Madara dùng chân đá cho Hashirama một cái: “Trời đang nóng nực muốn chết, cậu không biết nóng à?!”

“Tớ đã chỉnh điều hòa xuống 19 độ rồi, yên tâm, tuyệt đối không nóng chút nào đâu!” Hashirama nhanh nhẹn tránh cú đá không hề nương tay của Madara, cười ngốc sáp lại, “Madara ~ Cho tớ ôm một tí đi nào!”

Madara để lộ ra vẻ mặt giống như muốn nói: Gớm chết đi được. Song, dù cho trong phòng chỉ có một ít ánh sáng le lói từ đèn đường hắt vào, Hashirama vẫn tin chắc rằng lỗ tai của Madara nhất định đang đỏ bừng.

Lần này, Hashirama chặn được cú đấm của Madara, túm lấy cổ tay rồi kéo người yêu vào lòng ôm thật chặt, sau đó cả hai cùng ngã nhào lên trên giường. Madara chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh, tức giận nói: “Tôi đã nói là RẤT NÓNG!!”

Hashirama vùi cả mặt vào cổ của Madara, cảm nhận được hơi ấm bên dưới mái tóc đen, mỉm cười nhắm mắt lại.

Madara quát một tiếng, phát hiện Hashirama đã ngủ say, y nhìn Hashirama, mọi thứ cuối cùng cũng chìm vào im lặng. Thời gian như ngưng đọng lại, nghe tiếng tim đập thình thịch của ai đó văng vẳng bên tai… Madara cũng dần chìm vào giấc ngủ.

Một đêm ngon giấc…

Tất nhiên là còn lâu Madara mới thừa nhận ngủ như thế này thật ra cũng không tệ tí nào.

2. Ra ngoài mua sắm

Cả hai đang ở trong siêu thị, đứng trước gian hàng dầu gội đầu.

“Hmmmmmm…” Hashirama nhìn một dãy dài các loại dầu gội trước mắt, trông có vẻ đang chọn lựa rất nghiêm túc.

Madara mất kiên nhẫn: “Chọn đại một cái là được rồi.”

Y phụ đẩy xe hàng, đứng bên cạnh chờ một hồi lâu, còn phải chịu đựng ánh nhìn tò mò của những người xung quanh. (Kiểu tóc của Madara quá bắt mắt, còn tóc của Hashirama thì vẫn là kiểu vừa đen vừa dài vừa thẳng)

“Hmmm, cậu chờ một lát.” Hashirama vẫn đang nghiêm túc chọn chọn lựa lựa. “Để tớ tìm thử xem có loại dầu gội nào giúp cải thiện chất tóc không.”

“Để làm gì?” Madara hỏi.

“Tất nhiên là cho cậu dùng rồi.” Hashirama đứng thẳng người, nhìn về phía Madara với vẻ mặt tươi cười xán lạn, “Để mỗi khi sờ vào tóc của cậu sẽ càng thoải mái hơn.”

“… Hashirama.” Sắc mặt của Madara đang đứng bên cạnh xe đẩy hàng đã trở nên đen thui như đít nồi, “Cậu tưởng tôi sẽ cho cậu sờ sao!!”

Sau khi hét lên, ánh mắt kinh ngạc của những cô gái đang mua đồ xung quanh đổ dồn về phía họ.

3. Xem phim kinh dị lúc nửa đêm

“Tại sao Madara lại không sợ nhỉ.” Trên mặt của Hashirama lộ rõ vẻ thất vọng. Rõ ràng nhân viên cửa hàng phim kinh dị đã giới thiệu bộ phim “Người đàn bà mặt kéo” [1] này được đánh giá tận 5 sao cơ mà.

Madara ngồi dựa lưng vào ghế sofa, vốn dĩ mắt của y đang chăm chú nhìn màn hình TV, sau khi nghe vậy thì liếc nhìn Hashirama rồi cười khẽ một cái. Trong bóng tối, mái tóc đen dài của Madara che khuất nửa khuôn mặt, ánh sáng lờ mờ chiếu lên khiến làn da của y như có màu trắng sữa, cộng thêm đôi mắt thờ ơ [2] và nụ cười hiếm hoi, làm Hashirama nhìn đến sững sờ.

Hashirama buồn bực, thầm nghĩ: Cách mà Mito chỉ đúng là chẳng hữu dụng xíu nào.
[1] Phim Người đàn bà mặt kéo (Kuchisake Onna): bộ phim kinh dị của Nhật Bản sản xuất vào năm 2007 của đạo diễn Koji Shiraishi.

[2] Mạn bất kinh tâm (漫不经心): thờ ơ, không để trong lòng, không để tâm.
4. Tính khí lúc mới ngủ dậy

“Anh hai, mặt của anh…” Tobirama hỏi thăm.

“Không sao không sao, vết thương này sẽ nhanh chóng lành lại thôi.” Hashirama vẫy tay, không hề để tâm đến chuyện mặt mũi của mình đang bị bầm tím.

Vẫn là tính khí của Izuna dễ chịu hơn, Tobirama nghĩ thầm.

5. Nấu cơm

【Chúc mừng Senju Hashirama đã đạt danh hiệu “Bậc thầy nấu nướng”, hệ thống khen thưởng độ hảo cảm của Uchiha Madara +0 (đã đạt giới hạn)】

“Hử? Vừa nãy có tiếng gì thế nhỉ?” Hashirama đang nấu cơm nghi hoặc thắc mắc.

Madara đi tới, đứng dựa vào khung cửa nói: “Nhanh lên, tớ đói bụng.”

“Sắp xong rồi đây!” Hashirama trả lời.

Nhìn dáng vẻ mặc tạp dề ngốc hề hề của ai đó, trong lòng Madara bỗng dưng cảm thấy ấm áp.

6. Tổng vệ sinh

Hôm nay là ngày tổng vệ sinh dọn dẹp, Madara cột tóc dài lên (do sợ nóng), đeo tạp dề, y và Hashirama đang quét dọn nhà cửa.

“Tập trung làm việc đi, Hashirama!” Madara nhìn lướt qua, thấy Hashirama đang ngây ngốc nhìn mình.

Hashirama quay lại, ra sức chà chà lau lau mấy tấm kính, đến khi toàn bộ đều sáng bóng.

Trông Madara như thế này thật đáng yêu, Hashirama nghĩ.

“Cậu vừa nói cái gì hả?!” Madara ném giẻ lau về hướng này, Hashirama dùng tay bắt được, chỉ biết cười một cách vô tội.

Thôi chết, lỡ nói ra mất rồi. Hashirama ngoài cười nhưng trong lòng đang đổ mồ hôi hột. Hình như lại chọc Madara nổi giận nữa rồi.

7. Xem lại ảnh chụp lúc nhỏ

“Madara, nhìn xem, đây là ảnh lúc nhỏ của cậu này.” Hashirama tìm thấy nó ở trong ngăn tủ, cậu nhóc Madara trong bức ảnh giống hệt với người trong ký ức của hắn.

“Trả lại cho tớ.” Madara nhíu mày.

Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Mễ Trùng Động.

Hashirama mỉm cười: “Tớ đưa hình hồi bé của tớ cho cậu, hai chúng ta trao đổi có được không?”

Madara không đồng ý, cũng không phản đối.

“Thế nào?” Hashirama đưa bức ảnh thuở bé của mình cho Madara, nhìn y một cách đầy chờ mong.

Madara nhìn Hashirama, nói: “Trông chẳng khác gì cả.”

“Hở? Rõ ràng là khi lớn lên, tóc của tớ có dài ra mà.” Hashirama khăng khăng nói.

Madara cười châm chọc: “Trông vẫn ngu ngốc như vậy, không thay đổi tí nào.”

Hashirama lại chui vào trong góc, bắt đầu trồng nấm…

8. Khinh bỉ thói quen sống của đối phương

“Tớ đã nói với cậu không biết bao nhiêu lần rồi, đừng có suốt ngày hở ra là lại sa sút tinh thần, tại sao cậu vẫn mãi không sửa được tật xấu này thế hả!” Madara đứng một bên, còn Hashirama thì vẫn đang ngồi xổm trong góc tường tự kỉ một mình.

Madara nhíu mày, im lặng một lát rồi cầm bức ảnh trên bàn lên, nói: “Thực ra, nhìn cậu lúc nhỏ rất lạc quan, khụ… Cũng khá đáng yêu.”

“Thật vậy sao!!!” Hashirama ngay lập tức đứng dậy, xung quanh bao phủ bởi những bong bóng màu hồng hạnh phúc.

“Hừ…” Madara liếc nhìn Hashirama một cái, để ảnh chụp vào trong ví tiền.

Mình chẳng thèm làm mấy chuyện ngu ngốc giống như bỏ ảnh của người yêu vào ví gì gì đó đâu… Mới là lạ. Dù sao cũng chỉ một lần thôi… Một bên là bức ảnh lúc trưởng thành, một bên là bức ảnh khi còn nhỏ, không phải là rất vừa vặn sao.

Madara nghĩ thầm, cất ví đi.

9. Tạm thời xa cách

Tobirama nhận ra trạng thái của ông anh trai nhà mình dạo gần đây không được được bình thường cho lắm.

Đệt, tương tư thì tương tư đi, lại còn cầm bức ảnh suốt ngày ôm ôm hôn hôn, anh show ân ái cho ai coi vậy hả!!

Tobirama ôm một chồng văn kiện đập xuống bàn của Hashirama, khiến cho cái tên nào đó đang đờ người ra phải hoàn hồn.

“Anh hai, mau làm việc đi!” Tobirama quát.

Không ngờ Hashirama lại dùng vẻ mặt ghét bỏ nói: “Chú FA thì cũng không thể ép anh phải FA giống chú được chứ! Thật là…”

Tobirama nheo mắt lại nhìn chằm chằm anh trai, nhíu mày, xoay người rời khỏi văn phòng.

Đứng ngoài cửa, Tobirama bắt đầu gọi điện thoại cho Izuna.

“Chiều nay em không có tiết đúng không, lát nữa tôi đến đón em.” Tobirama nói.

Đầu dây bên kia có hơi ồn ào, Izuna phải chạy đến bên cửa sổ để nghe điện thoại: “Hở? Để làm gì?”

Tobirama nhìn về phía văn phòng đang đóng cửa, bĩu môi nói: “Không phải anh trai của em đã đi nước M công tác rồi sao, đúng lúc chúng ta có thể hẹn hò.”

“… Được.” Im lặng vài giây, Izuna gật đầu đồng ý.

Lúc Hashirama phát hiện ra em trai đã trốn việc, hắn còn tự hỏi có phải là mình lại chọc giận Tobirama nữa rồi không? Kết quả là vào buổi chiều hôm ấy, hắn nhìn thấy Tobirama và em trai của Madara đang ngồi trong nhà hàng đối diện công ty…

Cái gì?!

Chỉ có Tobirama là phát hiện ra Hashirama, ngay sau đó, Hashirama nhìn thấy em trai cong miệng cười với mình.

… Không ngờ lại dám show ân ái trước mặt mình!! Đáng ghét!! Người kia chính là em trai của Madara đó, nếu Madara mà phát hiện ra chuyện này, nhất định cậu ấy sẽ giết mình mất a a a a!!!

Chúc mừng Tobirama đã trả thù thành công!

10. Nụ hôn buổi sáng

Sáng nào Hashirama cũng chủ động đòi hôn Madara, tuy nhiên, Madara lại cực kỳ phản đối làm những hành động buồn nôn kiểu này (Nhưng thực sự trong lòng nghĩ thế nào thì ai mà biết).

Tối hôm qua, Hashirama phải thức khuya tăng ca, cho nên đi ngủ rất muộn. Lúc Madara tỉnh lại, Hashirama vẫn chưa tỉnh. Madara gỡ cánh tay đang ôm chặt lấy mình ra, ngẩn người nhìn Hashirama.

Ma xui quỷ khiến làm sao, Madara nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán của Hashirama, giống như hành động mà sáng nào Hashirama cũng làm với y.



“Chết tiệt!! Cậu tự vào phòng tắm giải quyết đi!” Madara quyết đoán đá Hashirama văng xuống giường.

Hashirama tủi thân mở mắt ra.

Sau đó… Tất nhiên là Hashirama phải ngoan ngoãn chui vào phòng tắm tự xử rồi. Madara ngồi trên giường bắt đầu sinh hờn dỗi.

Khó khăn lắm mới lén trao cho cậu ta một nụ hôn buổi sáng, kết quả là lại bị tên đó phát hiện.

11. Chọn quần áo cho đối phương

Lúc cả hai vừa mới chuyển đến sống chung với nhau, Madara chỉ mang theo vỏn vẹn có vài bộ vest và một bộ quần áo thường ngày (áo sơ mi màu xanh nhạt + quần jean). Hashirama nhất quyết lôi kéo y đi mua quần áo mới.

“Cái này thế nào?” Sau khi chọn được một chiếc áo tay lỡ màu xanh đậm, Hashirama nhét nó vào trong tay Madara rồi đẩy y vào phòng thay đổ.

Madara suốt ngày mặc áo sơ mi, thậm chí còn cài nút che kín mít, đến cả cổ cũng không nhìn thấy, mình vẫn nên chọn áo áo phông…

Chưa nghĩ xong, Madara đã bước ra.

Da thịt trắng nõn, chiếc cổ và xương quai xanh quyến rũ lộ ra dưới ánh mặt trời…

“Này, Hashirama, cậu ngẩn người cái gì vậy!” Madara nheo mắt, có lẽ là đã đoán được suy nghĩ của Hashirama.

Ngay sau đó, Madara lại bị đẩy vào phòng thay đồ, Hashirama cũng chui vào theo.

“Cậu đang làm trò gì thế?!” Không gian trong phòng thay đồ vốn dĩ đã chật hẹp, chỉ có thể miễn cưỡng chứa được hai người đàn ông, họ đành phải dựa sát vào nhau mà đứng.

Madara vừa mới mắng xong, Hashirama đã lên tiếng: “Tớ hối hận rồi… Cậu chỉ được mặc bộ quần áo này ở nhà thôi!” Nói xong, tay bắt đầu không đứng đắn sờ soạng lung tung.

“Này này này, chúng ta đang ở nơi công cộng đó!” Madara nắm cổ tay của Hashirama.

Hashirama bĩu môi, hôn một cái rồi mới chịu đi ra ngoài.

Sau khi thay quần áo xong và bước ra khỏi phòng thay đồ, sắc mặt của Madara vẫn còn hơi ửng hồng.

Hai người tiếp tục đi lựa quần áo, nhưng chỉ mới mua được vài món, Madara đã bị Hashirama kéo về nhà.

12. Thảo luận với nhau về chuyện nuôi thú cưng

“Madara, cậu đã từng nuôi thú cưng bao giờ chưa?” Trong lúc đang chuyển kênh trên TV, Hashirama vô tình nhìn thấy một kênh về vật nuôi, hắn dán mắt nhìn chú chó husky đang cố tỏ ra đáng yêu (ngốc nghếch) trong chương trình.

Madara liếc nhìn chú chó, sau đó lại nhìn sang Hashirama, mí mắt co giật. Y trả lời: “Chưa.”

“Vậy chúng ta nuôi một con có được không!” Hai mắt của Hashirama sáng lấp lánh.

Madara lườm hắn một cái rồi đáp: “Trong nhà có cậu là đã đủ ngốc rồi, sao còn phải nuôi thêm một con chó ngốc nữa? Vả lại chúng ta cũng không có thời gian chăm sóc nó.”

Senju – chuyên gia thích trồng nấm tự kỷ – Hashirama lại chui vào trong góc.

Madara: =_= |||

13. Bị ốm nằm liệt giường

Hashirama lấy tay sờ lên trán của Madara để đo nhiệt độ, phát hiện ra y đang bị sốt. Madara nhắm mắt nằm trên giường, đầu óc mơ mơ màng màng, thi thoảng lại phun ra mấy câu nghe không rõ đang nói gì. Hashirama vội vàng đi lấy thuốc hạ sốt, còn chuẩn bị thêm khăn ướt để chườm.

Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Mễ Trùng Động.

Mình còn chưa bị cảm mà Madara đã cảm mất rồi, xem ra thể chất của cậu ấy có hơi kém. Hashirama nghĩ thầm.

Không biết Madara đang lẩm bẩm cái gì nhỉ?

“Chết tiệt… Hashirama…”

“Chỉnh nhiệt độ điều hòa… Thấp như vậy… Còn cởi hết… Quần áo của tớ…”

“Đã nói là không được x ở bên trong, đồ đáng ghét… Còn chưa làm xong… Mà đã… Lăn ra ngủ!”

“Đợi lát nữa tỉnh lại… Nhất định… Phải đánh cho cậu một trận!!”

“Madara, ngoan, mau dậy uống thuốc nào.” Hashirama đỡ Madara ngồi dậy. Sau khi uống thuốc xong, Madara đã lăn ra ngủ.

Dù sao hôm nay cũng là cuối tuần, ngủ nhiều một chút cũng không sao. Hashirama vui vẻ đi hầm canh gà, nhằm bồi bổ cho ai đó vì dạo gần đây bận rộn công việc mà bị sụt đến mấy cân.

14. Ngủ trưa

Bởi vì tinh lực của Hashirama quá dồi dào, cho nên hắn không có thói quen ngủ trưa.

Vào những ngày đi làm, mỗi khi quá mệt mỏi, Madara sẽ tranh thủ nằm dựa lên ghế để nghỉ ngơi. Còn nếu là những ngày cuối tuần, Madara đều không ngủ trưa, bởi vì y không muốn lãng phí thời gian ở bên cạnh Hashirama vào việc ngủ.

Nhưng cũng có đôi khi, cả hai sẽ dành thời gian để “ngủ” trưa… Còn đôi khi nào thì mọi người đừng nên thắc mắc nhiều.

“Hashirama, mau buông ra!!”

“Madara, chỉ một lần thôi mà ~”

“!!”

15. Giúp đối phương sấy tóc

Hashirama đang giúp Madara sấy tóc, tóc của y vừa nhiều vừa dày, muốn sấy khô hết đám tóc ướt do vừa mới gội này cần phải mất rất nhiều thời gian. Tiếng máy sấy ầm ĩ bên tai khiến Madara cảm thấy khó chịu, nhưng Hashirama cứ nhất quyết đòi phải sấy tóc cho y đến khi khô thì mới thôi, nói là nếu không thì sẽ rất dễ bị cảm.

Hashirama rất hài lòng với chiều cao của mình, hắn đứng sau lưng Madara, nhìn bản thân ở trong gương rồi lộ ra ánh mắt thỏa mãn. Như thế này vừa tiện sấy tóc, vừa có thể ngắm Madara.

Một lúc sau, cuối cùng thì tóc của Madara cũng đã khô hoàn toàn. Mái tóc của y khôi phục lại trạng thái bình thường, nhìn những lọn tóc đen nhọn thi nhau vểnh ra (lúc tóc còn ướt thì bớt “vểnh” hơn), Hashirama hài lòng gật gù cái đầu. Một tay ôm lấy vai của Madara, hào hứng nói: “Tada! Hoàn mỹ rồi ~”

“Được rồi.” Madara gỡ tay của Hashirama ra, chuẩn bị đi ra ngoài.

“Chờ đã!!” Hashirama kéo Madara lại. Nhanh chóng chạy ra ngoài lấy điện thoại di động của mình vào, không thèm để ý sự phản đối của Madara, giơ điện thoại lên chụp một tấm ảnh selfie.

Tuyệt vời, quyết định sẽ chọn mi làm hình nền điện thoại!

Trong bức ảnh, Hashirama đang ôm chặt Madara, cười rất vui vẻ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play