Đã sắp đến 10 giờ, bà cụ Tô cũng thay một bộ quần áo sạch sẽ tươm tất, còn mang cả vòng ngọc mà bình thường bà sợ trầy xước.
Hoắc gia chưa đến, bà cụ cũng không chịu ngồi yên, nhìn thấy Tô Nhuyễn gần như đã chuẩn bị sẵn sàng, thì lập tức đi về phía đông xem nhị phòng chuẩn bị thế nào.
Khi nhìn thấy bộ dạng của Tô Thanh Thanh, bà lão không khỏi nhíu mày, “Chị họ của cháu xem mắt mà cháu ăn mặc chói mắt như vậy làm cái gì?”Không trách lời nói của bà, mái tóc dài mềm mại ngang lưng của Tô Nhuyễn chỉ buộc đơn giản thành một kiểu tóc đuôi ngựa hơi cao lên chút, cũng không trang điểm gì, từ khuôn miệng thì có thể nhìn thấy là có bôi chút son môi, áo sơ mi trắng quần jean đơn giản, sạch sẽ mà gọn gàng.
Nhưng mà mặt của Tô Thanh Thanh thì được trang điểm tỉ mỉ, mặc dù đồ trang điểm cũng không phong phú như sau này, nhưng vẻ đẹp tuổi trẻ chính là vốn liếng lớn nhất.
Kỹ thuật trang điểm của cô ta hiển nhiên là vô cùng cao siêu, một mái tóc xinh đẹp với những cuộn sóng bồng bềnh, khuôn mặt hơi vuông được trang điểm lại chỉ lớn bằng một bàn tay, lại mang thêm một chiếc váy hoa thắt eo tương xứng với cơ thể, cả người mang vẻ đẹp thanh thuần nhưng lại không mất đi sự vũ mị.
Phụ nữ nhìn qua cũng cảm thấy ngứa tâm.
Tuy rằng bà cụ không hiểu về kiểu trang điểm “yêu lý yêu khí” này, nhưng trong lòng thì hiểu rất rõ, mấy người đàn ông sẽ thích loại này hơn so với loại không chút phấn son như Tô Nhuyễn.
Vẻ mặt Liêu Hồng Mai đầy ý cười, “Tay Thanh Thanh nhà chúng ta thật sự rất khéo, mẹ, mẹ có nhìn thấy lớp trang điểm của con bé không?”Bà ta càng nhìn càng vui vẻ, vỗ tay một cái cười nói, “Nhìn xem, Thanh Thanh nhà chúng ta cũng không kém Nhuyễn Nhuyễn…”“Không kém cái gì mà không kém.
” Bà Tô tức giận nói, “Bảo nó nhanh chóng thay bộ quần áo khác, tóc cũng cột lên đi, không thì khiến cho người ta chê cười nói không đứng đắn.
”Chị đi xem mắt, em gái muốn chiếm sự nổi bật, đây là muốn làm cái gì?Tô Thanh Thanh coi mấy lời lải nhải của bà cụ như gió thoảng bên tai, chỉ là từ trong miệng bà cụ nói mới biết Tô Nhuyễn cũng không có trang điểm nghiêm túc gì, trong lòng mới nhẹ nhõm đôi chút.
Cảm thấy có thể là do trước đó mình suy nghĩ nghiêm trọng hóa quá mức, nếu Tô Nhuyễn trọng sinh thì không có khả năng không coi trọng lần đầu tiên gặp với Hoắc Hướng Dương.
Phải biết rằng Hoắc Hướng Dương không chỉ đẹp trai lắm tiền, mà mọi người ai cũng biết anh ta còn rất sủng ái vợ mình.
Tô Nhuyễn không thể sinh con, Hoắc Hướng Dương cũng không nói gì, đặc biệt sau này Hoắc gia chiếm một vị trí ở thành phố Yến, tất cả mọi người ai cũng cho rằng Hoắc Hướng Dương sẽ ly hôn với cô ta, không thì ít nhất cũng có một đứa con riêng ở bên ngoài vì dù sao thì sản nghiệp của Hoắc gia lớn như vậy cũng cần phải có người kế thừa.
Mà Hoắc Hướng Dương chưa bao giờ thiếu phụ nữ muốn nhào vào lòng ngực của anh ta, đặc biệt là sau khi đứng vững gót chân ở thành phố Yến, các tờ báo giải trí chưa bao giờ dừng đăng tải thông tin về tai tiếng của anh ta.
Nhưng mà Hoắc Hướng Dương một chút ý định ngoại tình cũng không có, khi có người nhắc đến vấn đề này thì anh ta đều luôn nói lời vô cùng sủng nịch, “Không có con cũng vừa khéo, tôi coi Nhuyễn Nhuyễn như là một đứa trẻ để cưng chiều vậy.
”Trên thực tế đúng là anh ta đã làm được như vậy, Tô Thanh Thanh còn nhớ rõ khi bản thân mình đi tìm Tô Nhuyễn để xin việc cho con, đường đường là nhà giàu số một ở tỉnh Đông Lâm mà Hoắc Hướng Dương đang dọn bàn, khi đi ngang qua Tô Nhuyễn đang tập yoga còn thuận tay sủng nịch sờ đầu cô, ánh mắt người đàn ông hơn 40 tuổi nhìn Tô Nhuyễn còn ôn nhu hơn nước.
Vào đúng khoảnh khắc ấy, đáy lòng Tô Thanh Thanh sinh ra những cảm xúc không cam lòng, phẫn hận mãnh liệt, người ta có khả năng yêu thương săn sóc vợ mình, mà Lộc Minh Quân ngay cả khả năng đánh rắm cũng không có, lại giống y một ông già duỗi tay mặc quần áo cơm tới thì há mồm, chỉ biết quát mắng cô ta.
.