Chương 673

Anh híp híp mắt lại liếc nhìn khuôn mặt ướt át của cô, vẻ mặt hưng phấn sau khi say rượu. Đáng chết, tửu lượng của người phụ nữ này cũng thật sự lợi hại nhỉ!

Giống như là một đứa trẻ ầm ĩ, bào mòn anh muốn chết đi được.

Đi vào trong phòng ngủ.

Bịch.

Anh ném cô lên trên đầu giường.

Nước vẫn còn đọng lại trên cơ thể của hai người, thấm ướt cả ga giường…

“Có muốn chơi trò chơi khác hay không?” Anh bước từng bước đi đến gần cô, nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại chỉ có thể dỗ dành cô với đầu óc không tỉnh táo như bây giờ.

Quả nhiên là chiêu lừa gạt này rất có tác dụng.

Cô cười híp mắt gật gật đầu: “Trò chơi gì vậy? Tôi muốn chơi muốn chơi…”

Khóe môi của anh câu lên một nụ cười gian xảo, bò đến trước người của cô, đè ép cô…

“Chơi một trò chơi vào hang động.”

“Đó là cái gì vậy… phải chơi như thế nào chứ….” Cô nghe thấy mà một mặt mơ hồ…

“A….” Tiếng kêu thảm thiết của cô gần như làm rách cả màng nhĩ của anh…

“Đau đau đau…”

Cô cau mày đẩy mạnh anh ra rồi hét lên: “Tôi không muốn chơi trò chơi này đâu… đáng ghét… cút đi… đau quá…”

Hai năm trôi qua anh đều nhớ đến giờ phút này, anh nhớ đến nỗi thân thể của anh cũng đau đớn.

Chỉ có người phụ nữ này mới có thể dễ dàng khơi dậy cảm xúc mãnh liệt và điên cuồng của anh.

Anh không biết đây có tính là tình yêu hay không, anh chỉ hiểu một chuyện. Ngoại trừ Cố Tịch Dao, trên đời này không có người phụ nữ thứ hai làm cho anh điên cuồng như vậy…

Chỉ có một mình cô mới khiến cho anh có cảm giác như đang dùng phương thức của người đàn ông đối xử với người phụ nữ.

Chỉ có một mình cô mới có thể trêu chọc sự giận dữ được ẩn sau lớp mặt nạ bình tĩnh của anh không biết bao nhiêu lần.

Chỉ có cô, anh mới trở nên không phải là Bắc Minh Quân lạnh lùng và tự tin, giống như là con sư tử bất cứ lúc nào cũng có thể bị chọc giận, mất đi khả năng khống chế bản thân mình…

Có một lần, anh rất sợ hãi loại cảm giác mọi thứ không nằm trong lòng bàn tay của anh, ba chữ mất khống chế đối với anh mà nói là chuyện cực kỳ không có cảm giác an toàn.

Anh nhắc nhở mình từng lần từng lần một, phải rời xa người phụ nữ này, nhưng mà vẫn cứ…

Một khi chạm vào cô thì liền kìm lòng không nổi mà dây dưa…

Lúc này cô giống y như là một đứa trẻ, kêu lên đau đớn như là muốn nhảy dựng.

Binh binh, bốp bốp, lộp bộp.

Cô đau đến nỗi la to lên, hoảng sợ vùng vẫy, tiện tay quơ lấy đồng hồ báo thức ở trên đầu giường.

Bốp.

Quân gia chỉ cảm thấy ót của mình đột nhiên đau xót.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play