' Ngủ đi, còn lại có tôi '

Nhan Mộ hẳn là cắn không e dè, trên mu bàn tay hằn sâu dấu răng, ở hổ khẩu để lại một vết máu.

Nhan Mộ thân là Alpha, đã chịu tin tức tố ảnh hưởng, giờ phút này cũng không có sức lực, dựa vào góc tường, giữa hô hấp đều phủ một tầng triều ý.

Giang Tri Hỏa nâng lên cánh tay bị hắn cắn thương, khó thở: "Nhịn không được cậu liền cắn tôi đi! Cậu cắn chính mình làm gì!!"

Nhan Mộ giơ tay sờ sờ mặt Giang Tri Hỏa, ngón cái ở khóe môi nhẹ nhàng ấn chút, ánh mắt dừng ở đôi môi vì bị hôn mà hơi hơi đỏ lên.

Nhan Mộ nói: " Tôi rất vui."

"Vui cái gì mà vui chứ!" Giang Tri Hỏa đã không rảnh lo đáp lại cái động tác quá mức ái muội này, toàn bộ đầu óc đều đang bị cảm xúc nói không nên lời nào đó chiếm cứ, " Não cậu có hố à!"

Nói, liền đem Nhan Mộ túm chạy hướng phòng y tế.

Nhan Mộ yên lặng đi cùng anh.

Đến tột cùng vui vẻ cái gì, chính Nhan Mộ cũng nói không nên lời.

Có lẽ là bởi vì Giang Tri Hỏa gặp chuyện trước tiên nghĩ đến hắn, có lẽ là ánh mắt lộ ra tức giận cùng lo lắng vừa rồi, lại có lẽ là bởi vì thấy được Giang Tri Hỏa.

Đủ loại lý do hội tụ thành cảm xúc "Vui vẻ" này.

Giang Tri Hỏa đi vội vàng, nói thật, miệng vết thương cũng không lớn, va đập nặng hơn rất nhiều, nhưng anh chính là tức giận, chính là lo lắng, bước chân không khỏi càng đi càng nhanh.

Hai người từng cảm xúc riêng, căn bản không chú ý tới chỗ ngoặt có bóng người lặng lẽ trốn.

Vào thời gian nghỉ trưa, phòng y tế không có thầy cô trực, Giang Tri Hỏa kéo cửa đi vào, làm Nhan Mộ ngồi xuống, quen cửa quen nẻo tìm được cồn i-ốt cùng băng gạc.

"Duỗi tay."

Nhan Mộ đem tay đặt ở góc bàn.

Giữa mày Giang Tri Hoả nhíu lại, dùng tăm bông dính lên cồn i-ốt, cẩn thận bôi trên vị trí cắn rách.

Cồn i-ốt thấm vào chỗ bị thương, có chút đau, trên mặt Nhan Mộ không có biểu tình, cơ bắp cánh tay thì hơi rụt.

Giang Tri Hỏa: "Đau không? Xứng đáng!"

Anh vừa bôi bôi, mày lại càng nhăn chặt: " Cậu rốt cuộc là dùng bao nhiêu lực cắn!"

Nhan Mộ không có trả lời anh, tầm mắt từ cái tay giữ chặt hắn ngước lên.

Giang Tri Hỏa nhìn rất chuyên chú, vừa qua khỏi động nhiệt không lâu, khóe mắt còn có chút hồng, đôi mắt nửa rũ, ánh đèn soi xuống, màu mắt thoạt nhìn càng nhạt chút.

Hắn nhớ tới Giang Tri Hỏa trong quán bar, khi làm việc cũng chuyên chú như vậy, thử đi dáng vẻ thiếu niên ánh nắng, trở nên lãnh đạm cùng thong dong, giống một sợi khói duy nhất trong đám mây, luôn có thể làm người cũng an tĩnh theo.

"Loại miệng vết thương này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ." Giang Tri Hỏa đem kinh nghiệm đánh nhau bị thương nói cho Nhan Mộ, "Tốt nhất đừng chạm vào nước, sẽ chảy mủ, chậm lành còn dễ để lại sẹo."

Nhan Mộ mất tập trung, Giang Tri Hỏa không thấy phản ứng lại, lại hỏi: "Nghe chưa?"

Nhan Mộ gật gật đầu, lại hỏi: "Khi đánh dấu có bị đau không?"

Vấn đề này khi hắn cắn chính mình liền muốn hỏi.

Là thật sự đau, nếu không hắn sẽ không thu về được lý trí

Nhưng Nhan Mộ cũng rất rõ ràng, lực độ khi hắn thật sự đánh dấu khi so với khi cắn chính mình hẳn là nặng hơn.

"Hửm?" Đề tài rẽ hơi nhanh...... Còn có chút lệch?

Nhan Mộ nhẹ nhàng vỗ vào vết răng đã nhạt đi sau cổ, lại hỏi: "Đau không?"

Giang Tri Hỏa nghiêm túc nhớ lại cảm giác lúc ấy khi bị đánh dấu.

Thời gian trôi qua hơn ba tháng, khi đó cũng không quá tỉnh táo, trong trí nhớ cảm giác cũng không đến nỗi, nói là đau cũng chưa đến mức, nhiều lắm khi bị cắn rách da kia hơi đau một chút, lúc sau...... Có chút phê.

Đặc biệt là khi tin tức tố rót vào kia, phê vãi mèo, còn muốn tiếp tục.

Mặt Giang Tri Hỏa đỏ lên.

Nhan Mộ: "?"

"Khụ." Giang Tri Hỏa trầm mặt, "Không, không đau, đừng hỏi."

Lúc này, có người gõ vang cửa phòng y tế, " cốc cốc" hai tiếng, nam sinh ngoài cửa hỏi: "Thầy có ở đó không?"

Giang Tri Hỏa: "Không."

Tiếp theo, cửa phòng y tế bị kéo ra, một nam sinh ló đầu xem xem.

Giang Tri Hỏa đưa lưng về phía ngoài cửa, không nhìn thấy người đến, Nhan Mộ lại có thể thấy rõ, là nam sinh dễ thương, cao hơn 1m7 một ít, mặc áo hoodie trắng sữa, quần dài caro màu nâu, tóc có hơi xoăn tự nhiên, xoăn xoăn xù xù, rất đáng yêu.

Giang Tri Hỏa cẩn thận bôi cồn i ốt cho Nhan Mộ, nhẹ nhàng làm khô, lấy băng gạc chuẩn bị dán: "Không có thầy ở đây, đồ dùng khẩn cấp chữa bệnh đồ dùng ngăn tủ bên trái trong cùng, muốn lấy phải yêu cầu đăng ký, viết vào trên bảng treo ở phía sau cửa."

"Ok." đồng ý như vậy, nhưng nam sinh không có động tác gì khác, mà là nhìn bóng lưng Giang Tri Hỏa một lát, hỏi, " Tri, Tri Hỏa ca?"

Nhan Mộ: "!"

Tri Hỏa ca?

Chỉ nhiều hơn một chữ, vì sao nghe ái muội như thế?!

"Hả?" đã lâu không nghe có người như vậy kêu anh, Giang Tri Hỏa quay đầu lại.

"Tớ, tớ, tớ!" Nam sinh có chút ngượng ngùng vẫy vẫy tay, chỉ chỉ chính mình, ánh mắt chờ mong.

Giang Tri Hỏa: "Chúc Hữu?"

Chúc Hữu gật đầu mạnh: "Đúng đúng đúng, là tớ!"

Cậu kích động cộp cộp cộp chạy tới, đứng ở bên cạnh Giang Tri Hỏa, hai mắt sáng lên: "Lâu rồi không gặp, Tri Hỏa ca!"

"......" Nhan Mộ bị này tiếng Tri Hỏa ca này dấm cực kỳ, "Các cậu quen?"

"Bạn thời cấp hai." Giang Tri Hỏa vừa nói, vừa xé xuống trong băng gạc trong tầm tay, dán xong băng gạc, nhẹ nhàng đè chặt, perfect.

Anh nhìn về phía Chúc Hữu, thoạt nhìn quan hệ hai người rất không tồi: "Cậu sau đó lại đi đâu? Hiện tại học ở trường nào?"

Chúc Hữu rũ mắt, nhẹ giọng trả lời nói: "Tớ tạm nghỉ học hai năm, năm nay mới học lớp 10, vừa quay đầu lại phát hiện các bạn học đều thi đại học."

Giang Tri Hỏa: "Không sao chứ?"

Chúc Hữu lại sáng mắt, liên tục lắc đầu: "Không sao mà, hoàn toàn ổn, bằng không bác sĩ cũng sẽ không để cho tớ tiếp tục tới trường học!"

Giang Tri Hỏa cười cười: "Vậy là tốt rồi. Đi ra khỏi nó rồi nhỉ? Cậu muốn lấy cái gì?"

"À!" Chúc Hữu hơi nghiêng đầu, đi lại ngăn tủ trái lấy hộp y tế, ghé vào trên cửa đăng ký tên.

Giang Tri Hỏa cũng cất cồn i-ốt cùng băng gạc, thấy một đầu xù xù của Chúc Hữu, đáng yêu ghê.

Khuỷu tay chạm vào Nhan Mộ: "Tóc cậu ấy, rất đáng yêu đúng không?"

Đáng, yêu??

Nhan Mộ nheo mắt.

Chờ Chúc Hữu đăng ký xong, ba người cùng nhau đi ra phòng y tế, có lẽ là bởi vì lâu lắm mới gặp lại, Chúc Hữu vẫn luôn hưng phấn, dọc đường đều ở thao thao bất tuyệt.

"Mấy năm nay không phải vẫn luôn ở trong nhà, mẹ tớ mang tớ đi rất nhiều nơi."

"Nói là đi nhiều một chút có thể thả lỏng cảm xúc, rất có tác dụng."

"Ngay từ đầu thật ra cũng không thể vui vẻ được, còn phải uống thuốc, nhưng dần dần tốt hơn, thấy nhiều thứ, tâm lý cũng sẽ trở nên khác."

"Thật sự rất cảm ơn mẹ, bà ấy sớm chấp nhận quá khứ của tớ hơn so với tớ, còn có cậu, Tri Hỏa ca, tớ vẫn luôn rất muốn nói tiếng cảm ơn với cậu."

"Mấy năm nay tớ vẫn luôn rất muốn gặp cậu, nhưng là không thể gây thêm phiền toái cho cậu."

Rất, muốn, gặp, cậu?!

Nhan Mộ: "!"

Giang Tri Hỏa nhoẻn miệng cười.

Năm đó đã xảy ra một ít việc, anh lo lắng Chúc Hữu lại tự sát, có đoạn thời gian rảnh liền sẽ tìm cậu ta, nhưng mà đột nhiên có một ngày, Chúc Hữu nói cho anh muốn tạm nghỉ học, ngày hôm sau liền không đến trường học nữa, cùng ngày hôm đó còn block Giang Tri Hỏa, chỉ chừa một câu "Chờ tớ khỏe hơn lại đến tìm cậu, Tri Hỏa ca", trẻ con thật sự, khi nhìn đến tin nhắn đó Giang Tri Hỏa dở khóc dở cười, nhưng mà khá tốt, ít nhất nói rõ cậu ta đã suy nghĩ rõ ràng, tốt hơn so với kháng cự trị liệu tâm lý, cả ngày âm u.

Chúc Hữu vừa đi chính là hai năm, không nghĩ tới là ở đại hội thể thao gặp lại cậu ta, hiện tại xem ra trạng thái là thật sự không tồi, nét mặt toả sáng, rộng rãi ánh mặt trời, còn biến thành đàn em.

Dọc theo đường đi, có mấy nữ sinh chào hỏi Chúc Hữu, trong lòng ngực Chúc Hữu còn ôm hộp y tế, mỗi một người đều nhiệt tình đáp lại, khi bọn họ còn quay đầu nhìn về phía Giang Tri Hỏa cười cười, cậu lại ngượng ngùng cúi đầu.

Nhan Mộ: "?"

Đang nói chuyện dở, Chúc Hữu bỗng nhiên im lặng, bước chân chậm lại, thân thể như là rỉ sắt dần dần cứng đờ.

- - Hách Tạ Châu đang đi tới, đầy mặt đều là ánh mắt đầy ý xấu.

"Chậc." Giang Tri Hỏa kéo lại cánh tay Chúc Hữu, kéo cậu về phía chính mình, không sợ hãi lườm lại.

Chỉ là trong nháy mắt ngắn ngủn 'giao lưu', mấy người gặp thoáng qua.

Chúc Hữu nỗ lực làm bản thân bình tĩnh trở lại, trạng thái tâm lí có thể điều chỉnh, nhưng bóng ma tâm lý lại khó có thể tiêu tan.

Bác sĩ của Chúc Hữu dạy cậu cách hô hấp Angus, hít sâu thở ra dần, cảm thấy tốt hơn mới mở miệng: " Tớ không sao."

Giang Tri Hỏa nắm chặt tay, nói: "Có tôi ở đây, cậu ta không dám làm gì cậu."

"Ừ!" Chúc Hữu ngửa đầu, đôi mắt hơi cong, lộ ra tươi cười dịu dàng.

Vốn dĩ muốn cùng đi về đại bản doanh của vận động viên, nhưng trên đường vừa lúc thấy mấy người ban hậu cần đang dọn đệm, vừa lúc từ sân thể dục đi ngang qua, nhìn đến Giang Tri Hỏa: "Hỏa ca, Hỏa ca! Giúp một chút!"

Loại việc nhỏ này Giang Tri Hỏa đều sẽ đồng ý: "Đến đây!" Đi về phía trước, nói với Nhan Mộ, "Nhan ca, cậu đưa cậu ấy đến bên kia giùm tôi một chút."

Nhan Mộ không có từ chối, nhưng rất lãnh đạm: "À."

Chúc Hữu nhìn về phía Nhan Mộ, chớp chớp mắt.

"Này......" Giang Tri Hỏa lại nói, "Chút nữa sau khi kết thúc cùng nhau ăn một bữa cơm, được không?"

Chúc Hữu lại nhìn về phía Giang Tri Hỏa, nghiêng nghiêng đầu.

Biểu cảm Nhan Mộ nhu hòa chút: "Được."

" Tôi đi trước đây!" Hẹn cơm xong! Vui vẻ! Giang Tri Hỏa cười ha ha chạy tới các nam sinh khác, bước chân như mang gió.

Chúc Hữu không tha vẫy vẫy tay với anh, lại quay đầu nói chuyện với Nhan Mộ.

" Bạn học, bạn học, nhìn cậu cùng Tri Hỏa ca rất thân thiết!"

"Vừa nãy Tri Hỏa ca còn giúp cậu băng bó nữa, tay cậu vì sao bị thương thế?"

"Cậu quen Tri Hỏa ca như thế nào vậy?"

"Trước kia Tri Hỏa ca chính là cực kỳ cực kỳ giỏi!"

Tri Hỏa ca, Tri Hỏa ca, Tri Hỏa ca......

Nhan Mộ chỉ cảm thấy gân xanh đập thình thịch, liếc xéo Chúc Hữu đang lải nhải, rất tùy ý liếc mắt một cái, nhưng ánh mắt lại sắc bén, trên nét mặt mang theo chút bực bội.

Chúc Hữu nháy mắt nhắm lại miệng, làm cái động tác kéo khóa.

Hung dữ......

"Ôn Hâm!" bên kia sân thể dục, Hách Tạ Châu đưa cho nữ sinh đang mặc đồ thể thao bên cạnh một chai nước.

Cô gái tên là Ôn Hâm có dáng người rất tốt, vóc dáng rất cao, cô là học sinh thể dục, đang luyện chạy nước rút, chân có cơ bắp, lại không hề không hợp, thêm nước da lúa mạch ngược lại có loại lực lượng của con gái Âu Mỹ.

Con gái chuyên thể dục khác với nữ sinh khác, Hách Tạ Châu lại thích con gái diện mạo tính cách đều rất từ cá tính như này, trong khoảng thời gian này đang theo đuổi cô, đang ở giai đoạn kéo gần quan hệ, còn chưa tỏ tình.

Ôn Hâm đang ở vận động làm nóng người để buổi chiều thi đấu, vừa nhìn đến Hách Tạ Châu, liền kích động: "Cậu xin được số hay gì đó của cậu ấy không?!"

Trước khi đại hội thể thao diễn ra, Ôn Hâm đã nghe nói qua Nhất Trung có hai giáo thảo rất rất rất đẹp trai.

Cô dạo qua diễn đàn Nhất Trung một vòng, ở đó đều là ảnh chụp lén, hai nam sinh đó vậy mà gánh được đủ loại góc cam hiếm lạ quái, mỗi một tấm đều như dùng filter, đẹp trai như cũ. Ôn Hâm không bủn xỉn chút nào cho điểm tối đa về nhan trị của hai người, đặc biệt là anh chàng cười rộ lên ánh mặt trời rộng rãi, quả thực quá mẹ nó đúng gu của mị!!

Trong khoảng thời gian này Hách Tạ Châu thường xuyên tìm cô tám chuyện, Ôn Hâm thuận tay gửi ảnh giáo thảo cô chấm cho Hách Tạ Châu: Siêu đẹp trai a a a tôi cực kỳ thích con trai loại hình này luôn!!!

Một Hách Tạ Châu luôn đáp lời được với cô bỗng nhiên có thái độ khác thường gửi cho cô '.........'.

Ôn Hâm:?

Phản ứng thật sự quá kỳ lạ, Ôn Hâm hỏi: cậu quen cậu ta?

Hách Tạ Châu:......

Quen chứ, còn mẹ nó có thù oán!

Đánh tôi một trận, còn ép tôi không thể không chuyển trường!

Đại hội thể thao hôm nay, Ôn Hâm và Hách Tạ Châu cùng nhau ăn xong cơm trưa, đi vào sân thể dục huấn luyện, mới vừa ở toilet bên sân thể dục thay xong quần áo, vừa ra tới liền nhìn đến Giang Tri Hỏa từ mặt cỏ bên kia đi qua

Địu! Người thật còn đẹp troai hơn so với ảnh chụp!!

Ôn Hâm lập tức lấy tốc độ chạy nhanh 100m nhìn về phía Hách Tạ Châu, liều mạng lắc bả vai cậu ta: "Chính là cậu ấy, chính là cậu ấy, chính là cậu ấy a a a a!! Hách Tạ Châu, lần trước cậu còn không có trả lời tôi, cậu quen cậu ta không! Trời đất, cậu ấy A quá đi, hẳn Alpha đi!!"

Sắc mặt Hách Tạ Châu sắc lập tức đen, Ôn Hâm trầm mê với mặt soái ca quả nhiên đẹp trai, không chú ý tới, còn: "Có phải không thế, cậu nói đi chứ!"

Sắc mặt Hách Tạ Châu âm trầm, như giận dỗi, cắn răng nói: "Đúng vậy, quen, quen hồi cấp hai."

"A a a!" Ôn Hâm phát ra một chuỗi thét chói tai, "Tôi muốn số của cậu ấy! Nhanh lên nhanh lên!"

Hách Tạ Châu: " Tôi không có."

"À......" Ôn Hâm trong nháy mắt mất mát đi xuống, nhưng rất mau, lại dùng ánh mắt chờ mong nhìn về phía Hách Tạ Châu, "Vậy cậu giúp tôi hỏi một chút đi, các cậu quen nhau không phải sao......"

Hách Tạ Châu: "......"

Xem phản ứng này liền biết Hách Tạ Châu là đồng ý! Ôn Hâm nhẹ nhàng đẩy: "Đi đi, tôi ở đây chờ cậu! Không xin được đừng tới đây tìm tôi nhá!"

Hách Tạ Châu: "......"

Đ*t!

Hách Tạ Châu hung hăng đạp một chân mặt cỏ, tức giận.

Rõ ràng là cậu ta đang theo đuổi Ôn Hâm! Nhưng Ôn Hâm lại muốn xin số Giang Tri Hỏa! mẹ nó cậu biết cậu ta là người như thế nào sao! Bằng một khuôn mặt liền cứ phải muốn muốn muốn!

Hách Tạ Châu đi hướng kho thiết bị.

Vừa mới đến gần đó, cậu ta liền nhìn đến một nam sinh từ thang lầu nhảy xuống, vội vã gõ cửa kho thiết bị.

"Giang Tri Hỏa! Là tôi, mở cửa!"

Hách Tạ Châu phản ứng đầu tiên là đã xảy ra chuyện, xảy ra chuyện vẫn là Giang Tri Hỏa, nội tâm cười lạnh.

Giây tiếp theo, cậu ta nhìn đến cửa bị kéo ra, một bàn tay từ bên trong vươn ra, nam sinh ngoài cửa bị túm vào, hai người ở bên trong không biết xảy ra chuyện gì, đập 'uỳnh uỳnh' vào trên cửa.

Chỉ là vội vàng thoáng nhìn qua, lại có loại trực giác nói cho Hách Tạ Châu, hai người này có vấn đề.

Cậu ta không gõ cửa, cũng không rời đi, mà là đi một vòng, tìm được một cửa sổ.

Cửa sổ kho thiết bị bị giá để đồ chặn, ngày thường chưa từng mở ra, trên pha lê phủ tầng bụi dày.

Hách Tạ Châu gần sát pha lê, cậu ta là Beta, không ngửi được tin tức tố, nhưng cậu ta rõ ràng nhìn đến, hai nam sinh trong kho thiết bị dính sát vào nhau, giống động vật cọ lông lẫn nhau, điên cuồng hôn môi, khó xá khó phân.

Hách Tạ Châu móc di động ra.

Đáng tiếc góc độ này của hắn không tốt lắm, chỉ có thể chụp đến 2 cái bóng mơ hồ.

Gay à, Giang Tri Hỏa......

Hách Tạ Châu hừ lạnh một tiếng, mới vừa buông di động, liền nhìn đến nam sinh vừa mới vội vàng tới khom người từ trong balo lấy ra một ống tiêm, tiêm vào sau cổ Giang Tri Hỏa.

Hách Tạ Châu: "!!!"

Xem xem cậu ta nhìn thấy cái gì này!!!

Cậu ta hoàn toàn không nghĩ tới chính mình có thể nhìn đến hình ảnh này, bịt miệng thật chặt mới miễn cưỡng chính mình không cười ra tiếng.

Tiêm vào sau cổ còn có thể là cái gì! Chỉ có thể là ức chế tề a!!!

Giang Tri Hỏa, con mẹ nó vậy mà là Omega?

Ha ha a ha ha ha ha ha!!

Chỉ là trong nháy mắt, Hách Tạ Châu liền biết chính mình nên làm cái gì.

Lúc trước Giang Tri Hỏa buộc cậu ta chuyển trường, buộc cậu ta cùng bố cậu ta cùng nhau cút, cậu ta cũng muốn làm Giang Tri Hỏa nếm thử cảm giác nghìn người nhằm vào!!

"Này, Hách Tạ Châu, có xin được số không đó?" Ôn Hâm nhìn vẻ mặt cười xấu xa của Hách Tạ Châu, không thể hiểu được.

"Không." Hách Tạ Châu nói, "Cậu ta không có khả năng thích cậu."

"Má." Ôn Hâm thực khó chịu, "Cậu ăn nói kiểu gì vậy?"

"Ăn ngay nói thật đó." Hách Tạ Châu nhún nhún vai, "Cậu ta, Giang Tri Hỏa, gay, thích nam, vừa mới tôi còn nhìn đến cậu ta và bạn trai cũ đi cùng một chỗ."

Lượng tin tức của lời này quá lớn, Ôn Hâm không tự chủ được trừng lớn hai tròng mắt: " Gay? Bạn trai cũ???"

Hạng mục thi đấu buổi chiều là ném tạ và chạy 200 mét.

Giang Tri Hỏa khá thân thiết với thầy thể dục, ngày thường anh chơi bóng rổ rất sung, ngẫu nhiên so với thầy giáo khác một trận. Thầy thể dục phụ trách làm trọng tài, nhìn đến Giang Tri Hoả đang nhảy nhót ở trên sân thể dục, liền lôi anh đến sân thi ném tạ, cho anh một cái thước đo.

Hành động này của thầy thể dục, làm hạng thi đấu ném tạ trở thành hạng thi vào buổi chiều được học sinh đứng xem nhiều nhất.

Diễn đàn Nhất Trung liên tục thêm bài đăng.

【 a a a ta trời ạ, Nhất Trung cũng có nhìu trai đẹp quá đi!! 】

Chủ lầu: Vì sao mấy bạn đẹp trai này ko debut chứ! 《Pick U 101》 sắp quay rồi, hiện tại đi báo danh hoàn toàn kịp a a a a!!

Xin cách liên lạc a!! Có cách liên lạc nào không!! Please (⁠✯⁠ᴗ⁠✯⁠)

[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]

Chủ lầu post ngay vài tấm ảnh Giang Tri Hỏa ở trên mặt cỏ.

Có đang ngồi xổm trên mặt đất, có ngẩng đầu nhìn lên, cúi đầu đăng ký, chạy theo quả tạ, nhặt tạ dùm.

Rõ ràng chỉ là dùng di động chụp ảnh, mỗi một tấm đều đẹp trai đến mãnh nữ rơi lệ hận không thể 360 độ xoay chuyển gập bụng a a a a.

Mấy ngày nay diễn đàn Nhất Trung cũng dũng mãnh tràn vào không ít học sinh cấp ba Khải Tinh và cấp ba Hoàng Luận Kiều, số người hoạt động trên diễn đàn đạt kỷ lục, tốc độ rep, comment tăng nhanh, mới đăng không lâu, đã thành lầu cao.

Lầu 12: trời đất, cấp ba Khải Tinh tham gia. Sự đẹp trai này là thật sự tồn tại sao!

Lầu 13: Không chỉ có tồn tại, Nhất Trung còn có đến hai!!(⁠。⁠•̀⁠ᴗ⁠-⁠)⁠✧

Lầu 25: địu, ngồi xổm chờ cách liên lạc!(⁠≧⁠▽⁠≦⁠)

Lầu 27: cực kỳ ủng hộ anh trai nhỏ đi tham gia 《Pick U 101》 tui nhất định rủ tất cả bạn bè thân thích vote cho cậu! Quá đẹp trai áaaa!

Lầu 35: Ha ha ha ha ha! Sự đẹp trai của Hỏa ca sắp phát tán ra cả ngoài Nhất Trung rồi! Mọi người à, anh chàng đẹp trai này, chính là Giang Tri Hoả lớp 12 - 1 trường chúng tôi! Giang giáo bá! Còn có bài CP [ link ] chị em ơi mau vào đây để ship CP!(⁠☆⁠▽⁠☆⁠)

Lầu 46: đcm, vừa ship CP trở về! tình yêu thần tiên, người kia cũng đẹp trai không tưởng a a a a!! Hiện tại vào hố còn kịp không!

Lầu 59: kịp, kịp, ha ha ha ha ha, đại quân ship CP lại gia tăng rồi, vì sao lại có cảm giác vui vẻ như con trai hot thoát vòng ấy nhỉ ha ha ha.(⁠≧⁠▽⁠≦⁠)

Các chị em trên dễn đàn bởi vì một bài đăng nhanh chóng thân thiết, tình bạn giữa các nữ sinh vô cùng đơn giản, trai đẹp! Trai đẹp! CP! CP! Chỉ cần sóng não tương đồng chúng ta chính là chị em! Chỉ cần sản xuất được cẩu lương * chính là mommy!

* Mấy tỷ vẽ art, viết truyện,... á

Ngay cả mấy bài đăng thuở lớp 10 lúc mới vừa nhập học cũng liên tục nổi lên.

Là bài đăng đàn chị đã tốt nghiệp đăng.

Lễ khai giảng lớp 10, một đám đàn em ngây ngô, mới từ cấp hai vào cấp ba, đã bị đôi mắt chim cú của đàn chị nhắm, liếc mắt một cái liền từ trong đám người nhìn đến hai sự đẹp trai.

【 chòi má, đây là khóa đàn em năm nay! Cũng quá đẹp trai rồi!! 】

Bài đăng thuở nào, lại hấp dẫn tới một đám người thét chói tai.

Lầu 203: đ*t, non non nhìn ngon ngon!!

Lầu 204: đàn chị chụp xịn thật! Trời, thật sự quá dễ thương quá đẹp trai a!

Lầu 205: Tui cảm thấy khóa tui cũng khá đẹp trai, các nam sinh đã thành niên có một loại mị lực làm tui không đỡ được.

Lầu 206: Tuy rằng đồng ý lầu trên, nhưng là tui cũng rất thích hai em đẹp trai lớp 10 kia! Muốn nhéo nhéo một cái!

Ngay lúc diễn đàn bởi vì nhan sắc hai chàng giáo thảo Nhất Trung điên cuồng, dưới mỗi một bài hot, đều có một người dùng ẩn danh thình lình bình luận một câu, đổ một chậu nước lạnh lên sự nhiệt tình của mọi người.

Ẩn danh: Ha ha, các bạn nữ sinh, đừng ship nữa, tên bên trái kia thế nào thì khó mà nói, còn tên Giang Tri Hỏa kia, có nhân phẩm là thật sự không dám khen tặng. Cậu ta chính là tên gay a, sinh hoạt cá nhân, chậc, quỷ biết thế nào? Dù sao tôi là tận mắt nhìn đến, cậu ta ép bạn trai cũ nhảy lầu đó. Đúng rồi, chắc là không ai biết, cậu ta vẫn là một Omega, tôi lướt cả nửa ngày diễn đàn, giống như đều nói cậu ta là Alpha? Bị lừa rồi nha các cô gái, đánh bóng đôi mắt đi!

- có bệnh à?

- ghen ghét?

- mọi người đừng để ý tên này, chắc là có bệnh đau mắt, tôi cũng không thích cậu ấy vì giới tính gì, chỉ vì nam sinh này bình thường như thế, tự tin như thế, chúng ta thích nhan trị thì sao? Liên quan gì đến cậu? Cần tên bệnh đau mắt như cậu vu oan cho người ta à?

- này, nói chuyện cần phải phụ trách nhiệm, đừng tưởng rằng khoác vỏ ẩn danh là có thể nói tùy tiện, internet không phải nằm ngoài pháp luật, nói chuyện liền đưa ra được chứng cứ!

Ẩn danh: Đang biên tập, chờ một lát các cô gái.

Mấy cô gái trên diễn đàn liên tục chửi xối xả tên ẩn danh không có chứng cứ mà vu oan cho người.

Nhưng mà năm phút sau, một bài đăng hot lên trên.

【 phơi một chút cái gọi là chuyện cũ giáo thảo không muốn người biết 】

Woa, cái tiêu đề ăn dưa kinh điển chục năm trước.

Các cô gái đều cười ha ha, các cô ngược lại muốn nhìn tên ẩn danh này có thể nói chút chuyện quỷ quái gì.

Click vào bài đăng, mỗi người lại là sửng sốt.

Ẩn danh: Nếu các cô đều không tin, tôi sắp xếp lại một phần chứng cứ, bao gồm hình ảnh, âm thanh còn có lịch sử trò chuyện, ta từ từ post, mọi người cứ xem từ từ.

Ẩn danh: Đúng rồi, vì để ngừa tôi bị chửi, trước dự phòng một câu, hết thảy tin tức trong bài đều là 【 nghe nói! 】 đến nỗi thật giả, liền xem mọi người thấy thế nào rồi.

Ẩn danh: 【 về chuyện tôi nói Giang Tri Hỏa là gay 】

Tôi cùng Giang Tri Hỏa học chung cấp hai, mọi người có thể hỏi lại những người từng tốt nghiệp trường cấp hai Cửu Trung? Lúc ấy có phải có đồn đãi, Giang Tri Hỏa yêu Chúc Hữu lớp 8-2?

PS. Chúc Hữu hiện tại học trường cấp ba Hoàng Luận Kiều, tôi từng lướt diễn đàn Hoàng Luận Kiều, cậu ta trực tiếp ở trước mặt các bạn học come out rồi phải không? Tính hướng của cậu ta không cần thảo luận, còn tên chơi với cậu ta, mọi người cảm thấy Giang Tri Hỏa có thể trong sạch?

Lầu 3: tôi học Hoàng Luận Kiều, Chúc Hữu thật sự come out, thì sao? Cậu ấy rất đáng yêu nha, chơi với cậu ấy thì là gay? Gay có cái gì sai? Là do cậu có thành kiến thì có?

Lầu 4: phải, nam sinh chơi chung với Gay thì cũng là gay? Vậy nữ sinh chơi chung với nam sinh thì cũng là yêu nhau? Chủ lầu không cần thành kiến lớn thế với người ta!

Ẩn danh: Tôi còn chưa post hết, từ từ, đừng nóng.

Ẩn danh: Các cậu nói gay không sai, vậy tùy các cậu, nhưng là cậu ta còn ép người ta đến nhảy lầu, tôi còn có ghi âm, này thì tẩy trắng thế nào?

[ âm thanh 1][ âm thanh 2][ âm thanh 3]

Tên ẩn danh này phát ra ba đoạn âm thanh, mỗi đoạn đều chỉ có mười mấy giây.

Đoạn thứ nhất: "Cậu đừng ép tôi, tôi thật sự muốn nhảy, tôi không chịu nổi cậu, tôi thật sự nhịn không được!!"

"Bình tĩnh một chút, là tôi sai, Chúc Hữu, tôi sai rồi, cậu ngàn vạn tiến thêm!"

Đoạn thứ hai: "Đều là tại cậu, phá hoại cuộc sống của tôi! Tôi thích con trai thì sao! Liên quan đéo gì đến cậu! Mẹ nó vì sao cậu lại tra tấn tôi như vậy!! Gay chết tiệt đúng không! Tôi chết cho cậu xem! Tôi lập tức từ chỗ này nhảy xuống, mẹ nó tôi chết rồi sẽ ám cậu cả đời!!"

Đoạn thứ ba: "Không muốn tớ nhảy đúng không...... Có thể chứ, Tri Hỏa ca, cậu làm bạn trai tớ đi, cậu yêu đương với tớ đi, cậu chấp nhận tớ đi, cậu không phải đã nói không liên quan sao?...... Đồ lừa đảo, đồ lừa đảo, đồ lừa đảo, chấp nhận cái shit, không cần lừa tớ, sao có thể chứ, chính tớ đều không chấp nhận được bản thân a a a ha ha ha ha ha ha!!"

Mọi người nghe xong ghi âm: "......"

Đoạn ghi âm không có hình ảnh, không thể biết người nói chuyện rốt cuộc là ai, nhưng là đoạn thứ nhất ghi âm có nhắc tới "Chúc Hữu", đoạn ghi âm cuối lại nhắc tới " Tri Hỏa ca", ghi âm chỉ có tiếng hai người, bởi vậy có thể kết luận đang ở đối thoại chính là Giang Tri Hỏa cùng chúc có.

Lầu 19: Thiệt hay giả?

Lầu 20: Không nhất định là thật sự nhaa, có thể là bị cắt nối biên tập qua, chủ lầu có thể đem hoàn chỉnh đoạn ghi âm phát ra không? Như này rất có khả năng khác thì sao, có thể đoạn thứ hai là nói với một người khác?

Lầu 21: Đồng ý đồng ý, chủ lầu phát đoạn ghi âm hoàn chỉnh ra đi.

Sau khi phát ghi âm một số lầu trên, mọi người còn đang ăn dưa lý trí, sôi nổi yêu cầu ẩn danh thả ra ghi âm hoàn chỉnh.

Nhưng rất mau, liền xuất hiện ngôn luận khác.

Lầu 36: Phát đoạn ghi âm hoàn chỉnh ghi âm làm gì chứ! Thế này còn chưa đủ chắc sao?

Lầu 36: Không phải ép người ta đến mức nhảy lầu vì sao người nói như phân liệt như thế?

Lầu 38: Đồng ý quan điểm lầu trên, thế này rõ ràng lừa tình a! Ngoài miệng nói chấp nhận người ta! Trên thực tế các loại nhục mạ vũ nhục, còn nói người ta Gay chết tiệt, đoạn thứ hai là có thể nghe ra tới a! Chị em à, không cần bị nhan trị che giấu hai mắt, lớn lên đẹp trai không nhất định là người tốt a, hiện tại internet lừa tình lừa tiền còn ít hả!!

Lầu 39: Thật ghê tởm, ọe. Tôi vừa hỏi một bạn Hoàng Luận Kiều, Chúc Hữu hiện tại là lớp 10, cậu ta đáng lẽ là cùng khoá với Giang Tri Hỏa đi? Nếu giữa hai người bọn họ thật sự không xảy ra chuyện gì, vì sao sẽ tạm nghỉ học hai năm? Mấy năm nay cậu ta đi đâu?

Lầu 40: suỵt...... Các cậu vậy mà dám nói Hỏa ca như vậy? Cậu ta lúc trước chính là người đánh người ta một trận còn ép chuyển trường, tôi cũng không dám nói bậy cậu ta.

Lầu 41: thì ra chuyện này là thật sự...... Tôi có bạn học từ Cửu Trung tốt nghiệp, hai năm trước cô ấy đã từng nói với tôi, Giang Tri Hỏa của Nhất Trung là gay, còn ép người ta nhảy lầu...... Tôi còn nghĩ sao có thể chứ, nếu thực sự có chuyện lớn như vậy khẳng định sẽ lộ ra, nhìn đến lầu 40 nói, có thể là bị cậu ta ép xuống mọi chuyện.

Lầu 56: Không phải đâu, Hỏa ca không có khả năng là cái loại người này.

Lầu 57: lầu trên còn ở lấy mặt xem người? đẹp trai, nhân phẩm kém cũng nhiều đi?

Lầu 78: Nói chuyện bị ép xuống tới có chứng cứ sao? Không chứng cứ không cần nói bậy.

Lầu 79: Này còn muốn chứng cứ? Cậu cảm thấy lấy loại thành tích như thế của cậu ta sao có thể thi đậu Nhất Trung? Vì tôi thì không vào được? Trừ bỏ gian lận, cũng chỉ có thể là hậu trường cứng đi??

Tiết tấu cả lầu lập tức bị này mấy bình luận này làm chệch, quần chúng vốn chưa quyết định ăn dưa nhìn đến mấy bình luận này, cảm xúc liền bị mang trật, sôi nổi bị lôi kéo đến tiết tấu "Giang Tri Hỏa lừa tình bé gay ngây thơ còn ép ta người nhảy lầu dùng hậu trường ép người khác thôi học"

Ẩn danh: Về chuyện gay, còn có một cái chứng cứ, trong lúc vô ý nhìn đến, mọi người xem xem đi.

[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]

Ba tấm ảnh này, chụp cách một tấm kính tro bụi thật dày bám đầy, hai nam sinh đang ở kho thiết bị hôn môi, vì góc độ, không nhìn được mặt một người khác, chỉ có thể thấy rõ sườn mặt Giang Tri Hỏa.

Sườn mặt này quá dễ nhận ra, nữ sinh Nhất Trung liếc mắt một cái là có thể nhận ra được.

Mọi người: "......"

Ẩn danh: 【 về chuyện tôi nói Giang Tri Hỏa Omega giả Alpha 】

[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]

Cái này tôi là trong lúc vô ý phát hiện, không có gì đáng nói, ảnh chụp ở chỗ này, mọi người tự đoán đi.

Vẫn là kho thiết bị, trong ảnh một nam sinh khác không thấy rõ mặt tiêm vào trên cổ Giang Tri Hỏa.

Không cần đoán nhiều, tiêm ở chỗ kia, chỉ có thể là ức chế tề a!

Chỉ có Omega mới cần tiêm vào ức chế tề!!

Hơn nữa xem loại tình huống này, là đã sớm tiêm vào!

Ẩn danh: Còn muốn tôi nói cái gì nữa sao? Các cô gái, các cậu bị lừa a. Cái gì giáo thảo? Còn không phải là kẻ lừa đảo còn nói dối thành tánh?

Trong lúc đại hội thể thao không dạy học, chủ dưa lại là giáo bá nổi tiếng của Nhất Trung, tốc độ ăn dưa rất mau.

Khi nhìn đến bài đăng, Giang Tri Hỏa đang ăn cơm chiều, thiếu chút nữa một ngụm canh phun ra tới.

"?????"

Trên bàn ngồi bốn người, Giang Tri Hỏa, Nhan Mộ, Tông Bội cùng Tạ Cừu.

Nghe nói Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ hẹn ăn cơm, Tạ Cừu cùng Tông Bội lo lắng hai người đánh nhau, mặt dày mày dạn muốn cùng đi.

Vì thế, bữa chiều hai người biến thành bốn người.

Người đầu tiên thấy chính là Tông Bội, tên này nhàn rỗi nhàm chán liền thích ở diễn đàn dạo chơi chơi, bài ship CP trước kia cũng là cậu đưa cho Giang Tri Hỏa xem.

"Hỏa ca, Hỏa ca, Hỏa ca!" Tông Bội điên cuồng lắc bả vai Giang Tri Hỏa, "Thiệp gửi qua cho mày, nhanh xem!!!"

Giang Tri Hỏa lướt xem, vẻ mặt khó có thể tin: "Đ*? Nhân tài thực sự."

Tên ẩn danh phát thiếp đúng là thật sự nhân tài.

Hắn làm cách nào mà đổi trắng thay đen còn có thể hoàn hoàn hợp lí như thế?!

Tạ Cừu thấy thế không đúng, cũng nhanh xem, ra khỏi thiệp cũng là vẻ mặt mộng bức: "Thiệt hay giả, Hỏa ca? Cậu lừa tình cậu trai ngây thơ, ép người nhảy lầu còn đánh nhau dùng hậu trường ép tên đánh nhau với cậu thôi học??"

Giang Tri Hỏa: "?"

Giang Tri Hỏa: "Cậu tin?"

Tạ Cừu ăn ngay nói thật: "Đm, chứng cứ ở trỏng quá đầy đủ, nhìn đến trên đỉnh đầu tôi treo tag # Giang Tri Hỏa nói dối thành tánh # không, tôi thật sự sắp tin rồi! Cậu mau giải thích một chút cho tôi đi!"

Giang Tri Hỏa: "......"

Lâu chủ ẩn lại thêm mới, Tạ Cừu cúi đầu tiếp tục xem. Tông Bội đã sớm nghe qua tin đồn, bình tĩnh khá mau, tìm đúng điểm mấu chốt: "Không phải chứ, thiệp này là ai phát? Hỏa à, mày từng đánh nhau với ai, tao chỉ biết Hách Tạ Châu, sau lại là tên kia thôi học phải không?"

Tông Bội: "Cho nên thiệp này là Hách Tạ Châu phát?"

Giang Tri Hỏa tán thành suy đoán này: "Chỉ có loại khả năng này. Mẹ nó, mọi chuyện đều là cậu ta làm, giờ đem hết nước bẩn đổ trên đầu tao."

Tông Bội: "Hả?"

Giang Tri Hỏa click vào album, điên cuồng trượt xuống: "Chỉ cậu ta có ghi âm tao không có?? Ha."

May mà năm đó đánh người xong, anh cẩn thận lặng lẽ ghi âm, nếu không hiện tại bị đổ bát nước bẩn đều không thể tẩy sạch sẽ.

Video là nội dung ba năm trước đây, Giang Tri Hỏa đánh dấu thời gian, mau chóng liền tìm đến, anh download xong, đúng lúc này, Nhan Mộ vẫn luôn không có mở miệng nãy giờ: "Video gửi tôi."

"Hả? Làm gì? Tôi muốn ngăn cơn sóng dữ."

Nhan Mộ: " Tôi giúp cậu."

Mới vừa nói xong câu đó, Tạ Cừu phát ra một tiếng kì quặc, di động rớt xuống mặt bàn, ngơ ngác nhìn Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ.

Tông Bội: "?"

Tông Bội: " Cậu làm sao vậy?"

Tạ Cừu run rẩy cầm điện thoại di động cho Tông Bội nhìn.

Tông Bội vừa nãy không dưới thiệp, giờ nhìn hai mắt, phản ứng không khác gì Tạ Cừu, kêu lên quái dị, đầy mặt khiếp sợ.

Hơn nửa ngày, cậu ta mới tìm về giọng nói: "Hỏa ca, cậu là......Omega?"

Giang Tri Hỏa: "......"

Tạ Cừu: "Nhan ca, cậu yêu đương với..... Hỏa ca? Các cậu ở kho thiết bị...... hôn, hôn môi??????"

Nhan Mộ: "......"

Giang Tri Hỏa giật di động Tạ Cừu, nhanh chóng xem xong nội dung dưới thiệp.

"Khi đó kho thiết bị có người?! Còn chụp ảnh!! Đcm?!" gân xanh trên trán Giang Tri Hỏa nổi hẳn.

Anh vẫn luôn đang bàn chuyện này chính là lo lắng giải thích không rõ ngược lại chọc người hiểu lầm, không nghĩ tới hiện tại bị thế này tuôn ra???

Tông Bội đồng tử chấn động: "Không phải chứ, Hỏa ca, phản ứng này của cậu...... Là thật sự hả?"

Không khí trên bàn cơm trở nên cực kỳ xấu hổ.

Đang giờ cơm chiều, trong tiệm rất đông đúc, mỗi bàn đều ngồi đầy người, đều là học sinh đi cổ vũ các vận động viên tham gia đại hội thể thao.

Không biết ai trước nhận ra Giang Tri Hỏa, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn hướng về bàn bạn họ, còn khe khẽ nói nhỏ.

"Chính là cậu ta hả?"

"O giả A? Gay?"

"Còn lừa tình bạn học? Thật quá đáng đi?"

Mấy âm thanh đó không lớn không nhỏ, mỗi một tiếng đều bị truyền tiến trong tai Giang Tri Hỏa.

Lồng ngực như là bong bóng, một giây muốn nổ bùm.

Chính Giang Tri Hỏa còn chưa phát tác, Nhan Mộ đã trước đứng lên, túm chặt cổ tay anh đi ra ngoài.

"Cậu làm gì thế!" Giang Tri Hỏa một hơi nghẹn, không chỗ nào phát tiết, ngữ khí hơi tức giận.

"Đưa cho tôi." Nhan Mộ nói.

Giang Tri Hỏa: " Hả?"

Nhan Mộ: "Video đưa cho tôi, ngủ một giấc, tôi giúp cậu giải quyết."

Nhan Mộ nói câu này quá A, cảm giác bực bội chỉ một thoáng bị đè xuống đi một chút: " Cậu muốn làm gì?"

Nhan Mộ: " Trả của cho người."

Người này khi nghiêm túc lên quả thực đáng sợ, giọng nặng nề, như là có ma lực giống nhau, Giang Tri Hỏa ma xui quỷ khiến đem video gửi cho Nhan Mộ.

Nhan Mộ nhận, nói với Giang Tri Hỏa: "Đêm nay đừng nhìn diễn đàn, nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai có thi đấu."

Nghe câu nói này, tức giận, bực bội, phẫn nộ gì đều bay đi hết, chỉ cảm thấy trái tim nhảy 'thình thịch' không ngừng, không thể chậm lại.

Giang Tri Hỏa gật gật đầu, trở lại chỗ ở, ngắt mạng, rửa mặt, ngủ một giấc ngon.

- ----------------------

Gri: chương này có hơi khó chịu một chút, nhớ bềnh tễnh lại, 7 ngày sau xem vả mặt sảng sảng nhá

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play