Chương 413

*

Vào buổi chiều, trong một studio nào đó ở thành phố A.

“Đúng rồi, nụ cười ngọt hơn nữa…”

“Đúng, đầu cúi thấp một chút, nhìn ống kính, đúng rồi…”

“Thả lỏng vai…”

Nhiếp ảnh gia cầm ống kính, không ngừng bấm máy với người phụ nữ có mái tóc dài bồng bềnh trong studio, thần sắc phấn khích.

Cố Tịch Dao đã tạo dáng đủ tư thế và tạo hình khác nhau trong suốt hai tiếng đồng hồ ở studio.

Cô đứng đến tê chân, khuôn mặt cũng cười đến cứng đờ rồi…

“Được rồi, nào, cuối cùng chụp một nụ cười quay đầu lại hất tóc…Đúng rồi, tuyệt quá…”

Cuối cùng nhiếp ảnh gia đặt ống kính xuống, mỉm cười gật đầu: “Hôm nay chụp xong rồi, ngày mai tiếp tục.”

Cố Tịch Dao lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Lưu Thắng Thiên vẫn luôn lẳng lặng đứng ở một bên chờ đợi, lập tức cầm lấy một chai nước khoáng đưa cho cô: “Tịch Dao, vất vả cho cô rồi, nào, uống miếng nước đi.”

“Thắng Thiên, ngày mai còn phải chụp nữa sao?” Cố Tịch Dao nhận lấy nước, uống hai hớp, có chút mệt mỏi.

Đôi mắt nhỏ của Lưu Thắng Thiên nhìn chằm chằm vào Cố Tịch Dao gần như là không chớp mắt, trong lòng thầm khen ngợi, không ngờ cô ấy vừa trang điểm lên, khoác lên mình chiếc váy voan màu trắng bồng bênh, thật sự quá xinh đẹp quá quyến rũ rồi…

Cái sự quyến rũ này căn bản là không cần dựa vào trần truồng, chỉ cần đôi mắt trong veo sạch sẽ đó thôi, chỉ cần liếc mắt nhìn bạn một cái thôi cũng đủ khiến bụng dưới của người đàn ông ngạt thở rồi…

“Ừm, hôm nay chỉ là ảnh trang điểm thôi. Sản phẩm được quảng cáo lần này là kem chống nắng của một thương hiệu nào đó, ngày mai phải đi chụp ngoại cảnh.” Lưu Thắng Thiên nói: “Tịch Dao, thật sự rất cảm ơn cô có thể đến giúp tôi chuyện này! Cô yên tâm, xong quảng cáo lần này sẽ có 600 triệu đó, tuy cái giá này thấp hơn nhiều so với Sunny, nhưng đối với người mới thì cũng coi như là đáng kể rồi. ”

Nghe thấy tên Sunny, Cố Tịch Dao bất giác nhíu mày: “Tôi không nghĩ đến thù lao nhiều như vậy, tôi chỉ mong hoàn thành lần chụp hình này càng sớm càng tốt thôi. Cái đó…Thắng Thiên, có thể cố gắng đừng lộ toàn mặt tôi trong quảng cáo quá nhiều được không? Tôi không muốn có bất kỳ ảnh hưởng nào đến cuộc sống sau này của mình đâu…”

Cô không muốn trở thành người của công chúng, dù sao mang theo Dương Dương, nếu đi đâu cũng trở thành tâm điểm, sớm muộn gì cũng sẽ hỏng chuyện.

“Ha ha, cái này cô cứ yên tâm! Dù sao cô chỉ là người mới, quảng cáo vốn đã ngắn, cơ hội cho người mẫu lộ mặt đã ít lại càng ít hơn, thêm vào việc trang điểm đậm, chắc sẽ không ảnh hưởng gì đến cuộc sống ban đầu của cô đâu.”

Lưu Thắng Thiên nói như vậy xong, Cố Tịch Dao yên tâm hơn nhiều rồi.

“Ồ, đúng rồi, hôm nay Lưu Ngọc còn gọi điện thoại đến hỏi tôi…” Lưu Thắng Thiên đột nhiên nhớ ra.

Trái tim của Cố Tịch Dao chợt thắt lại.

Lưu Thắng Thiên mỉm cười: “Tôi đã nói thật với cậu ta rồi. Cậu ta nói thuận tiện giúp chúng ta chọn ngày tốt, nói đầu tháng sau đúng lúc là bắt đầu của nửa năm còn lại, có ngày hoàng đạo tốt lành, đặc biệt thích hợp dựng vợ gả chồng, hỏi hai chúng ta hôm đó có rảnh không, cậu ta giúp chúng ta đi sắp xếp chuyện lĩnh chứng… ha ha, cậu ta giống như là còn nôn nóng hơn tôi nữa.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play