Đường Giả Nhi cùng vài bạn nữ sinh đứng thập thò không dám đi vào lớp. Bởi vì lo chỉnh lại lớp nền makeup, mải mê chỉnh chỉnh dậm dậm nên quên mất thời gian lên lớp, kết quả chỉ còn 10 phút nữa là kết thúc tiết học nên bây giờ Đường Giả Nhi mới đứng ở ngoài phòng học lén la lén lút. Cô ta còn phải chỉnh lại tóc và bộ váy ôm trọn bộ ngực của mình sao cho khi đứng trước mặt Ngao Trạch Vũ để gây ấn tượng sâu sắc cho Anh.
"Giả Nhi hay chúng ta xuống căn tin trường đi"
Đường Giả Nhi: "Cậu bị ngốc à, bị giám thị phát hiện sẽ bị điểm danh phê bình! "
Bạn nữ sinh to con: "Bây giờ đứng đây cũng không phải cách hay! Giả Nhi hay mình vào nhà vệ sinh rồi đợi hết tiết học mình hãy ra ngoài"
Một bạn nữ sinh khác khều tay bạn nữ sinh to con nói:
"Lý Tố Tố! Cậu quên rằng cậu ấy là Nhị Tiểu Thư Thượng gia sao, sao có thể trốn trong nhà vệ sinh a~"
Đường Giả Nhi nghe câu "Nhị tiểu thư" kia, trong lòng vô cùng không vui. Oán hận thầm nghĩ.
"Nếu như con ả Khiết My đó không được nhận về thì mình vẫn là Nhị tiểu thư Thượng gia được yêu chiều, nếu ngày hôm đó mình và nó không xảy ra tai nạn, bị phát hiện nhóm máu không cùng huyết thống với Thượng Minh Lữ và Ngô Tuyết, lúc xét nghiệm máu thấy ADN của nó thì Thượng Minh Lữ yêu cầu đi xét nghiệm ADN lại, rốt cuộc lòi ra con nhóc thối tha đó là con ruột. Chết tiệt!...nhưng mà con nhóc thối đó hình như không nói ra thân phận hiện tại của nó, nếu không.....Hừ cũng may vài ngày trước Thượng gia đã mua cho cô căn nhà. Nếu bị nghi ngờ thân phận thì sẽ dùng căn nhà đó làm bằng chứng. Hừ, tất cả là tại con ả Khiết My đó. ĐÁNG GHÉT"
Nữ sinh to con có tên là Lý Tố Tố xoay mặt lại nhìn nữ sinh vừa khều mình, hạ giọng nhỏ nói:
Lý Tố Tố: " Uyển Hi! Cậu quên rằng bản thân chúng ta cũng là tiểu thư à, nhưng mà trường này khi vào học rồi không phân biệt tiểu thư gì gì đó đâu, muốn được trường đối đãi tốt cần có thực lực và mang thành tích về cho trường giống như Ngao ca vậy mới được sủng ái thôi. Haizz trường này chỉ khác có mỗi 1 điều thôi...là người nghèo vào đây không nổi"
Uyển Hi gãi đầu: "Cậu nói cũng đúng"
Lý Tố Tố thấy Đường Giả Nhi đứng yên không nói, cậu ta lắc lắc người Đường Giả Nhi.
"Giả Nhi, cậu sao thế"
Đường Giả Nhi bừng tỉnh, nhẹ nhàng mỉm cười: "Ờm ừm...mình đang suy nghĩ 1 lát mua gì cho Anh Trạch Vũ"
Cùng lúc đó tiếng chuông báo hiệu kết thúc giờ tiết học đã kết thúc.
Lý Tố Tố vội vàng nhìn Đường Giả Nhi nói: "A! Hay bây giờ cậu đi xuống lấy đồ ăn đi, kẻo 1 lát phải xếp hàng, sẵn chúng ta giành chỗ cho Ngao Ca luôn, được không Giả Nhi"
Đường Giả Nhi nghĩ nghĩ, thấy ý kiến này cũng hay, gật đầu 1 cái "Được"
Cả đám nữ sinh di chuyển về hướng căn tin trường.
Tiếng chuông vừa vang lên, không đợi thầy cô giáo bước ra khỏi lớp thì học sinh đã lần lượt ào ra bên ngoài. Chạy nhanh về phía khu căn tin của trường. Học sinh trường này, ai nấy đều thích nhất giờ giải lao này vì thời gian vô cùng nhiều và dư thừa.
Căn tin trường nằm ở sau trường, khu căn tin được xây cách biệt trường 1 khoảng xa, vị trí vô cùng mát mẻ 2 bên là hàng cây xanh xanh còn có ghế đá, xích đu trắng, nhà gỗ (dạng không cửa chỉ có 4 cây trụ, nóc bằng gỗ ở giữa là 1 bàn và 4 ghế), xung quanh được trồng các loại hoa đẹp bắt mắt và đầy thơ mộng. Ở gần nhà gỗ còn có 1 hồ nước to trong xanh, quanh hồ nước là những viên sỏi đá cùng hoa nhỏ nhỏ bé tí, ở gần hồ có những hàng ghế đá cùng 1 đám tre nhỏ nghiêng người làm bóng mát cho những chú cá đang bơi lội dưới hồ.
Căn tin rất to và rộng, giờ giải lao nếu chậm trễ sẽ không có chỗ ngồi, sẽ phải đợi người khác ăn xong hoặc sẽ ra ngoài ghế đá ăn. Kỷ luật của trường cũng giống như những trường học khác, có một vài điều còn nghiêm ngặt hơn. Giờ ra chơi, nếu ăn cơm sẽ phải xếp hàng, tình trạng chen hàng nếu bị giám thị thấy sẽ bị điểm danh phê bình và trừ điểm.
Nhưng bản lĩnh thời niên thiếu của những học sinh này vô cùng to lớn. Cấm cái gì sẽ lén lút thực hiện hành vi đó. Cậu ấm Cô chiêu được nuông chiều từ nhỏ nên bản lĩnh muốn chinh phục những điều vi phạm kỉ luật cũng cực kỳ cao.
Đúng như câu nói người đời hay bảo nhau rằng: "Càng cấm càng làm"
Có lần trường nghiêm cấm hái hoa, cấm đổ thức ăn quá mức xuống hồ cá. Quy định được ban hành được 1 ngày Thế mà qua ngày hôm sau đám thiếu gia, tiểu thư quậy phá nào đó đã nhổ sạch sành sanh hoa trồng trong sân trường và dọc trên bệ sát mép đường đến căn tin. Đến cá trong hồ cũng không tha, cả bầy cá lật ngửa bụng nước trong hồ còn vương vã đầy thức ăn thừa.1
Đúng là....
Hảo học sinh!!!
Hiệu trưởng đau đầu với đám học sinh này, liên tục mời phụ huynh nhưng họ không đến mà chỉ nói là "con tôi ý thức tốt như vậy, nhổ hoa giúp trường bảo vệ môi trường như vậy trường còn định phạt nó sao. Không có gì thì đừng gọi tôi...bận đếm hột xoàn rồi"
Hiệu trưởng: ủa? Tao hiệu trưởng hay con mấy người???
Sau đó không lâu, vì bị áp lực từ phía phụ huynh, Hiệu trưởng từ chức. Cũng không lâu sau, Hiệu trưởng mới đến, dáng vẻ uy nghiêm, ra tay vô cùng nghiêm khắc không nể 1 ai. Chỉ có những người quyền thế đứng đầu, bản chất tài giỏi thì Ông ấy mới nể nang vài phần. Còn lại thì không, sau đó kỉ luật trường được thiết lập và đổi mới nghiêm ngặt như bây giờ.
Tất cả học sinh đều chấp hành tốt những quy định đã đặt ra nên cũng khiến trường ngày càng được nhiều thành tựu hơn.
____________
🌱🌻Chương này giới thiệu hơi nhiều.
Little định sẽ ra chương này cùng với chương 11 nhưng mình sợ dài quá các bạn sẽ cảm thấy chán nên cắt ra 1 chương riêng lẻ. Các bạn cho Little xin lỗi vì chương này chỉ tập trung vào giới thiệu nhé!
🌼Chương sau Little sẽ bù lại cho mọi người nha.
Little chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và Little cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện của Little ạ ❤️🌱🌻
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT