Chương 1740

Bình thường bọn họ ở trường học, bởi vì khác lớp nên không gặp mặt nhau, đừng nói đến việc trò chuyện mấy câu.

Chỉ có thỉnh thoảng cậu sẽ gọi điện thoại tới, nhưng chủ yếu là bực bội về bà nội và Phỉ Nhi.

Sau khi chân Dương Dương bị thương thì mỗi ngày đều gọi điện thoại nói chuyện phiếm với cậu.

Nội dung cũng chỉ là hỏi thăm những chuyện thú vị các thứ ở trường học, dường như cậu không biết chán.

Nhưng Trình Trình lại cảm thấy “Sở thích” này của Dương Dương cũng không hơn Cửu Cửu bao nhiêu.

Cậu không giống như Dương Dương có nhiều thời gian nhiều chuyện ở trong trường học như thế.

Mỗi ngày cậu nói mấy chuyện ở trường với Dương Dương, trên cơ bản đều lấy thân phận anh trai của Dương Dương, yêu cầu em trai duy nhất là Ngô Tiểu Nhị thu thập thông tin.

Ngô Tiểu Nhị lại vô cùng xem trọng, coi đây là việc đúng đắn, thậm chí còn liệt kê vào một cuốn vở nhỏ.

Mỗi ngày tan học sẽ giao cho Trình Trình, ngày hôm sau đi học lại lấy vở từ chỗ của Trình Trình.

Trong cuốn vở ghi chép đó, cho dù là chất lượng hay là số lượng cũng làm cho Trình Trình không khỏi gật đầu.

Trình Trình cầm điện thoại thấy Dương Dương gọi tới thì lập tức bắt máy, lại lấy cuốn vở nhỏ trong cặp xách ra.

“Alo, em chờ một chút, anh sẽ nói chuyện ở trường học hôm nay cho em nghe…”

Không đợi Trình Trình nói hết thì giọng nói của Dương Dương trong điện thoại có chút không thích hợp.

“Trình Trình, hiện tại anh đang ở nhà sao?”

Tên nhóc này đã nhàm chán đến thế sao? Cậu rõ ràng biết mình ở nhà, còn muốn hỏi một lần nữa.

Trình Trình hơi cụp mắt xuống, bày ra dáng vẻ bất đắc dĩ nói: “Em còn không biết anh có ở nhà hay không sao. Anh nói cho em biết, anh không có nhiều kiên nhẫn làm những chuyện nhàm chán này đâu.”

Dương Dương ngồi ở trong xe, lúc này trong lòng rất lo lắng, nhưng bên ngoài vẫn không để cho bà nội phát hiện ra.

***

Dương Dương bình tĩnh nói với Trình Trình: “Trình Trình, bà nội nói nhớ anh, hiện tại bọn em đang đi trên trường, anh chuẩn bị một chút đi.”

“Alo, em định để bà nội đến đây hay là nhà trước kia.” Trình Trình muốn hỏi rõ ràng, nếu là nhà trước kia, cậu ngẩng đầu nhìn đồng hồ, có lẽ không đủ thời gian.

Nhưng nếu muốn đến đây, vậy phải nghĩ cách giấu em gái đi.

Cũng may ở đây có dì Anna và dì Lạc Kiều, nếu bọn họ cùng che giấu thì không thành vấn đề.

“Em đưa bà nội tới đây đi, chỗ anh nhanh chóng có thể chuẩn bị sẵn sàng.”

Dương Dương nghe xong thì trong lòng nhẹ nhõm, cậu cúp máy rồi nói với Giang Tuệ Tâm: “Bà nội, cháu vừa gọi cho Trình Trình, hiện tại bọn họ không ở nhà trước kia.”

Giang Tuệ Tâm có chút bất ngờ, nhưng bà chưa từng nghe Cố Tịch Dao nhắc tới.

Lúc này ông Trương cũng giảm tốc độ xuống, nếu bọn họ không ở đó thì có đi cũng mất công.

“Bà Bắc Minh, hiện tại chúng ta…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play