◎ Kiểu gì thì kiểu, cứu người vẫn là quan trọng nhất. ◎
Thẩm vấn xong Đới Hạ Vinh, vụ án rốt cục cũng phá tan được sương mù, tình hình cũng trở nên rõ ràng hơn một chút.
Thẩm Quân Từ và Cố Ngôn Sâm cùng nhau tan ca, cậu dựa vào ghế phụ, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đã mười giờ trôi qua kể từ khi tìm thấy được thi thể.
Sáng nay rời khỏi nhà, trời vẫn còn tối, mưa phùn.
Bây giờ cũng là một mảng đen kịt, trời lại bắt đầu mưa, từng hạt mưa đập vào cửa sổ xe, phát ra âm thanh yếu ớt.
Mọi thứ giống như một vòng tuần hoàn.
Sau một ngày như vậy, Thẩm Quân Từ cảm thấy vô cùng mệt mỏi, đầu lại có chút đau nhức.
Cậu đã rất hối hận vì hôm qua lại uống nhiều như thế.
Cố Ngôn Sâm ở bên cạnh nói với cậu về tiến độ vụ án: “Bọn tôi lại thẩm vấn lại Phó Manh và Triệu Hiểu Hàm. Phó Manh tỏ vẻ mình không biết chuyện. Nữ tài xế thì thừa nhận, mình đã nhận tiền nên mới đẩy hết mọi thứ lên người Chương Khả Bắc. ”
Những thứ này đã chứng minh được phương hướng điều tra của bọn họ là đúng, quả thật là có người muốn khiến cho bọn họ nghi ngờ Chương Khả Bắc.
Thẩm Quân Từ gật đầu, sau đó mở miệng nói: “Tôi cảm thấy, chuyện này rất đáng sợ…”
Cố Ngôn Sâm nhìn bóng tối phía trước: “Ừm”
Điều tra đến bây giờ, hắn càng ngày càng xác định, vụ án này rất giống với vụ án lúc trước của Lâm Lạc.
Hung thủ thông thường sẽ ngụy trang, nhưng sự ngụy trang này,mang tính bản năng nhiều hơn, giống như cuộc đấu tranh sinh tử của một con thú bị mắc kẹt. Muốn thoát khỏi vòng pháp luật, muốn đẩy hiềm nghi lên người khác, tẩy sạch hiềm nghi của chính mình.
Nhưng trong trường hợp này, hung thủ lại xảo quyệt hơn, cao cấp hơn, thậm chí có thể được mô tả trong một từ – chuyên nghiệp.
Mỗi một bước, bọn chúng đều nắm chắc phần thắng.
Hiện trường được chuẩn bị kỹ càng, nhân chứng thì cố ý bại lộ ra, nghi phạm bị đẩy đến trước mặt bọn họ, thậm chí còn có cả động cơ giết người hoàn hảo.
Nếu họ đi theo con đường mà đối phương đã lên kế hoạch cho, chắc chắn họ sẽ đi sai đường.
Không đột phá những hiện tượng bề ngoài đó, thì sẽ không tìm được sự thật ẩn sau đó.
Thẩm Quân Từ quay đầu, nhìn về phía Cố Ngôn Sâm: “Anh đã từng nghe nói đến công ty vệ sinh chưa?”
Cố Ngôn Sâm không hiểu: “Công ty vệ sinh gì? Cậu cần dọn dẹp gì à?”
Thẩm Quân Từ cúi đầu nói: “Tôi từng nghe người khác kể lại, có một số người chuyên đi dọn dẹp tội phạm và cải trang thành tội phạm. Dùng danh nghĩa của công ty vệ sinh, bên trong lại nuôi những kẻ phụ trách việc giết người, kẻ thì phụ trách sắp xếp hiện trường, kẻ lại chuyên dọn dẹp hiện trường. ”
Cố Ngôn Sâm hỏi: “Chính xác thì những người này làm gì?”
Thẩm Quân Từ nói: “Tôi không biết nhiều như vậy đâu.”
Cố Ngôn Sâm suy nghĩ một chút: “Rất có thể những người đó có liên quan đến vụ án này.” Hắn dừng một chút nói, “Tôi hy vọng có thể nhanh chóng tìm được Chương Khả Bắc.”
Trước đây hắn cũng biết sự tồn tại của những người đó, nhưng lại không biết tên tuổi cụ thể, có người muốn thuê hung thủ giết người, hoặc thay đổi hiện trường, hoặc sau khi phạm tội muốn thoát tội, thì đều tìm đến bọn chúng.
Miễn là giá đủ cao, bọn chúng có thể làm mọi thứ cho những người đó.
Hôm nay, thân phận mai mối ma của Tả Tuấn Minh bị tra ra, Cố Ngôn Sâm bắt đầu nhìn thẳng vào sự việc, mọi thứ trước mắt có lẽ đều từ tay bọn chúng mà ra.
Công ty vệ sinh tuyển dụng tất cả mọi người, nhưng chủ sở hữu chân chính đằng sau nó là ai?
Thương hội Hà Đồ sao?
Ngay cả vụ án năm đó của Lâm Hướng Lam và Lâm Lạc cũng có thể là do bọn chúng gây ra.
Cách bố trí hiện trường, in dấu vân tay, làm giả vật chứng, khống chế camera giám sát, dạy cho nhân chứng nhiều lồng nhiều lớp những lời nói dối lên.
Những người đó, không chỉ mê hoặc cảnh sát, mà còn mê hoặc cả công chúng.
Biến một trường hợp đơn giản thành một La Sinh Môn(1) phức tạp.
(1): (nghĩa bóng) tình huống trong đó những cách giải thích mâu thuẫn về cùng một sự kiện che khuất sự thật
Bọn chúng không chỉ lấy mục đích giết người diệt khẩu, mà còn tạo ra nhiều manh mối sai lệch để phù hợp với cuộc điều tra của cảnh sát.
Xe đi được nửa đường, rẽ một khúc cua nữa sẽ đến tiểu khu, điện thoại di động của Cố Ngôn Sâm bỗng nhiên vang lên.
Hắn nhìn thoáng qua, cuộc gọi từ Bạch Mộng, người trực đêm nay.
Cố Ngôn Sâm vội vàng phanh gấp, dừng xe ở ven đường.
Vừa mới bắt máy, giọng nói có chút dồn dập của Bạch Mộng vang lên trong điện thoại: “Alo, đội trưởng Cố, tôi đang theo dõi các loại tin tức trên mạng của Chương Khả Bắc, vừa rồi, ai đó đã đăng video cuộc gọi với cô ấy lên Internet.”
Cố Ngôn Sâm nhíu mày: “Ai đăng?”
Bạch Mộng nói: “Video là do một tài khoản truyền thông V đăng lên, chúng tôi đã liên lạc với anh ta, anh ta cung cấp cho chúng tôi một tài khoản, nói video này do bên kia đóng góp, chúng tôi lại đi truy tìm tài khoản kia, nó đã bị hack rồi, hacker là một IP ở nước ngoài. Video hiện đã được đăng lại trên Internet.”
Nghe xong câu trả lời nghe đến líu lưỡi này, Cố Ngôn Sâm không thể không quan tâm, hỏi kỹ: “Chương Khả Bắc nói gì? Bây giờ cô có thể xác định được vị trí của cô ấy ở đâu không?”
“Để tôi gửi cho anh xem.” Bạch Mộng nói xong, gửi một tập tin video vào nhóm làm việc.
Thẩm Quân Từ nghe xong, cũng mở điện thoại di động ra nhìn.
Video rung lắc vài giây, sau đó Chương Khả Bắc xuất hiện trên màn hình.
Cô đối diện với máy quay, người phụ nữ trông vô cùng hốc hác, sắc mặt tái nhợt, tóc tai rối bời, trên người có rất nhiều bụi bặm, trông vô cùng chật vật.
Có thể thấy, cô ấy đang ở một nơi bị bỏ hoang, rất trống trải, giống như một nhà máy cũ.
Bởi vì bàn tay của cô đang run rẩy, ống kính cũng bị rung lắc theo.
Video bị ngắt đoạn, bị loại bỏ phần câu hỏi, nên rất rời rạc.
“Tôi… Tôi thấy mọi chuyện có gì đó sai sai, nên đã bỏ trốn trước.”
“Tôi không hề giết người, tôi thật sự không giết Tả Tuấn Minh.”
“Tôi không làm gì cả, tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra…”
“Tôi đang bị người ta theo dõi, tôi không biết bọn họ là ai, bọn họ từ hai ngày trước đã xuất hiện, cứu tôi với.”
“Không… Tôi không báo cảnh sát, trước đây khi tôi bị bạo hành, đã từng tin tưởng họ, nhưng những cảnh sát đó lại không làm gì cả.”
Chương Khả Bắc khóc lóc nói: “Tôi nghi ngờ, những người đó muốn giết tôi…”
Cô mới nói tới đây, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng thủy tinh vỡ vụn, Chương Khả Bắc bỗng nhiên đứng lên, chạy ra ngoài, video bị đứt đoạn ở chỗ này.
Vài giây cuối cùng, ống kính điện thoại di động quay ra ngoài cửa sổ, có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, xa xa có mấy tòa nhà cao tầng, được ánh đèn chiếu sáng.
Chương Khả Bắc được nhiều người chú ý vì vụ bạo hành gia đình trước đó, rất nhiều người đều biết cô.
Ngay sau khi đoạn video này được đăng tải vào hôm nay, đã bị cư dân mạng phát hiện, sau đó chuyển tiếp, chỉ trong một thời gian ngắn, đã có hơn một nghìn lượt bình luận.
Sau khi xem video xong, Cố Ngôn Sâm lại gọi điện thoại cho Bạch Mộng: “Có thể tìm được địa chỉ trong video không?”
“Căn cứ vào phân tích bối cảnh hình ảnh, chúng tôi chỉ có thể xác định nó nằm ở gần đường Hạ Khê, quận Bân Hoa.”
“Tôi sẽ đến đó ngay lập tức, cô thông báo cho chi cục và đội cảnh sát hình sự đang làm nhiệm vụ trong cục thành phố, mau dẫn người tới đây.” Cố Ngôn Sâm dừng một chút nói, “Còn nữa, chuẩn bị lực lượng cảnh sát, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Trong trường hợp có bất kỳ tình huống nào khác, hoặc điều này là cố tình gây hiểu lầm. Chúng ta vẫn kịp ứng biến.”
Cố Ngôn Sâm luôn cảm thấy đoạn video này có chút kỳ lạ, Chương Khả Bắc rõ ràng không lấy số điện thoại di động dưới tên của chính mình, cảnh sát còn chưa tìm được vị trí của Chương Khả Bắc, là ai tìm được cô ấy trước? Tại sao lại không báo cảnh sát, mà lại chọn đăng video lên mạng?
Nhưng hắn nhanh chóng phán đoán, đoạn video này có thể tin được hay không, bọn họ hiện tại không có manh mối nào khác, cho dù đoạn video này không rõ lai lịch, cũng chỉ có thể điều tra trước.
Thẩm Quân Từ ở một bên xem xong toàn bộ quá trình, dường như cậu nhìn ra nghi ngờ của Cố Ngôn Sâm, nhẹ giọng nói: “Có lẽ là bạn bè hoặc người thân của Chương Khả Bắc, nhận được điện thoại cầu cứu của cô ấy tiến hành ghi hình, lại sợ bị liên lụy, nên mới cắt clip gửi cho tài khoản truyền thông V kia.”
Cố Ngôn Sâm nói: “Sau khi quay màn hình, chỉnh sửa video, tìm IP nước ngoài để đăng nhập, sau đó vào hack tài khoản và đăng lên, kỹ thuật mạng của người này có vẻ không phải tốt bình thường đâu.”
Trong video, sắc trời đã tối, có lẽ cách bây giờ không lâu.
Tin tốt duy nhất là Chương Khả Bắc hiện tại có thể vẫn còn sống.
Kiểu gì thì kiểu, cứu người vẫn là quan trọng nhất.
Cố Ngôn Sâm chuẩn bị khởi động xe, hắn nhìn về phía Thẩm Quân Từ, “Pháp y Thẩm, cậu xuống xe đi.”
Thẩm Quân Từ không nhúc nhích, cậu nhìn ảnh chụp màn hình điện thoại di động: “Hình như tôi đã tới nơi đó ròi, có lẽ có thể giúp anh tìm được chỗ đó.”
Cố Ngôn Sâm nhìn Thẩm Quân Từ: “Cậu có biết địa chỉ cụ thể không?”
Thẩm Quân Từ nói: “Tôi đã không đến đó một thời gian, phải đến hiện trường mới có thể nhận ra.”
Rõ ràng là cậu muốn đi theo, Cố Ngôn Sâm còn đang do dự. Thẩm Quân Từ lại thêm một câu: “Chúng ta mau chóng đi thôi, tôi chỉ đường cho anh.”
Lúc này Cố Ngôn Sâm mới khởi động xe: “Cậu là người Lâm Thành mà có vẻ rất quen thuộc thành phố Bến Viễn đấy.”
Thẩm Quân Từ tránh nặng tìm nhẹ: “Khi còn bé tôi từng đến Bến Viễn mấy lần…”
Cố Ngôn Sâm lái về phía trước, Thẩm Quân Từ nhìn hướng di chuyển trên điện thoại.
Lúc đầu mọi người còn đang thảo luận, rốt cuộc vị trí của Chương Khả Bắc là ở đâu. Có phải thật sự gặp nguy hiểm hay không, cũng có người ở cơ quan công an, hy vọng điều tra.
Nhưng sau đó, mọi thứ dần dần đổi hướng.
Một số người nói: “Tôi biết người phụ nữ này, cậu nhìn weibo trước đây của cô ấy xem, có phải có chút điên không, cô ta nói chồng cũ của mình đã tra tấn cô ta, nhưng sau đó mọi người mới phát hiện ra chồng cũ của cô ta đã không thấy cô ta trong nhiều tháng. rồi. Tôi nghi ngờ cô ấy có vấn đề về thần kinh.”
“Cô ấy có thể bị ảo giác, đây là biểu hiện của tâm thần phân liệt.”
Nhóm người sau đó bắt đầu thảo luận về việc Chương Khả Bắc có bị bệnh tâm thần hay không.
“Cô ta không dám báo cảnh sát, không phải là làm chuyện gì sai trái, chột dạ sợ bị bắt chứ?”
“Đúng vậy, lời của cô ta, một chữ tôi cũng không tin, cô ta nói mình không giết chồng thì chẳng lẽ không giết à?”
“Cảm thấy nguy hiểm còn không chạy đến nơi đông người, lại chạy đến nơi hoang vu như vậy, có bệnh à?”
“Cô ta nói cái chết của chồng cũ không liên quan gì đến cô ta, ai dám đặt cược ba trăm bạc ở đây không.”
“Rõ ràng là đang chột dạ, không phải là cô ta mua hung thủ giết người xong, giờ chơi chiêu tẩy trắng đấy chứ?”
“Lúc trước cô ta bị đánh thành như vậy, nên giờ vùng lên giết người thì tôi cũng thấy khá hợp lí đó chứ.”
“Tôi nghe nói là bởi vì Tả Tuấn Minh có tiền, lúc Chương Khả Bắc kiện tụng cũng là do muốn lừa tiền anh ta, cuối cùng không lừa được tiền, lúc này mới tức giận thuê sát thủ…”
Chiều hướng bình luận ngày càng lệch lạc.
Ngay sau khi lý thuyết tội lỗi của nạn nhân được đưa ra, nhiều người đã quên mất việc giúp đỡ Chương Khả Bắc thoát khỏi cảnh nguy hiểm.
Nhìn xem những bình luận này, Thẩm Quân Từ ần lượt đánh dấu các tài khoản có vấn đề và tài khoản dẫn dắt nhịp điệu.
Những tài khoản này, giống như một cái phao nổi lên mặt nước.
Ngay cả khi mọi chuyện chấm dứt, bọn họ cũng có thể nhanh chóng điều tra xem, những người dưới lớp tài khoản này rốt cuộc là người hay quỷ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT