“ Hoạt động gì thế? Mẹ thấy con trước giờ ít tham gia hoạt động gì mà?. “ – Mẹ anh hỏi.
“ 20/11 mẹ ạ. Lớp con chọn ca hát, nhưng nhà trường yêu cầu 1 người hát 1 đệm nhạc. Lớp chọn ra được người hát rồi, đến người đệm nhạc thì mới đầu tính chọn Nhật Hoàng, cậu ta không muốn tham gia nên nó rơi vào tay con. “ – Anh trả lời mẹ.
“ Kì này Hoa Vân có tham gia không. Chắc con bé là người hát nên Nhật Hoàng mới để lại vị trí đệm nhạc cho con đúng không?"
“ Mẹ này, đang ăn nên con không muốn nói gì nữa. Tập trung ăn trước. Thắc mắc gì chút con giải đáp cho mọi người. “
Mẹ anh biết mình hơi lỡ lời nên cũng không nói gì nữa. Bữa ăn cứ như vậy kết thúc trong sự im lặng. Thi thoảng cô em gái nhỏ lại kể một số câu chuyện trên trường cho mọi người cùng nghe. Con bé đáng yêu, dễ thương lắm nhưng lại nhát khi gặp người lạ. Dù đã 10 tuổi rồi, nó vẫn không khắc phục được. Chỉ có những người thân trong nhà mới nói chuyện được với nó, còn không thì có chết nó cũng không mở miệng nói chuyện với người lạ. Hoa Vân cũng không ngoại lệ dù đến đây nhiều cỡ nào, cố gắng nói chuyện với nó bao nhiêu lần.
“ Anh ơi, cái người hát cùng anh là ai đấy? “ – Con bé ngây thơ hỏi.
“ Chút nữa anh ăn xong anh nói cho chịu không? “ – Tuấn Duy dù bên ngoài lạnh lùng bao nhiêu thì về nhà với cô em gái lại dịu dàng bấy nhiêu. Anh yêu thương con bé nhiều, luôn chỉ dạy nó những điều mới mẻ, dẫn đi chơi. Đặc ân này có lẽ anh chỉ dành cho người mình yêu thương mà thôi.
Kết thúc bữa ăn, gia đình anh ra phòng khách ngồi nghỉ. Câu chuyện hoạt động 20/11 được tiếp tục khi em gái anh nói
“ Giờ ăn xong rồi, anh nói cho em biết người đó là ai đi. “
“ Chị gái đó là một học sinh mới chuyển đến lớp anh. Chị ý có thể hiền lành, hoạt bát nhưng khi không vui thì cũng đanh đá lắm. “ – Anh hồi tưởng lại về Linh Anh rồi tóm gọn lại thành 1 câu khái quát.
“ Ơ thế không phải là Hoa Vân hát cùng con à. Chán ghê, nếu con bé tham gia thì mẹ đến coi xem con dâu tương lai của mẹ thể hiện. “ – Mẹ anh thất vọng khi biết người song ca cùng con trai mình không phải Hoa Vân.
“ Con nói rồi, mẹ muốn thì cưới cô ta về. Còn con KHÔNG chấp nhận cô ta là vợ con. Hạnh phúc của con là do con lựa chọn. Yêu ai, thương ai là quyền của con. Không cần mẹ động tay vào. “ – Tuấn Duy đanh giọng nói.
Mẹ anh tính nói gì mà thấy ánh mắt của bố anh rồi lại thôi. Ông cũng đã nói chuyện với bà về vấn đề này, khuyên bà ít nhắc đến cái tên Hoa Vân trước mặt anh đi. Bản thân ông không hẳn là thích cái hôn ước này. Là đàn ông nên ông nhận ra được chiêu trò của Hoa Vân. Rất muốn hủy bỏ cái hôn ước đi nhưng vợ ông lại không muốn. Nể vợ, ông im lặng không nói gì, muốn xem cô ta sẽ làm gì.
Trong nhà này, chỉ có em gái là đôi khi anh lại nói chuyện tâm sự với con bé. Nhìn nhỏ nhắn là vậy, đôi khi có những câu hỏi thật ngây thơ nhưng con bé hiểu được kha khá chuyện. 8h anh lên phòng, giải quyết đống bài tập đến 9h rồi quay sang làm việc còn dang dở hôm trước. Nhà anh có nhiều chi nhánh tập đoàn nên công việc nhiều. Tuấn Duy thường phụ mọi người một chút.
Đến 12h đêm, tắt laptop đi đánh răng rửa mặt rồi lên giường đi ngủ. Anh ngẫm lại trong đầu giai điệu của bài hát mình vừa đàn mấy tiếng trước. Anh có thể nhớ rất nhiều thứ, chỉ riêng những việc lặt vặt là mau quên. Cứ như vậy chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
**************
Một ngày mới lại bắt đầu, ai cũng như ai. Thức dậy rồi vác cái thân xác rời khỏi giường, đánh răng rửa mặt, ăn sáng và đi học. Hôm nay là ngày mà các lớp đăng ký các tiết mục tham gia. Việc này thì Yến Vi đã xử lí ổn thỏa cả rồi. Cô nàng đến lớp liền chạy tìm cô chủ nhiệm hoặc đến hội học sinh để lấy. Thường thì hội học sinh đến khá sớm và hôm nay cũng vậy.
Cô bước vào thì thấy Bảo Huyền – thư kí hội học sinh đã đến rồi. Cô đi vào hỏi
“ À chị ơi, em đến lấy tờ đơn đăng ký tham gia hoạt động 20/11. “
“ Ồ không phải Yến Vi đây sao. Đây em cầm lấy. “ – Bảo Huyền đưa cho cô một tờ giấy. Yến Vi mượn bút ở đó viết luôn thông tin mà mình biết. Tối qua, Diệp Nhi cũng đã nói cho cô biết bài hát được chọn rồi. Hoàn tất xong tờ đơn đăng ký tham gia, cô gửi lại Bảo Huyền rồi ra về. Vừa bước ra đến cửa thì Dương Phong –chủ tịch hội học sinh đến.
Cô không biết nên đã đâm sầm vào người Dương Phong. Lúc đứng dậy ngửng mặt lên mới biết mình đã đâm vào người chủ tịch hội học sinh. Cô cuống quýt xin lỗi rồi chạy như bay khỏi căn phòng đó.Dương Phong từ lúc vào trường đã là lạnh lùng boy, không gần nữ sắc như ai đó rồi. Thành tích học tập thuộc vào hàng thủ khoa của trường. Nếu anh mà top 2 thì người top 1 là nhân vật mà ai cũng biết là ai.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT