Liễu Y Y vừa dứt lời, bàn tay của Hứa Niên nhanh như cắt đã di chuyển xuống vị trí dưới cằm của cô ta, anh ta bóp, siết thật mạnh, ánh mắt tối sầm lại, giận dữ nghiến răng cảnh cáo.

"Nói năng cho cẩn thận."

Liễu Y Y trên gương mặt không còn một cắt máu, cô ta nhăn nhúm mặt lại, bàn tay nắm lấy cổ tay của Hứa Niên muốn kéo ra, cô ta bị ngợp thở chỉ có thể mở miệng mấp máy mà không tài nào phát ra âm thanh nổi.

Hứa Bá Nghị thì chẳng quan tâm, là cô ta dám nghe lén, để Hứa Niên dạy dỗ một chút cũng không sao.

Nhưng lời của cô ta nói, ông ta cũng thấy thấm thía ít nhiều.

Trông mặt của ông ta bình tĩnh mà ngồi xuống ghế, ông ta nói.

"Ta thấy Y Y nói cũng có lý, hay là…"

Thấy Hứa Bá Nghị đang lung lay, Hứa Niên hừ lạnh đẩy cổ Liễu Y Y ra vội ngắt lời.

"Tô Na khỏe lại lúc nào, thì lúc đó lập tức tổ chức hôn lễ.

Nếu ông nghi ngờ đứa bé thì không cần can dự, ông không phải là ông nội nó nhưng tôi vẫn là ba của nó."

Liễu Y Y không kịp hít thở đã phải tròn mắt kinh ngạc khi nghe Hứa Niên kiên định nói.

Hứa Bá Nghị chau mày nhẹ, giọng điệu thăm dò.

"Gấp gáp thế sao? Vừa rồi con còn do dự."

"Đúng là có chút gấp gáp, nhưng nếu tôi còn không nhanh cưới cô ấy, tôi e là có người không nể mặt mà làm hại con của tôi thì sao?"

Hứa Niên trừng mắt nhìn thẳng vào Liễu Y Y ám chỉ, cuối cùng anh chốt lại một câu.

"Đứa bé và Tô Na mà có mệnh hệ gì, đừng trách tôi trở mặt vô tình với các người."

.....!
Về căn bản, Tô Na đã ổn định về sức khỏe, tuy nhiên cô vẫn chưa tỉnh lại.

Khắp nơi trong nhà toàn là người của Hứa Bá Nghị, Trịnh Kình Sâm vẫn trong vai trò là người của Hứa Niên nên không ai dám động vào anh.

Nhưng để không bị ai phát giác ra điều bất thường, anh vẫn phải đội mũ che lấp đi đôi mắt và chỉ được đứng ngoài phòng của cô để canh gác.

Những lúc không có ai, anh cũng chỉ có thể mở hé cửa nhìn vào.

Tô Na vẫn nằm yên đó, đứa con trong bụng cô là thật, anh biết nó là con của anh.

Anh cảm thấy có lỗi vì không thể lại gần bên cạnh cô vào lúc này để ôm cô, nắm lấy tay cô, những gì anh làm là chờ đợi, anh không cho phép bản thân nôn nóng rồi hại cô, hại cả con.

Đúng lúc Hứa Niên từ chỗ Hứa Bá Nghị trở về.

Trước đó vì Hứa Niên quá quả quyết nên Hứa Bá Nghị cũng gạt bỏ nghi vực mà đồng ý tổ chức hôn lễ cho anh ta và Tô Na.

Chỉ trong nay mai thôi, ông ta sẽ mang sính lễ lẫn đồ dùng cưới tới nhà.

Hứa Bá Nghị có nhiều con, nhưng cháu thì chưa thấy một mụn, vì đứa cháu này mà ông ta sẵn sàng bỏ qua hiềm khích, đủ để thấy ông ta kỳ vọng vào đứa nhỏ như thế nào.

Đứa nhỏ này chính là kim bài miễn tử duy nhất có thể cứu sống Tô Na trong lúc này, cho đến khi đưa cô thoát khỏi móng vuốt của Hứa Bá Nghị, Hứa Niên chắc chắn sẽ không để ông ta phát hiện ra mình đang nói dối.

Tình hình có vẻ đã đỡ căng thẳng hơn một chút, nhưng trên gương mặt của Hứa Niên vẫn không lộ ra vẻ nhẹ lòng, ngược lại anh ta còn hơi tỏ vẻ khó chịu.

Vừa bước qua cánh cửa, Hứa Niên đã căng giọng nói lớn với mấy tên thủ hạ của Hứa Bá Nghị đang đi lanh quanh trong nhà.

"Các người từ nay canh gác bên ngoài, không có sự cho phép của tôi thì không ai được bước vào trong nhà này ngoại trừ bác sĩ."

Hứa Niên tự biết giới hạn của Hứa Bá Nghị để không vượt qua, anh ta không đuổi bọn họ đi hẳn vì nếu không để lại cho ông ta một sự an tâm, ông ta lại càng nghi ngờ mà ngộ nhỡ điều tra ra được điều gì đó thì tình thế có thể chuyển biến xấu trở lại.

Nhưng cứ để bọn chúng lúc nào cũng lượn lờ bên cạnh, thì thật không thoải mái.

Mấy tên thủ hạ nghe xong liền nhìn nhau, một tên ngay sau đó liền lấy điện thoại từ trong túi ra, Hứa Niên không cần nhìn cũng biết hắn ta định gọi cho ai, anh đi lướt qua tên đang cầm điện thoại, chẳng chỉ đích danh ai mà nói ngang nhiên.

"Nói với ông ta, các người ở đây nhỡ làm người phụ nữ của tôi sợ hãi mà ảnh hưởng đến cháu nội của ông ta, ông ta có đành lòng không?"

Hứa Niên không quan tâm kết quả cuộc gọi như thế nào, anh ta nói xong chỉ thản nhiên đi lên lầu, đi được một nửa thì đám người còn lại được tên vừa mới gọi điện thoại xong ra hiệu và bọn họ từ từ rút hết ra bên ngoài.

Dù vậy, Hứa Niên vẫn chỉ thở dài được một ít, trong lòng anh ta vẫn có một cục đá đè nặng khó trút xuống.

Hứa Niên tự mình giữ tình cảm đơn phương với Tô Na, kể cả khi biết Trịnh Kình Sâm yêu cô sâu đậm, những việc anh vì cô mà làm lớn lao hơn mình gấp nhiều lần, anh ta cũng không ngăn nổi tình cảm của mình.

Hứa Niên không để tâm đứa bé trong bụng cô là con của Trịnh Kình Sâm, khi cô sinh nó ra, anh ta có thể tình nguyện yêu thương nó như con của mình.

Lần này đột nhiên đưa ra ý định kết hôn, anh ta cũng bất ngờ nảy sinh một suy nghĩ ích kỷ, đó là biến giả thành thật, để anh ta có thể đường đường chính chính để cô bên cạnh mình mà chăm sóc cả đời..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play