Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter

*********************************

Cũng tới rồi?

Nghe thấy câu này, ngoài Ôn Phong Miễn ra, những người khác đều quay sang nhìn nhau, mọi người đều lộ vẻ

thắc1 mắc.

Đến cả viện phó Từ cũng không biết còn có sự xuất hiện của ai có thể phá vỡ được cục diện hiện tại.

Manuel đ0ó!

Trong giới nghiên cứu quốc tế, người có thân phận và địa vị ngang hàng với ông ta chỉ có thể đếm trên đầu ngón

tay.

Càng đừng nói đến việc, phòng thí nghiệm Manuel đã liên kết với hai nhà tài phiệt cổ của châu âu là gia tộc Pastch

và gia tộc2 Taylor, giờ họ lại đề xuất cho nhà họ Ký những đãi ngộ ưu đãi đến thế.

Cục diện này còn cứu vớt làm sao?

Viện trư6ởng cũng rất khó hiểu, nhưng vẫn truyền đạt mệnh lệnh lần nữa: “Đi mở cửa.”

Cửa lập tức được mở ra, có người bước vào.

Cũng là một người phương Tây, nhưng không mặc âu phục, mà mặc đồ nghiên cứu màu trắng.

Đó là trợ lý của Hickman.

Hickman không giống Manuel, không thích lộ mặt trước công chúng.

Hội thảo báo cáo hồi tháng sáu có thể xem là lần đầu tiên ông chính thức công khai giới thiệu dự án nghiên cứu của

mình đến toàn thế giới. Cho dù là nghiên cứu viên và các giáo sư tiến sĩ trong giới nghiên cứu, 99% đều chỉ nhìn

thấy ông trên thời sự.

Cộng thêm tính bảo mật của nghiên cứu cực cao, về cơ bản chưa có ai từng gặp trợ lý của Hickman.

Bên phía nước Hoa thì càng không cần nói nữa.

“Doanh Tử Khâm, tôi bảo rồi, làm người đừng huênh hoang quá.” Nhan Nhược Tuyết tất nhiên chưa gặp bao giờ,

cô ta giơ tay lên, ngón tay gõ xuống mặt bàn, phì cười: “Cô tưởng cô tìm đại một người ở châu âu là có thể so được

với giáo sư Manuel ấy hả?”

Tưởng là Hickman chắc?

Đúng là nực cười.

Cô ta đã tiếp xúc lâu với phòng thí nghiệm của Manuel, cũng biết Hickman hoàn toàn là kẻ điên dốc hết tâm sức

cho khoa học, không để tâm đến bất kỳ danh lợi nào, sao có thể nhúng tay vào chuyện của nhà họ Kỷ.

Nhưng gương mặt của Duke thì lập tức biến sắc, có thể nói là kinh hoàng.

“Xin tự giới thiệu, tôi là trợ lý của giáo sư Hickman.” Trợ lý hơi ngạc nhiên nhìn Nhan Nhược Tuyết một cái, sau đó

gật đầu với Doanh Tử Khâm: “Các vị cũng biết, thân phận của giáo sư đặc biệt, không thể đích thân tới, cho nên chỉ

có thể cử tôi đi, mong các vị lượng thứ.”

Chữ Hickman này giống như sét đánh giữa trời quang, “ầm” một tiếng, nổ tung bên tại tất cả mọi người.

Lúc này, không chỉ viện trưởng mà những người tham gia hội nghị cũng đứng cả dậy.

Yết hầu của viện trưởng chuyển động lên xuống, ông cất tiếng một cách khó nhọc: “Ngài nói, ngài là trợ lý của giáo

sư Hickman?!”

Người trợ lý cười nói: “Nhưng mà tôi đã kết nối với giáo sư rồi, để giáo sư chào hỏi mọi người.”

Anh ta mở máy tính bảng.

Ngón tay viện trưởng run rẩy, lập tức chuyển video trên máy tính lên màn hình lớn.

Mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn.

Trên màn hình là một người đàn ông đã ngoài năm mươi tuổi, tuy trên mặt đã xuất hiện nếp nhăn, nhưng toàn thân

hừng hực tinh thần, gương mặt bừng sáng.

Viện phó Từ run tay, sau khi ông lấy điện thoại ra tìm kiếm ảnh của Hickman để đối chiếu xong, cả người ngã

phịch xuống ghế, lập tức buột miệng chửi thề: “Đệt…”

Ông đúng là mù rồi!

Các nghiên cứu viên đang đợi ở bên ngoài cũng xôn xao hết cả lên.

“Giáo sư Hickman! Giáo sư Hickman thật kìa!”

“Giống hệt trên ảnh luôn!”

“Xin chào các bạn nhà họ Kỷ.” Hickman nói tiếng Anh, vì ông quả thực không thể học được tiếng Hoa: “Tôi là

Hickman Godolphin, rất vui được gặp mọi người ở đây.”

“Trò Doanh, Doanh Tử Khâm là người đã hợp tác với tôi nhiều lần, tôi vẫn luôn không biết cô ấy muốn gì, hiếm khi

có dịp cần đến tôi một lần, tôi đành lộ khuôn mặt già nua này ra cho mọi người xem.”

Phòng hội nghị lại một lần nữa rơi vào tĩnh lặng.

Đến cả Ôn Phong Miên cũng phải chậm rãi quay sang nhìn con gái.

Biểu cảm của Doanh Tử Khâm rất bình thản, cô nhướng mày với Hickman ở trong màn hình: “Giáo sư, đừng trêu

em nữa.”

“Không phải trêu, đây là lời nói thật lòng.” Giáo sư Hickman rất nghiêm túc: “Có thể giúp được em một lần, tôi rất

vui.”

Có nhiều hơn nữa cũng không báo đáp được ơn cứu mạng của cô.

Phòng hội nghị yên tĩnh đến mức cái kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.

Viện phó Từ ôm lấy ngực, tay còn lại lau mồ hôi, một lần nữa phải lên tiếng chửi thề: “Má nó chứ…”

Đừng nói đến bọn họ, cho dù là các giáo sư bên phía châu âu , gặp Hickman cũng phải tỏ lòng tôn kính.

Tất nhiên, có thể gặp được hay không là chuyện khác.

Kết quả Doanh Tử Khâm thì sao?

Lại ở đây nói chuyện phiếm với Hickman.

Thế giới không phải sắp diệt vong rồi đấy chứ!

Cơ thể Nhan Nhược Tuyết run lên, đôi mắt trợn trừng, cô ta căn bản không muốn tin.

Khuôn mặt cô ta từng chút tái nhợt đi, mồ hôi sau lưng cũng tuôn ra như suối.

Hickman!

Cô ta không thể nào tưởng tượng được, người Doanh Tử Khâm gọi tới lại thật sự là người của phòng thí nghiệm

Hickman!

Sao có thể như vậy?

Nhan Nhược Tuyết cố gắng điều hòa hơi thở, cô ta cười lạnh một tiếng: “Video này chắc chắn là giả! An Hòa đã nói

với tôi rồi, kỹ thuật máy tính của cô hoàn toàn không thua kém gì nghiên cứu sinh khoa máy tính của Đại học Đế

đô!”

“Muốn làm ra một đoạn bằng giả chẳng phải rất dễ dàng ư?”

Một viên đá ném xuống mặt nước phẳng lặng làm dấy lên muôn ngàn lớp sóng.

“Cô Doanh còn biết về máy tính nữa?”

“Đỉnh thật đấy, cô ấy cũng làm cả thí nghiệm hóa sinh, thế là toàn năng rồi còn gì.”

“Khoa máy tính của Đại học Đế đô càng khó thi vào nghiên cứu sinh.”

“Giáo sư Ôn có một cô con gái giỏi thật, tí nữa tan họp tôi phải về nhà cho thằng ranh ở nhà một trận.”

Nhan Nhược Tuyết nghe mà mặt mũi tái mét, cô ta cắn răng, nói một câu tiếng Anh với Duke: “Ngài Duke, phiền

ngài nói gì đi chứ! Giáo sư Hickman thật sao có thể xuất hiện ở đây?!”

Duke không nói gì, nhưng vẻ mặt đờ đẫn của anh ta đã đủ nói lên tất cả.

Trái tim Nhan Nhược Tuyết trong phút chốc lạnh toát.

Lẽ nào…

“Không biết quý cô này là ai, mà lại chắc chắn rằng tôi là giả.” Hickman hiểu được câu tiếng Anh này, ông đẩy

gọng kính: “Tôi có thể chứng minh, tôi tuyệt đối là thật, nếu quý cô này có vấn đề gì về mắt và đầu óc, thì tôi có biết

một bệnh viện ở đây, có thể gợi ý cho cô đi khám thử.”

“Giáo sư Hickman, chúng tôi tin, tất nhiên là tin!” Viện trưởng vội nói: “Cô ta chỉ là nhất thời không thể tiếp nhận

nổi sự thật, mong ngài đừng so đo với cô ta.”

Hickman gật đầu: “Tôi còn có việc, không nhiều lời với các vị nữa, nếu như có ai có thể đến phòng thí nghiệm của

tôi, chúng ta sẽ gặp nhau ở châu âu , rất hoan nghênh mọi người.”

Kết nối video đến đây là kết thúc, nhưng tất cả mọi người đều chưa hoàn hồn sau cú sốc.

Trợ lý không hề tắt máy đi, mà mở một văn bản lên: “Cô Doanh là nghiên cứu viên số một của phòng thí nghiệm

Hickman, chuyện của cô ấy, giáo sư nhất định sẽ làm được.”

“Đây là điều kiện bên phía chúng tôi đưa ra.”

Tuy Manuel và Hickman đều là giáo sư đẳng cấp quốc tế, nhưng Manuel vẫn thua một chút.

Phòng thí nghiệm Manuel có thể mở các kênh mua hàng cho nhà họ Kỷ mua sắm nguyên liệu phục vụ thí nghiệm,

thì bên phía Hickman cũng có thể đưa ra được.

Bao gồm cả chỉ tiêu thi vào phòng thí nghiệm.

Nhưng như vậy vẫn chưa là gì.

Trợ lý lại mỉm cười nói: “Chắc các vị cũng biết, phòng thí nghiệm của giáo sư có hai nhà đầu tư.”

“Về phía nhà họ Kỷ, chúng tôi cũng quyết định tiến hành đầu tư với một số vốn nhất định và đã nhận được sự

đồng ý của hai nhà đầu tư.”

Đây là văn bản thứ hai, là một hợp đồng chuyển giao nguồn vốn, có chữ ký của Hickman.

Bên dưới còn có hai con dấu.

Gia tộc Laurent!

Tập đoàn Venus!

Gia tộc số một thế giới và tập đoàn số một thế giới.

Ba quả tên lửa đồng thời oanh tạc khiến mọi người đều đờ đẫn.

Thế này thì còn lựa chọn gì nữa?

Viện trưởng không thèm nhìn khuôn mặt trắng bệch của Nhan Nhược Tuyết lấy một cái, lập tức mở miệng: “Nhà

họ Kỷ và viện nghiên cứu đều do giáo sư Ôn Phong Miên thừa kế, có ai có ý kiến khác không?”

Không ai lên tiếng.

Môi Nhan Nhược Tuyết run run, trái tim dường như cũng tê dại.

Đầu cô ta ong lên.

Sao có thể như vậy?!

Rõ ràng, thắng lợi phải thuộc về cô ta mới đúng.

Để có thể mời được người của phòng thí nghiệm Manuel đến, cô ta đã bỏ ra một cái giá không nhỏ.

“Viện trưởng.” Lúc này, có nhân viên bảo vệ vội vàng chạy vào, nhỏ giọng nói thầm bên tai ông một câu.

Viện trưởng biến sắc: “Không bị lộ ra chứ?”

“Không có.” Người kia lắc đầu: “Có hacker giúp ngăn lại rồi.”

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Viện trưởng thở phào, ngay lập tức, gương mặt ông sa sầm: “Nhan Nhược Tuyết, cô to

gan thật, lại dám phản bội nhà họ Kỷ, bắt cô ta lại!”

Nhan Nhược Tuyết còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị hai hộ vệ của bổn gia khống chế.

Căn phòng hội nghị loạn cả lên.

Nhân lúc không ai để ý, Duke nhấc túi xách lên, rón rén đi ra bên ngoài.

Anh ta gọi một cuộc điện thoại, giọng điệu rất kích động: “Gia, gia chủ, ngài biết không? Cuối cùng tôi đã gặp được

nghiên cứu viên số một của phòng thí nghiệm Hickman, cô ta là…”

Còn chưa nói hết câu, trong điện thoại đã im bặt.

Duke nhìn chiếc điện thoại đã bị nội kình cắt làm đôi trong tay, đờ đẫn cả người.

Doanh Tử Khâm ngước mắt lên: “Bắt lại.”

Chuyện lần trước gia tộc Taylor cử lính đánh thuê đến cô còn chưa tính toán với bọn họ.

Toàn thân Duke lạnh toát: “Tôi, tôi, vệ SĨ…”

Các vệ sĩ của anh ta không có động tĩnh gì, lẽ nào cũng bị giải quyết hết rồi?!

Anh ta nhìn cô bé, đột nhiên nhớ đến đoạn ghi hình lần trước.

Hoàn toàn trùng khớp.

Duke kinh ngạc đến hốt hoảng: “Thì ra cô…”

Anh ta không thể nói tiếp vì đã bị người ta đeo lên một cái rọ mõm bằng sắt, sau này cũng không thể nói ra sự thật

được nữa.

Duke và Nhan Nhược Tuyết đều bị đưa đi.

“Bố.” Doanh Tử Khâm lúc này mới quay người lại, rất bình thản lấy ra hóa đơn cô đã chi ở giới cổ y mấy ngày

trước: “Hóa đơn con mua dược liệu, đây có tính là chi phí công không ạ?”

Ôn Phong Miên nhìn một dãy số dài trên hóa đơn: “…”

Ông rơi vào im lặng.

Sau đó ông bắt đầu suy nghĩ, con gái bảo mình thừa kế nhà họ Kỷ và viện nghiên cứu liệu có phải có mục đích nào

khác không.

“Ừm.” Ôn Phong Miền gấp gọn tờ hóa đơn lại, gật đầu: “Chắc phải chờ mấy ngày nữa, đợi chỉnh đốn xong nhà họ

Kỷ, phòng tài vụ sẽ thanh toán cho con.”

Đuổi đám người của phe Nhan Nhược Tuyết ra khỏi nhà họ Kỷ, nhất định phải mời thôi miên sư đến xóa bỏ tất cả

ký ức có liên quan đến nhà họ Kỷ của bọn họ đi.

Nhất là Nhan Nhược Tuyết, ban nãy họ đã phát hiện cô ta có giao dịch không chính đáng với bên phía châu âu .

Lấy cái giá bán viện nghiên cứu để đổi lấy sự ủng hộ của phía châu âu .

Bằng không, với năng lực của bản thân cô ta đúng là không đủ để khiến người của phòng thí nghiệm Manuel phải

đặc biệt đến đây một chuyến.

Cũng may là phát hiện ra sớm, bằng không không chỉ nguy hại đến một mình nhà họ Kỷ, mà còn ảnh hưởng đến cả

nước Hoa. Đây đã thuộc tội thông địch bán nước rồi.

Dựa vào điều khoản trước đây Nhan Nhược Tuyết ký với nhà họ Kỷ, nếu xảy ra những chuyện thế này thì sẽ phải

tiến hành một vài thủ thuật.

Những chuyện đó sẽ có chuyên gia lo liệu, không cần đến Ôn Phong Miên quản.

Ông lấy được chìa khóa từ chỗ viện trưởng, đi đến nơi bảo mật của nội viện.

Trên đường đi, ông nhận được video call của Ôn Thính Lan.

“Bố, tháng này còn lại làm nổ hai phòng thí nghiệm rồi.” Thiếu niên lấy ra thẻ sinh viên của Đại học Norton: “Tiền

học bổng hai tháng đều bị trừ hết rồi.”

Ôn Phong Miên: “Bây giờ bố không muốn nhìn thấy tiền.”

Ôn Thính Lan: “…”

Ôn Phong Miên khẽ thở dài.

Ông là một người không mấy để ý đến tiền cũng sẽ không so đo từng đồng, bây giờ lại bị hai chị em nhà này làm

cho hơi nhạy cảm với chủ đề ấy.

***

Nhan An Hòa không có tư cách đến tham dự buổi tuyển cử người thừa kế, dù sao thì cô ta cũng không phải là

nghiên cứu viên của nhà họ Kỷ.

Cô ta ở trong biệt viện đợi tin tốt của Nhan Nhược Tuyết.

Đợi suốt một tiếng, Nhan An Hòa cũng không đợi được Nhan Nhược Tuyết, mà lại thấy viện trưởng và mấy tay hộ

vệ đến.

“Viện trưởng, cô tôi đâu?” Nhan An Hòa đứng dậy, mỉm cười: “Bây giờ tôi có thể vào nội viện ở được chưa?”

Đại học Để đồ không cần cô ta cũng chẳng sao, cô ta vẫn còn nhà họ Kỷ.

Thực lực của nội viện cũng không kém.

“Vào nội viện ở?” Viện trưởng cười lạnh: “Nằm mơ giữa ban ngày đấy à? Cô và Nhan Nhược Tuyết là một bọn, ai

biết được liệu cô có làm chuyện gì không, bắt cả lại.”

Hộ vệ bước lên, giữ chặt Nhan An Hòa.

Nhan An Hòa ngơ ngác, cô ta giãy giụa: “Vì sao các người lại bắt tôi? Dựa vào cái gì?!”

Viện trưởng căn bản không muốn phí lời với cô ta, bảo hộ vệ dẫn người đi.

Nhan An Hòa cũng bị đưa đến viện nghiên cứu, vừa đúng lúc Doanh Tử Khâm đi ra.

Cô ta mím môi:“Vì sao cô ta có thểởđây?Cô ta có phải ứng viên cho vị trí người thừa kế đâu!”

Rốt cuộc ai đã trở thành người thừa kế?

Cô của cô ta rõ ràng có sự giúp đỡ của phía châu âu.

“Vì sao cô Doanh lại không thể xuất hiệnởđây?”Viện trưởng lên tiếng,lạnh nhạt nhìn cô ta:“Cô ấy là nghiên cứu viên số một của

phòng thí nghiệm Hickman,không hề kém người thừa kế của nhà họ Kỳ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play