Chương 1847

Cố Tịch Dao vừa dứt lời, Cửu Cửu sững ra, một lúc sau, trong đôi mắt to long lanh của cô bé ngập ánh nước: “Mama không cần Cửu Cửu rồi sao…”

Khi Cố Tịch Dao thấy cô bé sắp khóc thành tiếng thì vội dùng khăn giấy của mình lau nước mắt của cục cưng nhỏ: “Đứa trẻ ngốc, mama sao lại không cần con được chứ. Chỉ có điều ở trước mặt người ngoài con phải gọi dì Anna là mama. Những lúc khác con vẫn gọi mẹ là mama. Đã biết chưa?”

Cửu Cửu mím môi, thút thít từng trận từng trận: “Mama, tại sao ạ?”

“Ừm… mama có suy nghĩ của mình con hiểu chứ, hơn nữa như thế cũng là vì bảo vệ con có biết không? Con cứ coi đây là một trò chơi là được rồi.” Cố Tịch Dao khẽ vuốt tóc của Cửu Cửu, rất nhẫn nại giảng cho cô bé hiểu.

Cuối cùng Cửu Cửu gật đầu: “Mama, con biết rồi.”

“Ừm, bảo bối ngoan của mama. Đi, chúng ta đi xuống ăn sáng nào.” Cố Tịch Dao bế Cửu Cửu xuống giường, sau khi vệ sinh cá nhân của cô bé xong thì nắm tay của cô bé cùng Trình Trình đi xuống lầu.

Lúc này Anna đã bày đồ ăn và bánh mà Cố Tịch Dao đã làm lên trên bàn ăn rồi.

Hình Uy mặt mày căng thẳng ngồi ở sô pha trong phòng khách.

Nghe thấy cầu thang truyền đến tiếng bước chân, anh ta ngoảnh đầu liếc nhìn, trong tay Cố Tịch Dao nắm tay một cô bé, đi xuống.

Trình Trình đi theo đằng sau bọn họ.

Hình Uy rất ngạc nhiên: “Cô Cố, đây là…”

“Ồ, đây là con của Anna. Luôn sống ở Sabah tối qua vừa xuống máy bay.” Cố Tịch Dao nói rất tự nhiên.

Lúc này Anna từ trong phòng ăn đi ra, gọi bọn họ vào ăn. Khi cô ta nhìn thấy Cố Tịch Dao nắm bàn tay nhỏ của Cửu Cửu xuất hiện ở trước mặt Hình Uy thì cũng sững ra.

Cô ta hiểu trong lòng, trước đây luôn giấu Cửu Cửu đi, không phải chính vì tránh Bắc Minh Quân sao.

Hình Uy là cấp dưới của anh, lẽ nào định lật bài với Bắc Minh Quân?

Nhưng đang lúc lo lắng, Cửu Cửu gọi Anna một tiếng: “Mama.” Khiến cô ta cảm thấy càng bàng hoàng.

Cố Tịch Dao sợ Anna lỡ miệng, vội đi đến bên cạnh cô ta, quay lưng với Hình Uy khẽ nháy mắt với cô ta.

Anna lập tức hiểu ra.

***

Anna rất tự nhiên vẫy tay với Cửu Cửu: “Cục cưng nhỏ, sao không nghỉ ngơi hả?” Nói rồi thì đi đến trước mặt Cửu Cửu khuỵu xuống bế cô bé lên.

Sau đó chỉ vào Hình Uy nói với cô bé: “Mau gọi chú Hình Uy.”

Cửu Cửu nhìn thấy bộ dạng của Hình Uy, ngũ quan góc cạnh đó, dáng vẻ nghiêm nghị, thật sự còn đáng sợ hơn Thần Toilet.

Nhưng có mẹ và anh trai ở đây, lá gan của Cửu Cửu cũng lớn hơn không ít.

Cô bé dùng giọng nói rất bé, rất phối hợp nhìn Hình Uy gọi một tiếng: “Chú Hình Uy.” Sau đó ôm chặt cổ của Anna.

Hình Uy nhìn ra được dáng vẻ của mình nhất định đã dọa cô bé này.

Anh ta có hơi ngại ngùng nói: “Xin lỗi, đã dọa con gái của cô rồi.”

Cố Tịch Dao nhân cơ hội nói với Anna: “Chúng ta đi ăn thôi, vừa rồi con gái nhà cô đã kêu đói từ ở trên lầu rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play