Chương 497

Bắc Minh Quân nhíu mày, nhìn lướt qua sắc mặt tái xanh của cha con thị trưởng Bùi, anh dừng một chút rồi mới lên tiếng: “Nếu mọi người đã no cả rồi thì giờ ta nói chuyện chính đi. Thị trưởng Bùi, ông định tổ chức hôn lễ vào ngày nào?”

Mọi người lại khiếp sợ!

Vừa nãy Bắc Minh Quân còn săn sóc gắp đồ ăn cho Cố Tịch Dao, giờ lại nói đến chuyện kết hôn với Bùi Huyền Kim rồi? Rốt cuộc là sao đây?

Thị trưởng Bùi kinh ngạc không thôi, nhưng ông cũng bình tĩnh lại rất nhanh, vội nở nụ cười rồi gật đầu: “Vậy à, Quân không nói sớm một chút, mọi người không phải hiểu lầm đúng không nào? Hôn sự của hai người thì tôi chỉ mong tổ chức càng nhanh càng tốt, trước khi tôi tổng tuyển cử thì càng vui.”

Thị trưởng Bùi suy nghĩ một chút rồi nhìn về phía ông cụ Bùi: “Quyết định làm tháng này luôn đi. Anh Chính thấy sao?”

Ông cụ Bắc Minh vừa nghe thì vui mừng khôn xiết, ông gật đầu đồng ý: “Được, cuối tháng này đi. Tôi đồng ý!”

Đang lúc mọi người còn tưởng rốt cuộc Bắc Minh Quân cũng chịu cưới Bùi Huyền Kim thì Cố Tịch Dao lại thấy hoảng sợ… bởi vì cô không tin nổi, Bắc Minh Quân sẽ đồng ý cuộc hôn nhân này! Ngay cả chuyện mà Tô Ánh Uyển còn không làm được, vậy mà Bùi Huyền Kim lại có thể hay sao?

“Này, chiêu này của anh hay thật đấy!” Bắc Minh Đông nhìn Cố Tịch Dao một chút rồi lại nhìn Bùi Huyền Kim đang thẹn thùng, anh ta sợ hãi thốt lên, sau đó mờ ám nháy mắt với Bắc Minh Quân mấy cái: “Cái này gọi là xoay trái quay phải à? Thê thiếp đều ôm cả hay sao, cá nước giao hòa đến khi hửng sáng, Bắc Minh Quân, xem ra anh nên bồi bổ sức khỏe nhiều vào.”

“Yến Yến.” Giang Tuệ Tâm liếc con trai một cái: “Con bớt bớt lại đi.”

Bắc Minh Quân nghe Bắc Minh Đông nói xong thì hơi cong môi lên, nở nụ cười rất nhẹ…

“Thằng ba này, cậu đóng phim nhiều quá nên có thêm lời kịch hả, người cũng thanh cao hẳn. Chỉ có điều cậu nói sai rồi. Tôi chỉ có thiếp không có thê, người muốn kết hôn mà tôi vừa nói là cháu cả Khởi Hiên mà…”

“Hả?”

“Sao?”

Tất cả mọi người lại khiếp sợ! Rầm rầm rầm, như thể có mấy tiếng sấm chớp ầm ĩ nổ vang ở nhà Bắc Minh.

Ngón tay Cố Tịch Dao run lên, vậy là chỉ vì muốn Khởi Hiên cắt dứt hoàn toàn suy nghĩ với cô mà tước đoạt cả hạnh phúc của Khởi Hiên hay sao? Lần này cô cũng hiểu được Bắc Minh Quân tàn nhẫn như thế nào.

“Vô liên sỉ! Thằng hai, con có ý gì?” Ông cụ Bắc Minh không bình tĩnh nổi.

“Bắc Minh Quân, cậu định lừa tôi à?” Khuôn mặt của thị trưởng Bùi vặn vẹo.

“Quân….” Bùi Huyền Kim rưng rưng nước mắt.

“…” Giang Tuệ Tâm không thèm nhìn ai mà chỉ nhìn chằm chằm Cố Tịch Dao, lòng vương trăm mối.

“Ôi trời…” Bắc Minh Đông lại đang thảng thốt.

“…” Còn vẻ mặt Khởi Hiên thì không còn chút máu, anh ta vẫn giữ im lặng, nhưng giờ rốt cuộc cũng không nhịn được phải gầm lên: “Chú hai, trong lòng chú không muốn thì chú cũng không có quyền ép tôi làm như vậy!”

Bắc Minh Quân lạnh lùng nhìn lướt qua những người đang trợn mắt nhìn anh, anh đưa tay lên, sau đó gọi Hình Uy phía sau lưng: “Đưa đồ lại đây.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play