Tống Khê Đường nghe vậy sửng sốt, ý nghĩ bật ra đầu tiên chính là cảm thấy Công Tôn Trác Ngọc đang trêu ngươi mình, vừa thẹn vừa giận, tức đến sắp hộc máu dậm chân nói: “Công Tôn đại nhân, đến lúc này rồi ngươi vẫn còn muốn trêu đùa tại hạ ư!”

Lẽ nào hôm nay hắn đổi tên, ngày mai phải gióng trống khua chiêng thông báo cho toàn thiên hạ biết sao?!

Công Tôn Trác Ngọc sờ sờ chóp mũi, cũng cảm thấy cách này có chút như trò đùa. Hắn chỉ đơn thuần cảm thấy hung thủ là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, thậm chí còn có chứng ám ảnh cưỡng chế, đổi cái tên đi nói không chừng lại thực sự có tác dụng ấy chứ.

“Ta lại muốn nhìn xem hắn có dám tới hay không,” Đỗ Lăng Xuân cười lạnh siết chặt mảnh giấy trong tay, lệnh cho Ngô Việt: “Điều tất cả huyền y vệ nhất đẳng của Kinh Luật Tư tới, canh chừng ở đây. Nếu hung phạm tới, có thể bắt sống thì bắt, nếu không được thì giết chết không luận tội!”

Nhổ cỏ tận gốc, mới là phong cách của y.

Công Tôn Trác Ngọc nghe vậy thương cảm nhìn Tống Khê Đường và Lãnh Vô Ngôn, nếu suy luận dựa theo logic của phim truyền hình, cho dù có phái nhiều hộ vệ tới hơn nữa cũng vô dụng. Người chắc chắn sẽ bị chết bằng một cách kì lạ nào đó ngay trong phòng.

Công Tôn Trác Ngọc: Ánh mắt nhìn người chết.jpg

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play