Chương 1447

Vì vậy anh ta vô cùng cung kính nói: “Bạn cũ của cô Sunny cũng ở đây rồi, không bằng chúng ta gặp mặt cùng nhau uống rượu nói chuyện thế nao?”

Cố Tịch Dao vừa nghe, tim cũng treo lên rồi. Mặc dù vậy, trên mặt cô vẫn mang theo nụ cười: “Cô Sunny, chúng ta đã lâu không gặp, vậy không bằng ngồi ở trong này chút đi. Xem ra mấy vị đồng nghiệp phóng viên giải trí của tôi cũng rất có hứng thú với cô.”

Cô rất rõ tính cách của Tô Ánh Uyển, nếu như mình mở miệng, cô ta chưa hẳn sẽ không đồng ý. Nhưng mà chỉ cần nhắc đến nơi này có phóng viên giải trí, nhất định cô ta sẽ tránh đi.

Quả nhiên không ngoài sở liệu của Cố Tịch Dao, Tô Ánh Uyển hơi cười: “Không được rồi, chỗ của tôi còn có việc cần làm, không quấy rầy với mấy người nữa. Đợi hôm nào rảnh rỗi lại tìm mọi người tâm sự.”

Tam Hỗn nghe xong có chút mất mát, nhưng mà trên mặt vẫn có chút ngại: “Cô Sunny, cô đã nói như vậy, vậy thì hôm khác chúng ta lại nói chuyện vậy.”

Tô Ánh Uyển mỉm cười gật nhẹ đầu với Tam Hỗn: “Mọi người đều là đồng nghiệp của vị bạn cũ này của tôi, vậy tôi đây đành làm chủ cho ông chủ quán bar một chút rồi.”

Cô ta nói với người phục vụ: “Cậu mang đến mấy bình rượu ngon cho mấy vị khách quý này đi, thuận tiện mang mấy chai bia đến.”

Người phục vụ gật nhẹ đầu, cô Tô đã lên tiếng, đừng nói mình, ngay cả ông chủ cũng phải ngoan ngoãn đồng ý.

“Vậy mọi người cứ ở chỗ này chơi vui, tôi xin lỗi không tiếp được.” Tô Ánh Uyển nói xòng cùng với người phục vụ đi ra khỏi phòng.

Sau khi đi ra, tâm trạng Tô Ánh Uyển càng tốt hơn, cô ta lần nữa quay lại chỗ của mình ở quầy bar, mở chai rượu rót cho mình một ly, sau đó vui vẻ uống hết.

Lúc này Bạch Điệp Quý lái xe đến quán bar, vừa mở cửa liền nhìn thấy Tô Ánh Uyển ngồi trước quầy bar.

“Sao hôm nay cô lại rảnh rỗi đến đây?” Bạch Điệp Quý đi đến bên cạnh cố ngồi trên một cái ghế khác.

Tô Ánh Uyển cầm chén rượu nhìn Lão Bạch: “Hôn lễ Bắc Minh Quân bị hủy, tâm trạng của tôi vô cùng tốt.”

Bạch Điệp Quý hơi cau mày, anh ta thuận tay lấy bình rượu trước mắt Tô Ánh Uyển và một ly rượu không, tự rót cho mình một ly.

Rất nhanh, người phục vụ bưng lên mấy chai vang tuyết ngon, thêm một chút bia.

Sau khi qua vài tuần rượu, rất nhiều người đã không còn tỉnh táo, đã ngã trái ngã phải ngủ trên ghế sofa, lúc này chỉ còn mỗi Tam Hỗn xem như tỉnh táo.

Cố Tịch Dao căn bản không thể uống rượu được, cho nên kỳ thật cô vẫn luôn giả uống, nhân lúc mọi người không chú ý đổ rượu đi.

Tam Hỗn cầm một chai vang đá, nấc một cái không ngừng gật đầu: “Thật sự là rượu ngon, trách không được bọn họ không nỡ lấy ra.” Anh ta nói xong quay đầu nhìn nhìn Cố Tịch Dao: “Tiểu Thiền, không ngờ cô lại còn quen với ngôi sao lớn Sunny, sau này có tin tức gì cô phải nói cho tôi trước tiên.”

Hơi rượu của anh ta rất nồng, làm Cố Tịch Dao âm thầm nhíu mày. Cô trộm nhìn những người khác say khướt rồi, thấy thời cơ đã đến, thừa dịp anh ta uống rượu gạt anh ta nói ra.

Cho nên cô đưa tay vào trong túi, cẩn thận ấn chỗ mở máy ghi âm. Cô muốn ghi âm lại Tam Hỗn, tương lai mang ra làm chứng cứ.

Cô mỉm cười lấy bình rượu lại rót cho Tam Hỗn một ly: “Không ngờ anh thật đúng là có thể uống, tôi đồng ý với anh sau này cô ấy vừa có tin gì tôi cũng nói với anh. Tôi là người mới trong ngành này, anh phải dẫn dắt tôi một chút đấy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play