Cũng không thể để quan hệ giữa ta với Giang Tầm cứng nhắc như vậy đi? Vì vậy ta dự định làm hắn vui lòng.
normal>
normal>Ta ưỡn ngực nghiêm mặt lại gần nói: Không bằng ta nhảy một điệu cho phu
quân nha? Là điệu nhảy tuyệt chiêu của nữ tử phiên bang, ta mới học được mấy đường, múa cho phu quân xem.
normal>
normal>Giang Tầm nghiêng đầu liếc ta một cái, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua, cười khẩy
nói: Ồ? Đường đường là Công chúa lại đi học ba cái thứ thấp kém này,
nàng còn cảm thấy tăng thể diện à? Làm sao? Là vì mấy người trai lơ nàng mới nhập mà học múa? Chậc, ngày càng tồi tệ.
normal>
normal>... Nam tử tức giận quả thật rất đáng sợ, cố tình gây sự như vậy khiến cho lòng ta rất mệt mỏi.
normal>
normal>Hai năm ta rời đi này, ngươi có vì ta mà chịu tang không? Giang Tầm nắm hàm dưới của ta, ác thanh ác khí hỏi chuyện không may.
normal>
normal>Hắn rõ ràng không chết nhưng vì muốn biết lòng của ta có vì hắn thủ thân
như ngọc hay không, có thể thấy được là yêu ta yêu đến hèn mọn như bụi
bặm.
normal>
normal>Ta không ngốc nên thuận theo hắn đáp: Đương nhiên là có, ta mỗi giờ mỗi
khắc không ngừng nhớ phu quân. A, đột nhiên nhớ tới, nếu như lúc phu
quân trở về mà ta đã tái giá, chàng dự định thế nào?
normal>
normal>Vấn đề này rất thực tế cũng vô cùng đau lòng. Ta thực hiện hứa hẹn với
Giang Tầm, tìm một người ngưỡng mộ ta yêu ta tái giá, nào biết phu quân
trước lại xác chết vùng dậy trở về, nghĩ đến tình cảnh đó cũng sẽ rất
lúng túng.
normal>
normal>Giang Tầm chần chừ một giây, giọng nói trầm khàn hỏi: Nếu như ta nuốt lời, dù cho nàng tái giá, ta cũng sẽ cướp nàng về, nàng sẽ trách ta sao?
normal>
normal>Ta á khẩu không trả lời được. Vấn đề này quá nhạy cảm, đương nhiệm cùng
tiền nhiệm chém gϊếŧ nhau, hai người đều yêu ta khiến ta rất khó lựa
chọn.
normal>
normal>Không qua mấy giây, Giang Tầm lại cười lạnh một tiếng, nắm chặt tai ta nói:
Việc cực kỳ khủng khϊếp này còn chưa có xảy ra đâu, phu nhân đã mơ tưởng viễn vông, có lẽ là nửa điểm lương tâm cũng không có, lòng lang dạ sói.
normal>
normal>Ta có phần oan ức, còn không được hắn nghiêm túc đối đáp vấn đề? Sao có thể khắp nơi chôn cạm bẫy như thế chứ!
normal>
normal>Đúng lúc này, Bạch Kha đột nhiên đến bẩm: Công chúa, bên ngoài phủ có khách cầu kiến.
normal>
normal>Giang Tầm hỏi: Ồ? Là nam hay nữ?
normal>
normal>Dạ là nam, Lễ bộ thị lang Diệp đại nhân.
normal>
normal>Diệp Trục Phong? Người này cũng là người thông minh, hai triều thay đổi mà
vẫn có thể đứng vũng bước chân trong triều, cũng là một người giỏi để
dựa vào. Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo, chẳng lẽ hắn coi trọng phu nhân, cố ý tiếp cận lấy lòng ngươi?
normal>
normal>Ta lắc đầu: Việc này nói ra rất dài dòng, trước đó vài ngày ta đến cửa
hàng tìm ngọc Nam Điền, dự định khắc một cái gối ngọc. Nhưng mà chưởng
quỹ nói không có kích thước ngọc thạch phù hợp, bảo ta chờ thêm một thời gian. Lúc này, Diệp đại nhân xuất hiện, hắn nói trong phủ hắn có khối
ngọc Nam Điền thích hợp, bỏ không cũng uổng phí, không bằng giúp người
hoàn thành ước vọng nên đưa cho ta một khối. Ta không nghĩ nhiều đã đáp
ứng. Lần này hắn hẳn là đến đưa ngọc.
normal>
normal>Giang Tầm không nói gì, trực tiếp đi theo ta đến phòng tiếp khách.
normal>
normal>Cách đó không xa, Diệp Trục Phong vỗ một khối ngọc, tao nhã lịch sự nói: Hôm qua hồi phủ, lục ra được khối ngọc Nam Điền này. Nhớ tới Công chúa nhờ
vả, thần liền mang theo lễ, ngựa không ngừng vó tới cửa, không biết có
quấy rầy Công chúa hay không.
normal>
normal>Ta khoát khoát tay: Diệp đại nhân cần gì khách khí như thế, ngược lại là bổn cung thiếu ngươi một ân tình.
normal>
normal>Hắn mỉm cười nói: Còn nói gì tới ân tình với không ân tình, nếu như Công
chúa không ngại. Tối nay, thần nguyện mời Công chúa đi dạo thưởng hoa
đăng ở hai bên bờ sông Hoài, không biết ý của người như thế nào?
normal>
normal>Diệp Trục Phong nói lời này có phần hơi trêu ghẹo, đuôi mắt quyến rũ, ánh mắt lưu chuyển.
normal>
normal>Ta biết bàn tính hắn đang đánh trong lòng, chẳng qua là muốn tán tỉnh ta.
normal>
normal>Nhưng mà ta là phụ nữ đã có gia đình, không thể quá càn rỡ.
normal>
normal>Ta hắng giọng một cái, vừa định từ chối đã nghe Giang Tầm nói: Công chúa
không phải đã nói, tối nay ở trong phủ uống rượu với ta sao? Chẳng lẽ
lời nói trên giường của người tối qua đều là lời nói dối?
normal>
normal>A...Cái tên đàn bà đanh đá Giang Tầm này, luôn thích ở trước mặt người khác làm cho ta khó xử, không có dịu dàng quan tâm chút nào, chỉ biết tranh
giành tình nhân.
normal>
normal>Cặp mắt hẹp dài của Diệp Trục Phong hơi nheo lại, ngoài cười nhưng trong không cười nói: Vị này là?
normal>
normal>Ta liếm liếm môi dưới, không biết nên giải thích như thế nào.
normal>
normal>Hắn khéo hiều lòng người nói: A, thần đã hiểu. Nếu tối nay Công chúa có
việc, như vậy thần không quấy rầy nữa. Mấy ngày nữa, chỗ kia của thần có chút đồ tốt, nhưng thần chỉ là một kẻ thô lỗ, để lại rất đáng tiếc nên
ngày khác thần sẽ cho người đưa toàn bộ tới.
normal>
normal>Diệp Trục Phong nói lời mập mờ, Giang Tầm càng nghe càng không vui, mặt cũng biến thành màu đen.
normal>
normal>Chờ đến lúc hắn rốt cuộc lải nhải xong phẩy tay áo bỏ đi, mặt Giang Tầm đã
đen như đáy nồi, hắn tức giận cười nói: Ta ngược lại không biết, sau
lưng ta Công chúa ở bên ngoài câu tam đáp tứ, phàm là thanh niên tài
tuấn đều có chút giao tình, hoa đào của văn võ toàn triều cũng trồng
được mấy cái.
normal>
Này! Thật là quá đáng! Ta không vui vẻ lắm đâu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT