Chương 2129
“Khởi Hiên, cháu có thể chắc chắn không? Ở Bắc Minh thị có không ít những người gạo cội đi theo Quân, chỉ cần là bọn họ đưa ra phản đối thì cháu sẽ không thể lên chức thuận lợi được. Huống hồ gì ở trong tay của Quân dù sao vẫn còn nắm giữ một phần lớn cổ phần của Bắc Minh thị, nó tuyệt đối sẽ không chuyển nhượng những thứ này cho cháu đâu.” Giang Tuệ Tâm đã theo Bắc Minh Chính nhiều năm như vậy rồi, mặc dù cũng chẳng biết chuyện kinh doanh là bao, nhưng mà mấy chuyện tính toán này thì bà ta thành thạo nhất.
Bắc Minh Khởi Hiên cười lạnh nói: “Bà nội, cháu thấy chắc là chú hai sẽ không ra ngoài được nữa đâu. Về phần cổ phần ở trong tay của chú ấy, cháu cũng đã nghĩ kỹ là phải làm như thế nào rồi, đến lúc đó gộp lại với cổ phần trong tay của cháu cũng không ít, những thứ này vốn dĩ thuộc về cháu trai trưởng nhà họ Bắc Minh là cháu.”
Giang Tuệ Tâm nhìn bộ dạng quyết liệt của Bắc Minh Khởi Hiên, ít nhiều gì trong lòng cũng hơi lo lắng.
Nhưng mà cũng may, nếu như tương lai Bắc Minh Khởi Hiên sẽ nắm giữa Bắc Minh thị hoặc là nhà họ Bắc Minh, vậy cũng sẽ không làm vị trí của mình rung chuyển.
“Khởi Hiên, làm chuyện gì cũng phải cẩn thận một chút, trước khi mọi thứ vẫn còn chưa nhận được kết quả thì không cần phải quá nóng lòng đâu.” Giang Tuệ Tâm vội vàng dặn dò.
…Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“Cô chủ, cô chủ?” Hình Uy đã làm xong công việc trong tay, ngẩng đầu lên nhìn thấy Cố Tịch Dao ngồi ở phía đối diện, ánh mắt của cô có chút xuất thần, dường như là đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Nghe thấy có người đang gọi mình, cô lập tức lấy lại tinh thần: “Hình Uy, anh nói cái gì?”
“Không có gì, trước kia tôi đã có cảm giác, cậu Khởi Hiên đang âm thầm mua lại không ít người phụ trách, hôm nay xem ra, suy đoán của tôi hoàn toàn đúng. Bây giờ tôi có chút bận tâm, nếu như cậu Khởi Hiên cứ làm ầm ĩ như vậy, đúng là có chút lo lắng, sau này nếu cậu chủ không ở đây bọn họ sẽ càng tùy ý làm bậy. Bắc Minh Thị cũng sẽ lâm vào nguy cơ.”
Lời nói của Hình Uy là đang nhắc nhở Cố Tịch Dao phải sớm chuẩn bị sẵn sàng, phải bước bước tiếp theo đối phó với Bắc Minh Khởi Hiên như thế nào.
Nhưng với cô mà, mình lại có thể làm gì chứ, cô bây giờ ngoài cái danh hiệu tổng giám đốc ở Bắc Minh Thị thì không làm gì được, không có uy vọng, cũng không có lợi thế gì.
Cái tên Bắc Minh Quân này, trước khi đi đúng là ném cho mình một đề bài khó.
*
“Nguyên, buổi tối con có thề về nhà cũ một chuyến không, dì có chút chuyện muốn nói với con.” Trên đường về nhà họ Kiều, Cố Tịch Dao nhận được điện thoại của Giang Tuệ Tâm
“Dạ dì Tâm, bây giờ con sẽ đi qua.” Cố Tịch Dao nói xong, qu@y tay lái, lái về phía nhà cũ Bắc Minh.
Giang Tuệ Tâm đang ngồi trong phòng khách xem TV, Trình Trình và Dương Dương ở trong phòng mình ai làm việc này.
Sau khi cô gặp Bắc Minh Khởi Hiên, trên đường quay về trong lòng cô vẫn không cảm thấy thoải mái.
Sở dĩ Bắc Minh Quân muốn giao vị trí tổng giám đốc này cho Cố Tịch Dao, không phải muốn quyền lợi này không rơi vào tay người khác sao.
Tên danh nghĩa thật là dễ nghe, cái gì mà “Tổng giám đốc thay thế tạm thời.” .
Thế nhưng cái tạm thời này là thời gian bao lâu?
Một tháng? Nửa năm? Hay là thời gian dài hơn?
Chẳng lẽ là nói chờ đến lúc Trình Trình và Dương Dương trưởng thành sao?