Chương 99

Thế là cô gái Cố nào đó bắt đầu vặn óc nghĩ chuyện cười.

“Một vị giáo sư đang giảng bài ngoài ruộng. Ông nói với sinh viên của mình: “Nghiên cứu khoa học là không được sợ bẩn.”

Cố Tịch Dao nói tới đây thì liếc mắt nhìn anh chàng mắc bệnh sạch sẽ này một lát rồi tiếp tục luyên thuyên: “Sau đó giáo sư ngồi xổm xuống ruộng dùng ngón tay chọt vào một bãi phân trâu, sau đó nữa ông giơ ngón tay mới chọt vào bãi phân trâu lên miệng liếm sạch…”

Quả nhiên trên gương mặt tuấn mỹ không tì vết của anh chàng kia hiện ra nét mặt ghét bỏ.

Cô trộm cười: “Một sinh viên thấy vậy vội vàng nói: “Giáo sư, em không sợ bẩn.” Sau đó vị bạn học này cũng dùng ngón tay chọt vào bãi phân trâu rồi đưa lên miệng liếm khô…”

“Cố, Tịch, Dao!” Rõ ràng người đàn ông mắc chứng bệnh thích sạch sẽ nào đó đã nhịn đến độ nổi gân xanh.

Cố Tịch Dao cố nhịn cười, không sợ chết nói: “Ai biết giáo sư kia lại nói: Nghiên cứu khoa học trừ không sợ bẩn ra còn phải giỏi về quan sát, lúc nãy tôi dùng ngón giữa chọt vào bãi phân trâu nhưng tôi lại liếm ngón trỏ.” Ông ta vừa dứt lời, vị bạn học kia liền nôn không dứt…”

Cố Tịch Dao cố nhịn cười nói xong câu chuyện, căn phòng lạnh buốt tỏa ra bầu không khí yên lặng đến quỷ dị.

Một giây, hai giây, ba giây.

“Oa ha ha ha…” Cố Tịch Dao cười vang.

Khuôn mặt lạnh như đao phủ Bắc Minh Quân sa sầm. Anh hơi nhếch môi nhăn mày, uy hiếp nói: “Đổi chuyện khác ngay, nếu em còn dám kể những chuyện buồn nôn như thế này nữa thì biết tay anh!”

Sau đó cô hít sâu một hơi, bắt đầu suy nghĩ…

“Ừm, có rồi.” Cô cười híp mắt gật đầu: “Phụ nữ hỏi đàn ông: Anh đoán xem phụ nữ chúng em thích thứ gì của đàn ông? Thứ gì vừa to vừa cứng đấy…”

Cố Tịch Dao hơi dừng lại lại còn cố ý mờ ám liếc Bắc Minh Quân hai cái, nhưng lúc chạm vào hai mắt bỗng nhiên nóng rực của anh trái tim cô bỗng đập thình thịch.

Ánh mắt Bắc Minh Quân âm u, khàn giọng, trêu đùa cô nói: “Em nói xem?”

Cố Tịch Dao lập tức ngượng đỏ mặt.

Sau đó vội vàng hắng giọng, gần như là quát vào mặt Bắc Minh Quân: “Quỷ háo sắc! Nói cho anh biết nhé là thích đàn ông nhiều tiền, có sức lực, sống lưng cứng!”

Rào ~ lạnh quá. Chuyện cười nhạt như nước ốc.

Người đàn ông nào đó híp mắt lại, ánh mắt sắc bén lóe lên lửa ham muốn nóng rực…

Mãi đến tận khi Cố Tịch Dao bị Bắc Minh Quân biến thái này kể N câu chuyện cười nói đến miệng đắng lưỡi khô, hận không thể biển cạn đá mòn thì cô mới hiểu được thời gian dày vò người khác của gã này mới thật sự bắt đầu…

Ban đêm.

Phòng bệnh tắt đèn.

Cố Tịch Dao làm ổ trên sô pha ngủ thiếp đi.

Cơn buồn ngủ nhanh chóng ụp tới, Chu Công tìm cô đi chơi cờ rất nhanh, Cố Tịch Dao mang theo tâm lý của người sẽ thắng cuộc, vui vẻ tiến vào mộng đẹp…

Đêm xuống sâu.

Trong lúc mơ mơ màng màng, Cố Tịch Dao nghe được tiếng người gọi bên tai.

“Cố Tịch Dao, dìu tôi đi vệ sinh!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play