Luận Cải Tạo Tra Nam Một Ngàn Loại Tư Thế

Chương 6: Chính là người ấy...


1 năm

trướctiếp

Tịch Niên và Tô Cách hiển nhiên là chủ đề thảo luận của vòng đào thải 《 Thế vận hội minh tinh》lần này, cho dù chương trình còn chưa lên sóng, nhưng bằng cách nào đó đã có tin tức bị tuồn ra. Ngày thi đấu vừa kết thúc, tin tức Tịch Niên lấn át Tô Cách mọc lên như nấm sau mưa, ngày càng được chia sẻ rầm rộ cùng với số lượt đọc tăng vọt.

Trong giới giải trí, fans của Tô Cách chắc chắn là fandom có sức chiến đấu dữ dội nhất. Ban đầu các cô còn chẳng thèm đọc nội dung bài viết, chỉ vội kéo bè kết cánh dưới bình luận, chế giếu đối thủ một phen.

【 Thời buổi này để cọ nhiệt mà có người cái gì cũng bịa ra được, chị đây cười chết mất thôi 】

【 Ôm Cách Tử nhà mình về đây, từ chối cọ nhiệt 】

【 Tịch Niên??? Ai dị? Chưa bao giờ nghe tên, đầu óc ngớ ngẩn rồi hay gì mà đi xào cái bài này, muốn hot đến điên rồi phải không 】

【 Tui vừa tìm ra vụ này, hai người họ kí với cùng một công ty, tính ra Tịch Niên cũng được coi là đàn em của Tô Cách đấy. Chẳng lẽ đây là ví dụ cho đàn em dẫm lên đàn anh để thượng vị trong truyền thuyết ư, sao không tè một bãi mà soi lại cái mặt mình xem, thật là muốn ọe 】

Fandom của Tô Cách rất hùng hậu, gần như đã spam hết toàn bộ phần bình luận, chửi bới ầm ĩ đến mức không còn ai dám hé răng, lúc sau mới cảm thấy mỹ mãn rời đi.

Nói đùa sao, Tịch Niên là cái đồ chui ra từ xó xỉnh nào vậy, đến cái tên còn không ai biết, mới vào top 3 đã dám nhận là đánh bại Tô Cách à? Đổi thành số 2 Du Phàm còn may ra nhá. Thế nên sau đó các cô lại quay về điểm danh siêu thoại weibo, cày số liệu như thường, ngoại trừ một vài fans có mặt ở hiện trường đột nhiên trở nên im lặng khác thường ra, hầu hết các fans đều không quan tâm lắm.  

Ban tổ chức《 Thế vận hội minh tinh》 mở một cái bảng minh tinh, có tên tất cả các nghệ sĩ tham gia thi đấu, fans có thể dùng vote để bầu chọn cho người mà các cô cho là có khả năng đạt quán quân nhất. Ngoại trừ hạng mục chạy nước rút, bơi lội, vân vân…… Cái tên được bầu chọn nhiều nhất ở hạng mục bắn tên của nam vẫn luôn là Tô Cách. Ngoài việc nhờ có thực lực ra, độ yêu thích của gã cũng là một nguyên nhân quan trọng.

Nhưng mà khi các fans đang định bầu chọn cho Tô Cách như thường ngày, bọn họ mới kinh ngạc nhận ra trên bảng vote không còn tên idol nhà họ nữa.   

Rạng sáng, số liệu được cập nhật, số 2 Du Phàm thăng lên một hạng, chiếm cứ top 1; số 3 Mạnh Thiển Lâm thăng lên top 2; số 4 Chu Tùy Vân chen vào top 3; tất cả các thí sinh còn lại đều lần lượt được thăng hạng.

Sao lại thế này???

Tô Cách đâu rồi???

Tất cả fans của Tô Cách đều trợn tròn mắt, vẫn chưa hết hy vọng tải lại trang liên tục, nào ngờ trang web vẫn y nguyên. Lúc này các cô mới nhớ ra bài đăng trước đó nói gì, mãi mới ngỡ ngàng hiểu ra.

Tên nghệ sĩ biến mất trên bảng xếp hạng, trừ phi là hệ thống có lỗi, nếu không thì chỉ còn một khả năng duy nhất ——

Tuyển thủ dự thi đã bị đào thải.

Nhưng sao có thể?

Vấn đề ở đây không phải người hạng 1 đấu với người hạng 2, cũng không phải người hạng 2 đấu với người hạng 3, mà là người hạng bét đấu với người hạng nhất, điều này có nghĩa gì chứ.

Ngoại trừ vòng xếp hạng đầu tiên, hầu hết mọi người đều cho rằng điểm nóng của vòng chung kết sẽ là trận đấu giữa Tô Cách và Du Phàm, hoặc giữa Tô Cách và Mạnh Thiển Lâm. Thực lực của ba người này mới gọi là ngang bằng, hiện giờ Tô Cách đột nhiên bị đá ra ngoài, chẳng khác nào thời đi học trông thấy cảnh học sinh cá biệt đè đầu học sinh giỏi vậy, không thể nghi ngờ chỉ khiến người ta cảm thấy chuyện này hết sức hoang đường.

Chỉ trong vòng mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, tin tức này đã lan truyền khắp toàn mạng như bão táp, đề tài thảo luận nhanh chóng phá một vạn, các bài viết cũng nhanh chóng leo lên đỉnh hotsearch.  

Giới giải trí chính là một chiến trường vô hình, người trên đạp kẻ dưới là chuyện rất bình thường. Fans Tô Cách không hiếm lần đắc tội với người khác, trước đây vì chuyện vote bảng xếp hạng mà rất hay kéo dẫm Du Phàm và Mạnh Thiển Lâm. Bây giờ bọn họ gặp phải chuyện xấu, sao mọi người có thể nhắm mắt bỏ qua cơ hội chế giếu tốt như vậy.  

【 phụt ha ha ha tui cừi tui ear, Tô Cách kém cỏi hơn người ta nên mới bị loại trong vòng đào thải. Các người lấy đâu ra mặt mũi mà đi chửi bới lung tung chứ. Tui cừi tui đi vệ sinh, quả là chuyện cười lớn nhất cả năm mà 】

【 Nhìn cái mặt là biết Tô Cách đã sửa rồi, fans nhà hắn lúc nào cũng tâng bốc là hàng tự nhiên. Có phải bị mù mắt ngày một ngày hai đâu, nhưng làm ra vẻ nhà mình giỏi nhất, nhất nhà mình thế này cũng thực khiến tôi đây phải tâm phục khẩu phục đấy 】

【 đáng đời lắm, idol nào fans nấy, kẻ nào cũng thích cắn loạn như chó điên vậy 】

Đoàn đội của Tô Cách đương nhiên không thể ngồi không hứng đạn như vậy, chẳng bao lâu sau, weibo cá nhân của gã đột nhiên phát một dòng trạng thái “đầy ẩn ý”, đăng kèm một tấm ảnh mu bàn tay bị xanh tím, đại ý là chính chủ đã bị thương ngoài ý muốn, không thể tiếp tục so tài thi đấu, chân thành xin lỗi vì đã khiến fans thất vọng. Các thành viên trong nhóm cũng lần lượt chia sẻ trạng thái, an ủi gã phải nghỉ ngơi cho tốt.

Trước đây nhóm nhạc nam TR debut ở Hàn Quốc, sau đó liên tục chinh chiến ở chiến trường trong nước, bảy thành viên thực chất cũng gọi là có thực lực, nhưng bởi vì main vocal Tô Cách có xu hướng solo nên nội bộ có chút phân tán, đã rất lâu không đứng chung khung hình. Đây là lần đầu tiên sau một thời gian dài, các thành viên tụ lại ở phần bình luận, vô tình đã thu hút được rất nhiều sự chú ý.

Thực ra nếu đổi lại là người bình thường, ai cũng sẽ hướng ánh nhìn vào cách đặt câu văn, ví như tay Tô Cách bị thương từ khi nào? Là trước khi hay sau khi thi đấu? Lần thi đấu thất bại lần này rốt cuộc là vì tay bị thương hay là vì kém cỏi hơn người ta?

Nhưng fans của gã thì không quan tâm, toàn bộ chú ý của các cô đều dồn cả vào sáu chữ “tay của Tô Cách đã bị thương”. Vừa nghe thấy vậy, các cô hệt như được bơm máu gà, rũ sạch thái độ chán chường uể oải vừa nãy, điên cuồng đăng bài giải thích cho idol.  

Đúng là Tô Cách đã thua, nhưng chuyện nào cũng có nguyên do của nó, làm gì có ai bị thương ở tay mà còn đảm bảo chiến thắng liên tiếp được?  

Tô Cách bị thương mà vẫn kiên trì thi đấu, thành tích cuối cùng như vậy đã rất không tệ rồi, mọi người đừng trách cứ anh ấy nữa.  

Nếu không phải vì Tô Cách bị thương, sao Tịch Niên có thể thắng được.

Dân ăn dưa không rõ sự thật thấy thế thì tin là thật, liên tục hiểu ra, thảo nào Tô Cách lại thua, hóa ra là vì bị thương rồi.

Đúng lúc này một bài viết không rõ thực giả được đăng tải, khiến cho thế cục lại một lần nữa xoay chuyển, thậm chí còn có một đoạn GIF tái hiện lại hiện trường thi đấu không biết được đào ra từ đâu, đúng lúc là cảnh Tô Cách cười cổ vũ Tịch Niên trên sân thi đấu, lại bị Tịch Niên “lạnh lùng lườm lại”, fans vốn dĩ đã rất đau lòng vì Tô Cách bị thương, trông thấy vậy thì càng bùng nổ.  

【 Tao fuck nhà nó, tưởng đánh bại được Tô Cách thì ghê gớm lắm à, cho dù có thắng thì sao nào, nhân phẩm kém như vậy, ngay cả phép lịch sự cơ bản cũng không biết 】

【 Nếu không phải Tô Cách bị thương ở tay thì còn lâu ảnh mới bị loại, anh hùng không còn, mới để nhãi con thành danh 】

【 lầu trên làm tôi cừi phọt, Tô Cách là cái quần gì? Mà xứng với hai chữ ‘anh hùng’ hả? Học được tí văn cổ là xài bậy xài bạ, chắc là cô giáo dạy văn của mày éo dám nhận mày đâu 】

【 Tôi không phải fans Tô Cách nha, nhưng không hiểu sao cứ cảm giác Tịch Niên có chút tiểu nhân đắc chí, giải trí Sơn Hành gần đây vướng kiện tụng hơi nhiều, chả hiểu ký kết với toàn mấy kẻ đầu đường xó chợ đâu đâu ấy 】

【 Toi tức chết, toi tức chết đi mất!! Huhuhuh Cách Tử nhà tôi thật là ngốc quá đi, hồi ở trong group đã bị bắt nạt nhiều lắm ròi, toi ôm ẻm đi đây, đừng động vào em nhà toi nữa 】

【 Má nó, tao không nhịn được nữa, có khi người ta lại cho là Cách Tử nhà chúng ta dễ bắt nạt lắm đấy! 】

Ai cũng phải công nhận fans của Tô Cách dữ dằn số một, phải nhìn cảnh idol bị người ta bắt nạt, sao các cô chịu nhắm mắt bỏ qua. Hậu viện hội lập tức xé tới weibo của Tịch Niên, hàng ngàn bình luật chửi bới không ngớt, quảng trường bị đồ sát, siêu thoại cũng bị đồ sát, gần như không có nơi nào may mắn thoát nạn.

Hình như người đại diện Tôn Minh đã bị sếp tổng ra lệnh hay không, nãy giờ hắn ta vẫn luôn gọi điện giục giã Tịch Niên. Ý của hắn là muốn Tịch Niên đứng ra xin lỗi cho qua chuyện, lời lẽ hết sức cứng rắn, đáng tiếc người kia chỉ nhắn lại bốn chữ ——

【 tôi đệch mẹ anh 】

Tịch Niên nhắn tin xong, ấn gửi đi, chẳng thèm ngó ngàng tới weibo đã bị oanh tạc của mình, cũng không quan tâm Tôn Minh có tức đến đỏ mặt tía tai hay không, tâm trạng hắn hiện giờ rất tốt.  

Dưới ánh đèn điện hơi mờ của bệnh viện, bóng dáng người thanh niên đeo khẩu trang có chút mờ ảo không rõ, khiến người ta có cảm giác cô độc khó tả, chỉ có con ngươi đen hiện rõ hệt như muốn hút người ta vào.  

Miệng vết thương của Lục Tinh Triết đã được băng bó xong, bác sĩ kiến nghị y nên nằm viện quan sát thêm, ngày mai lại kiểm tra kỹ hơn. Chẳng biết y có nghe vào hay không, ánh mắt y vẫn luôn dừng lại trên người Tịch Niên, hệt như một đứa nhỏ nhìn món đồ chơi mình thích qua quầy kính của cửa hàng.  

Bác sĩ đi ra ngoài.

Lục Tinh Triết chú ý tới băng gạc trên tay Tịch Niên: “Tay anh bị sao vậy?”

Tịch Niên không trả lời, đứng dậy từ trên ghế, ra vẻ chuẩn bị rời đi. Lục Tinh Triết thấy thế, đầu ngón tay hơi gõ gõ trên đầu gối: “Anh đi à?”

Tịch Niên nói: “Về nhà ngủ.”

Lục Tinh Triết hơi nghiêng đầu, cố ý xuyên tạc lời hắn: “Ây chà, tìm ai ngủ thế?”

Có đôi khi Tịch Niên cảm thấy Lục Tinh Triết thật là thiếu đòn, hắn nghe vậy không ngừng chân lại, chỉ kéo khẩu trang lên cao hơn: “Dù sao cũng không phải cậu.”

Lục Tinh Triết trời sinh tính tình phản nghịch, lại có dáng vẻ lưu manh, y nghe vậy tiện tay kéo cổ áo ra, xương quai xanh gợi cảm hơi lấp ló, cười cười thở ra, hoàn toàn không cảm thấy nói những lời này với một người mới quen là chuyện kì quái đến độ nào: “Tại sao không phải là tôi, sao lại nói lời tạm biệt chắc cú như vậy chứ, nói không chừng ngày nào đó hai ta lại ngủ một đêm…… ấy, đi gì mà vội thế.”

Tịch Niên đại khái không muốn nghe y nói năng bậy bạ thêm nữa, xoay người đi thẳng ra khỏi phòng bệnh, rất nhanh đã biến mất ngoài cửa.

“……”

Lục Tinh Triết nhìn chằm chằm hướng hắn rời đi, tự thấy thật vô vị, sau một lúc lâu mới dời mắt đi, vô thức xoa xoa đầu ngón tay, đại để là có chút tiếc nuối vì chưa nhìn thấy rõ mặt Tịch Niên.  

Không biết tại sao, Tịch Niên cất bước rất nhanh, hắn thậm chí không đứng chờ thang máy, vọt về phía thang thoát hiểm để đi xuống. Hắn đi được một nửa, mới đột nhiên nhận ra điều gì đó, không khỏi dừng bước.

Tại sao lại phải đi……

Tịch Niên nghĩ, dùng một tên săn ảnh như Lục Tinh Triết để đối phó với Tô Cách, không phải rất hợp lí sao?

Cũng giống như đời trước, trong đầu hắn chất đầy tính toán, còn Lục Tinh Triết chính là con dao hắn dùng thuần thục nhất. Nhưng phải dùng y như thế nào, Tịch Niên còn phải từ từ ngẫm lại.  

Phòng Lục Tinh Triết là phòng dành cho ba người, nhưng hai chiếc giường còn lại còn chưa có người vào nằm, chỉ có một mình y. Đên hôm khuya khoắt, y có thể nhìn thấy bóng cây rậm rạp ngoài cửa sổ, nghe thấy tiếng ve râm ran rả rích, cảm giác cô độc dần dần lan khắp căn phòng.  

Lục Tinh Triết lấy sạc pin trong túi ra, sạc điện thoại, sau đó khập khiễng xuống giường, định ra hành lang tìm máy bán hàng tự động mua bình nước. Nào ngờ vừa mới mở cửa, y lại đụng phải Tịch Niên đã đi rồi còn quành lại, y cả kinh loạng choạng suýt nữa là ngã xuống đất.

Tịch Niên nhanh tay lẹ mắt, nắm lấy cánh tay y, hơi dùng sức kéo người về, thấy băng gạc trên đùi của Lục Tinh Triết có vết máu thấm ra, giọng hắn không cảm xúc hỏi: “Định làm gì thế?”  

Lục Tinh Triết không ngờ được hắn sẽ trở về, sửng sốt một giây mới kịp định thần lại, cúi đầu thoáng nhìn bàn tay Tịch Niên đang nắm tay mình: “Không phải anh đã đi rồi sao?”  

Y có hàng mày thon dài anh tuấn, khi cố ý hạ giọng nói chuyện, âm cuối hơi khàn, đôi khi khiến người khác cảm thấy y đang giễu cợt mình.  

Vẫn là cái bộ dáng này, chẳng khác một chút nào.

Tịch Niên lẳng lặng nhìn Lục Tinh Triết, vẻ mặt dưới lớp khẩu trang không hiện rõ cảm xúc, hắn đặt túi đồ mới mua lên bàn, bên trong còn có chút bánh mình, đồ ngọt và đồ uống, ngữ điệu bình thản: “Lại về rồi.”  

Nói xong lấy từ túi mua hàng ra bình nước khoáng ném cho y.

Lục Tinh Triết vươn tay tiếp được, không uống ngay, y ngừng một chút nói: “Không làm quen chút à?”

Tịch Niên cách y rất gần, nghe vậy hơi cúi đầu quan sát y, hơi thở lạnh như băng trên vạt áo chỉ trong nháy mắt đã lôi cuốn toàn bộ cảm quan của Lục Tinh Triết. Sau một lúc lâu, hắn mới ra vẻ rất hứng thú nói: “Được, cậu tên là gì?”

Giọng nói quyến rũ mang theo âm cuối kéo dài, vang lên ngay sát bên tai y.

Cổ họng Lục Tinh Triết có hơi nghẹn lại trong phút chốt, cảm thấy người nam nhân bề ngoài trầm ổn không một gợn sóng này chứa đầy gai nhọn, khiến người ta khó lòng kìm nén. Y mím môi, chậm rãi nhả ra ba tiếng: “Lục Tinh Triết.”

Tịch Niên nhìn túi máy ảnh đặt bên cạnh y, cố ý hỏi: “Nhiếp ảnh gia?”

Lục Tinh Triết nói dối mà mặt không đỏ tim không đập, nghe vậy khẽ gật đầu: “Ừm.”

Dù sao cũng là chụp ảnh thôi, chụp gì mà không phải chụp, paparazzi cũng chẳng khác nhiếp ảnh gia là bao.

Tịch Niên nghe vậy, trong lòng cảm thấy hơi buồn cười, hắn đưa điện thoại của mình sang, giọng điệu thản nhiên, hệt như không có âm mưu gì hết: “Số điện thoại.”

Lục Tinh Triết hơi khựng lại, không hiểu sao lại bỗng nhiên hết sức ngây ngô, cầm điện thoại lên lưu số mình vào: “…… Vậy tên anh là gì?”

Tịch Niên lấy lại điện thoại, khi hai tay chạm nhau, đầu ngón tay của hắn khẽ vuốt nhẹ vào lòng bàn tay y đầy mập mờ, sau đó bỏ vào trong túi áo, nhưng không trả lời: “Sau này cậu sẽ biết.”

Lại nói: “Nghỉ ngơi đi cho khỏe.”

Có lẽ là vì đêm khuya, tinh thần mệt mỏi, trong lúc mơ màng y lại có ảo giác giọng nói này xen lẫn chút dịu dàng khó tả.

“……”

Lục Tinh Triết lớn lên trong cô nhi viện từ nhỏ, chưa từng tiếp xúc với ai thế này, nghe vậy không khỏi trộm nắm chặt bàn tay. Y liếm liếm cánh môi khô khốc, cảm thấy nội tâm như đang có thứ gì đó rục rịch trỗi dậy.

Hệ thống 009 đứng bên cạnh chứng kiến toàn bộ, thằng nhãi Tịch Niên này rõ ràng đang cố ý dụ dỗ người ta, hơn nữa còn là cái thể loại gây chuyện mà không thèm chịu trách nhiệm hậu quả nữa chứ.

Lục Tinh Triết: “Thế chẳng phải tôi thiệt thòi quá à, ai biết sau này còn có thể gặp lại anh hay không.”

Không biết tên hắn, cũng không biết bề ngoài của hắn trông như thế nào.

Tịch Niên dường như đang cười, làm đuôi lông mày của hắn hơi động, khóe mắt cũng nheo lại. Hắn rút từ trong túi ra cuộn tiền Lục Tinh Triết đưa hắn trước đó, dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy, quơ quơ trước mặt y, sau đó đặt lên bàn: “Cậu không thiệt đâu.”

Tịch Niên chưa muốn để lộ thân phận, ít nhất lúc này thì chưa.

Hắn nói xong, đầu ngón tay nhẹ gõ lên bàn, giọng nói trầm thấp: “Chúng ta sẽ còn gặp lại……”

Ngoài cửa sổ cây lá rậm rạp che phủ, không trung hết sức tĩnh lặng, thỉnh thoảng có một vài chú thiêu thân bị ánh đèn trong phòng hấp dẫn, kích động đập cánh lên cửa kính, cuối cùng vẫn không thể phá kính bay vào.  

Tịch Niên rời đi, phòng bệnh yên lặng đến mức khiến người ta không kịp thích nghi.  

Lục Tinh Triết lảo đảo ngồi trở lại giường, vặn bình nước khoáng ra uống một ngụm, lại tiện tay lục túi mua hàng, kết quả phát hiện ra bên trong có một túi chocolate hạt dẻ, hai mắt lập tức sáng rực lên.

Đại khái là vì hồi nhỏ ở cô nhi viện, y đã thành thói quen vô cùng quý trọng đồ ăn. Chocolate cần phải nhai kĩ nuốt chậm, y lại xé ra ăn ba bốn miếng là xong, hương vị ngọt ngào ngâm nga trên đầu lưỡi. Lục Tinh Triết chẳng cảm thấy ngấy chút nào, tâm tình còn rất hưởng thụ hơi híp mắt lại, nằm trên giường như một con cáo được ăn uống no say.  

Y thích đồ ngọt.

Nhưng vì còn nhỏ ở trong viện phúc lợi nên y rất ít khi được ăn nó.

Điện thoại trên bàn vừa lên điện, tự động khởi động lại, lập tức có không ít tin nhắn hiện lên. Lục Tinh Triết liếm hết toàn bộ khoang miệng, như muốn hồi tưởng lại dư vị ngọt ngào vừa rồi, đoạn vươn tay lấy máy ảnh từ trong bao ra, thuần thục chuyển ảnh chụp vào máy.

Bà Giản đã gửi liên tục mấy tin nhắn thúc giục, câu chữ hiện rõ vẻ nôn nóng, Lục Tinh Triết gọi điện thoại cho bà ta, sau đó cúi đầu kiểm tra ảnh chụp hôm nay: “Đồ đã vào tay.”

Người phụ nữ ở đầu kia nghe vậy hơi thở nhẹ ra, dường như đã gỡ được một gánh nặng lớn: “Được, bây giờ tôi sẽ chuyển khoản năm mươi ngàn cho cậu.”  

Lục Tinh Triết xoay xoay nút điều khiển, xem từng tấm ảnh chụp, giọng điệu đầy ý cười: “Không, không, sai rồi, sai rồi, không phải năm mươi ngàn.”

Y sửa lại cho đúng, nói: “Bà Giản, là một trăm ngàn.”

Bà Giản nghe vậy dừng lại một chút, lạnh lùng nói: “Cậu tự ý nâng giá? Có thấy hợp quy tắc không vậy?”

Lục Tinh Triết không chút để ý hơi nhướn mày, cái nghề này của bọn họ thì làm gì có quy tắc gì, chẳng phải đều kiếm tiền thôi sao: “Tùy bà, cùng lắm thì tôi bán cho Giản Diệc Hoành, tôi tin rằng hắn rất vui lòng mua lại tấm ảnh này với giá cao thôi.”

Bà Giản không thiếu tiền, bà ta chỉ bực bội cách làm của Lục Tinh Triết mà thôi, nghe vậy bà hít sâu một hơi, nén giận nói: “Được, một trăm ngàn thì một trăm ngàn, gửi ảnh vào mail cho tôi.”

Đại khái là từ giờ đến cuối đời bà ta cũng không muốn dây dưa gì với cái tên săn ảnh đê tiện này nữa, nói xong bèn vội vàng cúp điện thoại, ngay sau đó điện thoại của Lục Tinh Triết cũng vang lên âm báo tiền về.

Trong tay Lục Tinh Triết có rất nhiều account marketing và tài nguyên tạp chí tuần san, y thoáng nhìn xuống con số trong tài khoản, sau đó gửi hết file ảnh qua cho bà ta. Làm xong hết mọi chuyện, y mới theo thói quen đăng nhập vào weibo, xem thử đề tài gần đây trên hotsearch, chủ đề nổi bật trên top 1 lúc này vừa vặn là cái GIF Tịch Niên làm mặt lạnh bơ đẹp Tô Cách trên sân thi đấu.  

Dung mạo của Tịch Niên hết sức tuấn tú và lạnh lùng, thoạt nhìn vô cùng dễ nhận ra. Ban đầu Lục Tinh Triết chỉ tùy ý nhìn lướt qua, nhưng dường như đã phát hiện ra điều gì đó, con ngươi khẽ co lại, ngồi thẳng người lên theo bản năng.

Chính là người ấy……






Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp