liền từ nơi này nhảy xuống, mẹ nó tôi ám cậu cả đời!!"

Đây là giọng Chúc Hữu, Hách Tạ Châu đã từng đem đoạn ghi âm này phát ở trên diễn đàn.

Khi đó tất cả mọi người nghĩ đang nói với Giang Tri Hỏa, nhưng không nghĩ tới, đoạn lời nói này lại là lúc Chúc Hữu suy sụp nói với Hách Tạ Châu.

Sắc mặt Hách Tạ Châu bỗng chốc thay đổi, không có một tia huyết sắc

"Được lắm, ghi âm thật vậy là cái dạng này!!" Ôn Hâm rất tức giận, ghi âm còn đang phát, Ôn Hâm nghe được ác ý đến từ Hách Tạ Châu, làm người không thể tiếp thu thậm chí muốn nôn khan.

" Nhảy đi! Mày trừ bỏ doạ chết còn có thể làm cái gì? Lại nhấc chân ra bên ngoài một bước đi! Chân mềm rồi có phải hay không? Có cần tao giúp mày một phen không?"

Ôn Hâm kinh sợ, không thể tin được trừng mắt Hách Tạ Châu.

Lời này cư nhiên là một nam sinh lớp 8 nói ra???

Cậu ta đem mạng của một người khác trở thành cái gì??!!

"Hách Tạ Châu?! Cậu thế nhưng còn bảo người ta nhảy xuống?!"

"Không phải, không phải!" Hách Tạ Châu vội vàng giải thích, lại muốn giữ tay Ôn Hâm, " cậu ta không dám, lá gan cậu ta nhỏ như vậy, căn bản không dám nhảy xuống đi!"

Ôn Hâm ném ra Hách Tạ Châu, cô không muốn ở cùng loại người có tính phản xã hội vào cùng không gian: "Vớ vẩn."

Đối thoại của bọn họ cũng không nhỏ giọng, người xung quanh một chữ không kém lọt hết trong tai, khe khẽ nói nhỏ.

"Mẹ kiếp, cậu ta cư nhiên còn bảo người ta nhảy xuống......"

"Nghe giọng điệu của hắn, giống như hoàn toàn không cảm thấy chính mình sai."

"Thật là đáng sợ...... Chúc Hữu đáng thương quá đi......"

"Còn may Giang Tri Hỏa cứu cậu ấy, nếu mà không gặp được Giang Tri Hỏa, Chúc Hữu liền nhảy xuống đi?"

"Người này hiện tại cư nhiên còn muốn thả nồi cho người ta, phản xã hội à?"

Nói nhỏ giọng như muỗi kêu, ở bên tai "Ong ong ong ong" không ngừng.

Hách Tạ Châu càng nghe càng bực bội, nhấc chân đá lật bàn, cái bàn đổ sang một bên, đâm nứt KT trang trí.

Hách Tạ Châu tức muốn hộc máu, rống giận: " Làm sao vậy! Tôi làm sai cái gì chứ! Cậu còn không phải chỉ là Omega sao! Vì sao tất cả đều bênh cậu ta hả?!!"

Di động một bên rung rung, là âm báo diễn đàn đổi mới, trong lầu ăn dưa, có người lại đã phát một đoạn ghi hình, Hách Tạ Châu ở đại bản doanh, đá nứt trang trí hội học sinh vất vả trang trí, hô to: " Tôi làm sai cái gì, cậu ta còn không phải chỉ là Omega thôi?"

"Woa, cậu ta dám ở trường chúng ta nói loại lời này." Giang Tri Hỏa múc ăn hết ngụm kem cuối cùng, "Cậu ta xong đời rồi."

Trải qua vụ Phùng Trí ác ý đánh dấu Omega, hơn nữa giáo hoa chủ động thẳng thắn thành khẩn thân phận Omega, cùng với bức di thư kia được công bố của nhà họ Bạch, Nhất Trung đối với loại đề tài Omega này cực kỳ mẫn cảm, nhiều lần mở họp lớp dẫn dắt học sinh tư tưởng —— mặc kệ giới tính thứ hai là gì, mỗi người đều là bình đẳng, không nên có kỳ thị.

Lời này của Hách Tạ Châu mẹ nó là hướng trong lòng mỗi người Nhất Trung rải dao nhỏ, chói mắt lại chói tai.

Trong lúc nhất thời, thảo phạt Hách Tạ Châu che trời lấp đất.

- không phải, Hỏa ca vốn dĩ liền không sai mà!

- cậu ấy làm cái gì đâu? Là mày sai đi, còn không thừa nhận!!

- cậu có thái độ gì thế hả? Bản thân phản xã hội bắt người ta nhảy lầu? Hiện tại lại ở đây kỳ thị giới tính thứ hai?

- loại người này thì xin mời mượt mà rời khỏi khuôn viên Nhất Trung, tôi chỉ biết cảm thấy cậu ô uế trường học xinh đẹp của chúng tôi!

Hách Tạ Châu cơ hồ muốn điên rồi, từ bỏ cứu vớt, trực tiếp ở diễn đàn hỏi.

Chủ lầu thiệp này cũng là ẩn danh, thả một đống video, không ai biết là ai, Hách Tạ Châu bắt lấy điểm này, hùng hổ doạ người: mày là ai mà phải ẩn danh! Mày là ai! mẹ nó mày khẳng định là Nhan Mộ! Tao thấy được! Tao ngày đó đều thấy được! Người hôn môi với Giang Tri Hỏa ở kho thiết bị chính là mày!! Hai tụi mày là đồ gay ghê tởm!!!!

"A......" Giang Tri Hỏa ném vỏ không vào thùng rác, rồi về lại bên Nhan Mộ, "Mặt khác đều giải quyết ròi, chuyện gay cậu muốn nói như thế nào rõ ràng?"

"Một phút sau vào diễn đàn." Nhan Mộ gợn sóng bất kinh.

"Ò." Giang Tri Hỏa nhàn rỗi nhàm chán, bấm đồng hồ bấm giây, đếm hết 60 giây sau đăng nhập diễn đàn.

Danh tính của chủ lầu ẩn danh lộ ra, quả nhiên là acc của Nhan Mộ, cái này Giang Tri Hỏa đã sớm biết, cũng không ngạc nhiên, chỉ là không biết Nhan Mộ lại ở trong lầu kia phát cái gì, số comment tăng nhanh một cách đáng sợ.

Trong miệng còn giữ vị sữa ngọt ngào của kem, Giang Tri Hỏa chậm rì rì lướt xuống phía dưới, chờ thấy rõ Nhan Mộ phát mấy chữ kia, cả người anh sững sờ ở chỗ cũ.

Nhan Mộ: cậu ấy có thích con trai không, thì tôi không biết.

Nhưng tôi thì...

Tôi đang theo đuổi cậu ấy.

- ------------------

Gri: tỉnh tò rồi kìa, trước mặt n người luôn, bất ngờ không!!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play