" Anh thật sự sẽ tham gia sao?"

Bạch Kỳ Thư ngồi bên cạnh anh vừa ăn bắp vừa hỏi.

" Ừm."

Eagle gật đầu.

" Làm tộc trưởng có mệt không?"

Bạch Kỳ Thư sợ anh mệt chết.

" Không mệt, rất nhàn nhã, lại còn không sợ em và các con sẽ đói."

Eagle rãnh tay sờ má cậu.

" Anh thấy tốt là được."

Bạch Kỳ Thư cũng không ngăn cản anh.

" Anh biết rồi, em đừng lo lắng."

Chim to mỏ cái chóc lên mỏ cậu.

Bạch Kỳ Thư cười ngốc.

Bên cạnh có hai đôi mắt nhỏ lén lút nhìn họ.

Chae còn định phá đám thì bị em nó đập cho một cái ngã chúi vào đĩa bắp.

Nó ủy khuất nhìn em mình.

Nae chỉ cho nó một ánh mắt rèn sắt không thành thép, cúi đầu ăn bắp.

Chae bị em đánh cũng quên mất ý định phá đám phụ mẫu, bi thương ăn bắp.1

Một bữa trưa rất nhanh trôi qua, sau khi ăn xong, Eagle mang cả nhà đến quảng trường lớn.

Nơi đây vờn quanh khói bếp của đám thú nhân láng giềng vừa ăn trưa còn sót lại, dần dần có thú nhân tập trung xung quanh đài cao ở giữa, nơi sẽ diễn ra lễ tuyển chọn tộc trưởng của tộc chim Đại.

Đài cao được dựng ở trước tế đàn, nơi có bức tượng thú thần sừng sửng đứng đó, bễ nghễ nhìn chúng thú.

Bên trên tế đàn có đứng ba người, tế ti Terry, tế ti Blair và tộc trường Michael.

Xung quanh đài cao thì chia làm hai bên, một bên có thú nhân tộc chim Đại, một bên là thú nhân của năm tộc láng giềng.

Khi bọn họ đến thì tế ti Terry đã nhìn thấy, ông đưa tay vẫy vẫy.

Bạch Kỳ Thư biết ông tìm ai.

" Đi đi, Nae."

Cậu nói với đứa con trên vai.

" Chít!"

Nae bé nhỏ bay hai vòng quanh họ rồi xẹt qua không trung trống trải trước tế đàn, trước tiếp xuyên qua đài cao, đến bên cạnh tế ti Terry, trực tiếp biến lại thành người.

Đối với thú nhân mà nói thì việc có một con ấu tể bay qua như vậy không chú ý cũng không được, dù rất tò mò nhưng thấy nó đừng lại bên trên tế đàn thì cũng biết rõ nó có thân phận không đơn giản, cả đám thú nhân khác tộc đều đưa mắt nhìn lên.

" Cảm ơn tất cả các thú nhân láng giềng đã đến đây hôm nay, chung vui cùng tộc ta."

Tế ti Terry giơ cây trượng gỗ trong tay, đợi cả quảng trường im lặng thì mới lên tiếng.

Đám thú nhân đưa tay lên hành lễ cùng ông.

" Trước khi lễ tuyển chọn tộc trưởng diễn ra thì tôi xin phép được chia sẽ niềm vui lớn của tộc chim Đại với tất cả mọi người, Nae, tế ti tương lai của tộc chim Đại, đợi nó thành niên thì sẽ tiếp nhận vị trí của tôi, cùng các bạn tiếp tục hành trình trên đại địa thú nhân này."

Terry dõng dạc nói, tay đặt trên đỉnh đầu của Nae.

Đứa nhỏ dù bị hơn ngàn người chú mục cũng không chút biến đổi, sắc mặt điềm tĩnh lại có chút lạnh lùng nhìn phía trước, đợi Terry nói xong thì nó lại chấp tay hành lễ ra mắt với người bên dưới.

Thú nhân bên dưới cũng trả lễ.

Blair có chút hâm mộ nhìn Terry, nhưng cũng mừng cho ông.

Terry so với Blair thì lớn tuổi hơn nhiều, đối với người trải qua nhiều bể dâu mới biết sống lâu cũng không phải hạnh phúc, chỉ mong mình cũng sớm tìm được người kế vị.

Bạch Kỳ Thư nhìn con trai nhỏ được chúng thú chú mục thì cũng có chút tự hào.

Vinh quang cũng là một loại hạnh phúc, nếu con cậu không từ chối thì cậu cũng vui vẻ mà chúc phúc cho nó có thể thuận lợi đi trên con đường này.

Có lẽ một ngày nào đó cậu sẽ rời xa nó nhưng cũng vẫn mong nó hạnh phúc.

Eagle ôm cậu vào lòng, không nói gì nhưng cũng hiểu được phần nào tâm tình của cậu.

Terry thấy mục đích đã đạt tới thì nhường lại vị trí cho tộc trưởng Michael, để cho ông ban bố cách thức tuyển chọn tộc trưởng, hoàn thành trách nhiệm cuối cùng của ông.

" Lễ tuyển chọn tộc trưởng tộc chim Đại xin được chính thức bắt đầu, hình thức đầu tiên là hỗn đấu."

Michael lớn tiếng nói.

Mỗi năm lễ tuyển chọn tộc trưởng đều là hỗn đấu, ở trong hỗn đấu sẽ thể hiện rất nhiều yếu tố giúp tuyển chọn ra một tộc tưởng vừa dũng mãnh lại vừa cơ trí, có thể ở trong đám người mà vươn lên được thì vị trí tộc trưởng là của người đó.

Sau hỗn đấu người còn lại trên sân sẽ là tộc trưởng, nhưng hai ngày sau nếu có người muốn khiêu chiến tộc trưởng mới thì có thể đi lên, chỉ cần đánh bại được tộc trưởng mới thì có thể thế lấy vị trí đó.

Nghe ra có vẻ không công bằng, sau trận hỗn chiến đảm bảo thú nhân dù dũng mãnh cũng sẽ không đảm bảo bản thân hoàn hão, hai hôm sau còn bị khiêu chiến.

Nhưng quy tắc không phải muốn chơi xấu, trong trận hỗn chiến không dùng thú hình, tất cả diễn ra trên lôi dài lớn kia, chỉ cần rớt xuống đài thì được tính là thua, nhưng bởi vì có cuộc chiến 1:1 vào hai ngày sau nên những thú nhân cường đại nhất sẽ không tham gia hỗn chiến vào hôm nay, bởi vậy tình hình cũng không đến mức máu chảy thành sông.

" Hôm nay anh sẽ lên chứ?"

Bạch Kỳ Thư cũng đã nghe anh giải qua quy tắc rồi.

" Sẽ."

Eagle gật đầu.

" Vậy anh cố lên nhé, chim."

Bạch Kỳ Thư cho anh một cái hôn cỗ vũ.

" Đợi anh."

Eagle ôm cậu hôn hôn đỉnh đầu nói.

Lúc này đã có thú nhân lục đục nhảy lên đài cao.

Một, hai,..., năm,..., bảy,...

Số lượng dần tăng lên.

Lôi đài được tộc chim dựng lên có thể chứa được mấy trăm thú nhân cùng đứng.

Cũng không phải tất cả thú nhân tộc chim đều sẽ lên, nên mỗi năm khi diễn ra lễ này, ngày hỗn chiến  thì số lượng thú nhân sẽ từ năm trăm người trở xuống.

Lại đợi một hồi, dần ít đi thú nhân phóng lên lôi đài, trên đài lúc này đã có hơn ba trăm thú nhân.

Lại thêm mấy chục người nữa, lúc này đã không có ai lên đài.

Lúc này đài cao chật ních người, hầu như chỉ cần đưa tay là chạm được vào nhau, tình hình lúc mới vào trận là gây go nhất.

Eagle vẫn chưa lên đài, anh không vội.

Nhưng lại có người vội, tộc trưởng Michael cảm thấy rất lo lắng, nếu anh không lên thì cũng không nhất định hai ngày nữa sẽ không lên, nhưng con người Eagle sẽ không cần đợi đối thủ mệt mỏi mới nhảy lên khiêu chiến, nếu lúc này anh không lên thì đảm bảo anh sẽ không tham gia.

Nhưng ngay lúc ánh tuyệt vọng thì một bóng người nháy lên, trên đài đã có thêm một người.

Michael vui vẻ nhướng mày lên, chịu lên là tốt rồi, dù anh không có ý gì với việc kết bạn cùng con ông thì ông chỉ cần một tộc trưởng tốt nhất cho tộc.

So với ông thì Rina đứng bên dưới lại cho rằng hành động của Eagle là đáp lại lời của Michael, bao gồm cả việc xem xét kết bạn cùng một người bạn đời khoẻ mạnh, hắn có chút đắc ý nghĩ, cuối cùng anh cũng không nhịn được cám dỗ của vị trí này, chẳng sợ lúc này anh còn yêu thích á thú nhân kia thì theo thời gian anh cũng sẽ nhận ra cái tốt của một á thú nhân cường tráng khoẻ mạnh mà thôi.1

Eagle nào biết chút ảo tưởng không có giới hạn của hắn, từ lúc anh lên đài đã tiến vào cảnh giác đối với tất cả thú nhân trên đài.

Cơ bắp toàn thân anh căng chặt, kêu gào không ngừng.

Đám thú nhân thấy sự hiện diện của anh thì rất nhiều người đều tái mặt.

Bên phía tộc gấu Đại có một người nam nhân cao hơn hai mét rưỡi, giống như một ngọn núi lớn, lúc này hắn có chút rục rịch muốn thử.

" Marcus, cậu đừng làm rộn."

Brian cản lại ý nghĩ điên khùng của hắn.

" Tôi biết."

Marcus miệng thì nói nhưng đôi mắt lại đầy chiến ý.

" Haizzz..."

Brian thở dài ngao ngán, có một tên điên như vậy không biết là tốt hay xấu nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play