Chương 1367

Cố Tịch Dao nhìn hai người đàn ông đang đánh võ mồm ở trước mắt, trong lòng cô phiền đến không chịu nổi: “Hai người các anh nói đủ chưa hả.”

Câu nói này quả là có tác dụng, Vân Chi Lâm và Bắc Minh Quân đều không lên tiếng.

Sau khi cô trừng mắt nhìn hai người bọn họ thì đi đến trước mặt của Trình Trình, đưa tay vuốt v e tóc của cậu, thu hồi lại giận dữ ở trên mặt, hiện ra một nụ cười: “Cục cưng, hôm nay con trở về với ba đi, để mẹ đi lấy hai bộ quần áo cho con nha.”

Nói xong, cô quay người lại muốn đi vào trong phòng ngủ.

“Không cần đâu, một lát nữa tôi sẽ mang Trình Trình đi mua hai bộ quần áo ngày mai cần dùng.” Bắc Minh Quân nói xong thì hung dữ trợn mắt nhìn Vân Chi Lâm một chút, sau đó quay người đi ra ngoài cửa.

Hình Uy đi đến trước mặt của Trình Trình, duỗi bàn tay to ra: “Cậu chủ nhỏ Trình Trình, chúng ta đi thôi.”

Trình Trình đưa tay ra nắm chặt lấy bàn tay của Hình Uy, quay người phất tay với Cố Tịch Dao: “Mẹ ơi, con đi cùng với ba nha, ngày mai con sẽ trở lại, mẹ nói tạm biệt với dì Anna và em gái nhỏ giúp con với.”

Sau đó, cậu lại liếc mắt nhìn Vân Chi Lâm: “Ba Chi Lâm, con đi trước nha, ngày mai mẹ còn phải thi nữa, con muốn nhờ ba đưa mẹ đi.”

Vân Chi Lâm cúi đầu xuống mỉm cười với Trình Trình: “Con yên tâm đi, ba sẽ chăm sóc cho mẹ con thật tốt, đến đó nói với Dương Dương một tiếng, có rảnh thì trở lại thăm nhà ở đây mới là mẹ ruột của các con.”

Trình Trình dùng sức nhẹ gật đầu: “Ba Chi Lâm, ba yên tâm đi ạ.” Sau đó cậu nhìn thoáng qua Hình Uy: “Chúng ta đi thôi.”

Cố Tịch Dao đứng nguyên tại chỗ nhìn bóng lưng nhỏ bé của Trình Trình được Hình Uy nắm tay rời khỏi.

Vân Chi Lâm nhẹ nhàng đi đến bên cạnh của Cố Tịch Dao, vỗ vỗ vào vai của cô: “Em yên tâm đi, chẳng qua là Trình Trình trở về với ba của thằng bé một ngày mà thôi, tối ngày mai thằng bé sẽ về nhà mà.”

Lúc này tiếng nước ở trong phòng tắm dần dần dừng lại, cửa nhẹ nhàng được mở ra.

Anna ló đầu ra, trước tiên cô ta cẩn thận nhìn xung quanh một chút.

Sau đó dùng giọng nói rất nhỏ mà nói với Cố Tịch Dao ở cách đó không xa: “Bắc Minh Quân đi rồi hả?”

Cố Tịch Dao gật đầu với cô ta.

Vân Chi Lâm lo lắng là Bắc Minh Quân sẽ chơi chiêu “hồi mã thương”, anh ta đi đến cửa nhìn ở bên ngoài một lát, anh ta có nghe thấy âm thanh xe khởi động được truyền tới, sau đó là âm thanh càng ngày càng xa.

Lúc này anh ta mới quay người lại, đóng kỹ cửa.

Báo động đã được giải trừ, lúc này Anna mới yên tâm ôm Cửu Cửu từ trong nhà vệ sinh ra.

Cửu Cửu vừa nhìn thấy Cố Tịch Dao thì liền rưng rưng nước mắt, vươn bàn tay nhỏ ra: “Mẹ ơi, ôm một cái.”

Cố Tịch Dao nhìn thấy cục cưng nhỏ như thế này, trong lòng không khỏi run lên.

Cô mỉm cười vươn tay ra, vội vàng ôm Cửu Cửu từ trong tay của Anna, sau đó hôn một cái trên cái trán nhỏ bé của con bé: “Cửu Cửu, có phải là đã bị dọa sợ rồi không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play