Chương 1399

Hình Uy ngẫm lại thấy Dương Dương nói cũng đúng: “Vậy thì được thôi, chú sẽ để hành lý ở cửa rồi đi.”

Trình Trình và Dương Dương gật đầu.

Xe của Vân Chi Lâm cách nhà Cố Tịch Dao cũng không xa, anh nhìn chiếc xe màu đen ở phía trước chạy ra khỏi con hẻm của Cố Tịch Dao, sau đó lướt qua chiếc xe của mình, cau mày: “Anh ta tới đây làm gì vậy?”

Cố Tịch Dao quay lại nhìn Vân Chi Lâm, hỏi: “Ai?”

“Anh vừa nhìn thấy xe của Bắc Minh Quân đi ra khỏi con hẻm nhà em, chẳng lẽ đám cưới của anh ta kết thúc sớm như vậy sao? Chuyện này có vẻ hơi bất thường.”

Cố Tịch Dao nghe thấy câu này, tim cô lập tức thắt lại: “Anh nghĩ họ có biết về đứa trẻ không? Ngày hôm qua khi họ tới đây đón Trình Trình, em thấy anh ta dường như luôn có chút nghi ngờ về Anna.”

“Tịch Dao đừng lo, nếu Cửu Cửu thật sự bị anh ta bắt đi, Anna đương nhiên sẽ gọi điện cho em. Đừng nghĩ nữa. Về nhà xem xét coi sao.” Vân Chi Lâm vừa nói vừa lái xe vào con hẻm.

Trình Trình và Dương Dương nhìn Hình Uy lái xe đi khỏi con hẻm, lúc này hai đứa nhỏ mới mang hành lý của mình đến nhà Cố Tịch Dao.

“Tít tít…” Sau lưng hai đứa vang lên một tiếng còi xe rõ ràng.

Tai Dương Dương rất thính, không nhìn lại mà nói với Trình Trình: “Chắc là cha Chi Lâm đã đưa mẹ về rồi.”

Trình Trình thực sự không tin những gì cậu nói, cong môi nhìn cậu: “Cá đi, nếu em mắc sai lầm, mấy ngày này em phải ngủ trong phòng khách.”

“Nếu em đúng thì sao?” Dương Dương vội hỏi.

Trình Trình đảo mắt: “Em tự quyết định đi.”

Dương Dương suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu em đúng, anh đừng nói chuyện em động tay chân vào chuyện bốc thăm. Với lại nhờ anh xin mẹ mua một con gà quay.”

“Hì hì, vậy anh nhìn lại đi.” Dương Dương tỏ ra rất tự tin.

Trình Trình nhìn lại, quả nhiên là xe của Vân Chi Lâm đang từ từ lái về phía hai đứa. Khi cậu quay lại, đèn xe đã chớp sáng như một lời chào cậu.

Xe dừng lại, Vân Chi Lâm và Cố Tịch Dao xuống xe.

“Dương Dương, con kéo chiếc vali của mình bỏ nhà ra đi sao. Có phải vừa vào nhà mẹ kế đã đuổi con đi không? Nói với cha Chi Lâm, cha sẽ thay con ra mặt.” Vân Chi Lâm duỗi tay xắn tay áo, làm tư thế báo thù.

Cố Tịch Dao đưa tay ra, đánh Vân Chi Lâm: “Cả đường còn giáo dục em học luật, bản thân giờ lại muốn đi báo thù. Anh đùa như vậy sao, cẩn thận dạy hư con đấy.”

Cô đi nhanh đến chỗ Dương Dương, ngồi xổm trước mặt cậu, hỏi: “Xảy ra chuyện gì thế bé con?”

Dương Dương chua chát mà nói: “Ông nội qua đời rồi. Lão ba chim chết kêu con quay về ở nhà vài ngày.”

Cố Tịch Dao đột nhiên giật mình, cô cũng đã từng gặp ông cụ Bắc Minh, mặc dù bị đột quỵ nhưng tính mạng không nguy hiểm.

Cô nhìn lại Vân Chi Lâm, Vân Chi Lâm cũng rất ngạc nhiên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play