Chương 1933

Nhưng, thư ký Lưu chỉ là nói anh không thoải mái, không thoải mái anh vẫn có thể kiên trì bàn chuyện.

Cô không thể vì anh với Tịch Xuyên đang bàn chuyện thì nhận định thư ký Lưu đang nói dối?

“Anh gọi điện cho cô ấy rốt cuộc nói như thế?” Cậu ba Nguyễn nhanh chóng nhìn sang thư ký Lưu, hai mắt nguy hiểm nheo lại.

“Tôi, tôi, tôi chỉ là nói tổng giám đốc không thoải mái.” Thư ký Lưu chạm vào ánh mắt của tổng giám đốc, nhất thời bị dọa cũng có hơi nói không rõ.

Cậu ba Nguyễn không có nói chuyện, chỉ là lạnh lùng nhìn anh ta.

“Tôi, tôi lúc đó gọi điện cho bà chủ, vì có thể kêu bà chủ mau tới thì nói với bà chủ tổng giám đốc bị đau dạ dày, đau đến ngất đi rồi.” Thư ký Lưu biết không giấu được nữa, chỉ có thể thừa nhận.

“Cô ấy sau đó khi gọi điện tới hỏi han tình trạng của tôi, anh lại nói thế nào với cô ấy?” Cậu ba Nguyễn lúc này mắt lạnh băng đến thấu xương, ánh mắt đó như dao như kiếm, giống như có thể băm cuộc đời.

“Tôi nói với bà chủ, tổng giám đốc vẫn ngất…” Thư ký Lưu lúc này tự nhiên không dám có một chút giấu diếm, khi anh ta nói ra lời này, chạm vào ánh mắt của tổng giám đốc nhà mình, hai chân mềm nhũn, nếu không phải là vịn vào chiếc ghế ở một bên, anh ta chắc trực tiếp quỳ xuống rồi.

Ánh mắt của tổng giám đốc lúc này quá dọa người rồi!!

Cậu ba Nguyễn: “…”

Vẫn ngất?

Nhưng anh lúc đó rõ ràng đang bàn chuyện với Tịch Xuyên!!!

Cho nên, cô sớm đã nhìn thấu lời nói dối của thư ký Lưu, cho nên mới luôn không có tới.

Không, cô khả năng cho rằng là anh đang lừa cô!

“Thư ký Lưu, từ hôm nay trở đi, anh đến nước R đào quặng.” Ánh mắt lạnh lùng của cậu ba Nguyễn quét qua thư ký Lưu, đột nhiên nói một câu.

Thư ký Lưu: “…”

Đến nước R?!

Đào quặng?

Anh ta đi còn có thể trở về được sao?

Thư ký Lưu muốn liều chết nói một câu nữa, vào lúc này, điện thoại của cậu ba Nguyễn vang lên.

Cậu ba Nguyễn nhìn thấy số điện thoại hiển thị trên màn hình điện thoại, mắt hơi sáng lên, lẽ nào???

Cậu ba Nguyễn gần như không có một chút chần chừ, anh nhanh chóng nghe máy.

“Ba, tình trạng như thế nào rồi?” Điện thoại là tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ gọi tới.

Cậu ba Nguyễn tưởng tiểu công chúa gọi tới báo tin tốt với anh, ví dụ như Tô Khiết đã về nhà gì đó.

Nhưng, nghe thấy câu nói này của tiểu công chúa, trái tim của cậu ba Nguyễn lập tức trùng xuống.

Xem ra, tiểu công chúa là đến hỏi han tình trạng, nếu tiểu công chúa gọi cho anh hỏi han tình trạng, vậy thì liền nói Tô Khiết vẫn chưa trở về.

Cô còn chưa về?

Cũng lâu như vậy rồi? Cô còn chưa về?

Cô với Đường Bách Khiêm có chuyện gì cần nói lâu như thế?!

“Ba, ba sao lại không nói chuyện? Rốt cuộc là bị gì?” Cậu ba Nguyễn mải nghĩ chuyện khác, không có trả lời, bên kia tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ rõ ràng trở nên nôn nóng rồi.

Cô bé gọi điện chính là để hỏi tình trạng của ba, ba làm sao thế? Một câu cũng không nói?

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play