Chương 1337

“Ê, Bắc Minh Quân, cậu đừng có quá đáng như vậy kia chứ, còn chưa nói rõ vì sao bỏ mặc một Tịch Dao tốt như thế để cưới Phỉ Nhi kia mà, không phải khẩu vị của cậu nặng rồi đấy chứ.” Sở Dung Triết thấy Bắc Minh Quân bỏ đi, anh ta và Bạch Điệp Quý cũng đứng dậy.

Bọn họ trơ mắt ra mà nhìn Bắc Minh Quân dẫn Hình Uy ra khỏi quán bar Zeus.

“Ông chủ, chúng ta có về nhà không?” Hình Uy đưa Bắc Minh Quân lên xe rồi khởi động máy.

Bắc Minh Quân ngồi ở đằng sau, thật ra chút rượu này chẳng là gì với anh cả, chỉ có điều hôm nay anh có tâm sự, cũng có thể nói là uống rượu thêm sầu.

Buổi chiều ngày hôm ấy, tiếng chuông cửa trong nhà Bắc Minh vang lên, người hầu vội vàng chạy ra mở.

Chẳng bao lâu sau, một người đàn ông trung niên mặc áo Trung Sơn đen được người hầu dẫn vào trong phòng khác.

“Xin chào, tôi là gia sự được anh Hình Uy mời về, phiền cô cho tôi nói chuyện với bà CHỦ.” Người đàn ông trung niên nói chuyện một cách lịch sự, giọng điệu nhẹ nhàng.

Người hầu gật gật đầu, mời ông ta ngồi xuống, bưng trà lên: “Mong thầy đợi một lát, tôi sẽ đi gọi bà chủ ra ngay.”

Người đàn ông trung niên mỉm cười gật đầu.

Người hầu nhanh chóng đi đến phòng của Giang Tuệ Tâm rồi nhẹ nhàng gõ cửa.

Giọng nói của Giang Tuệ Tâm vang lên: “Có chuyện gì thế?”

Người hầu nhỏ giọng đáp: “Thưa bà, có một người đàn ông nói mình là gia sư được anh Hình Uy mời về, ông ấy đang đợi ở nhà dưới.”

“Được rồi, cô kêu ông ta đợi cho một lát, tôi lập tức xuống ngay.”

Người hầu quay người đi xuống nhà dưới đón tiếp.

Giang Tuệ Tâm ăn xong bữa cơm trưa, trong lòng khá là bực bội, khó khăn lắm Bắc Minh Quân mới trở về nhưng cả ngày cũng chẳng thấy anh về ăn cơm.

Dương Dương còn nhỏ, Phỉ Nhi cũng tỏ vẻ buồn bã suốt ngày, đến cơm trưa còn mượn cớ để không ăn.

Bà cụ là người là chủ chuyện gia đình, mặc dù không cần đến bà thì người hầu vẫn thu xếp nhà cửa ổn thỏa.

Từ lúc ông cụ Bắc Minh nhập viện, chỉ còn một mình bà cụ ở nhà mà thôi.

Trước kia còn có thể nói chuyện với ông cụ Bắc Minh, bây giờ đến người để nói chuyện cũng không có, đúng thật là cô đơn chiếc bóng.

Lần này, bà cụ nằm trên giường, dòng suy nghĩ cũng trở nên hỗn loạn.

Dù gì chỉ còn hai ngày nữa, Bắc Minh Quân sẽ rước Phỉ Nhi về, còn bây giờ nhà họ Bắc Minh không hề có dấu vết của chuyện vui gì cả, bà cụ biết có lẽ Bắc Minh Quân cố tình làm thế.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Giang Tuệ Tâm nằm trong phòng ngủ, phiền não vì chuyện xảy ra trong hai ngày nay, lại nghe người hầu nói gia sự dạy bù cho Dương Dương đã đến, bà cụ vội vàng ngồi dậy, chỉnh trang quần áo một cách đơn giản rồi đi xuống nhà dưới tiếp khách.

Giang Tuệ Tâm vịn tay cầm cầu thang, chậm rãi bước xuống.

Người đàn ông mặc đồ Trung Sơn nghe thấy tiếng động ở phía cầu thang, ông ta quay đầu nhìn bà lão đang đi xuống, nghĩ rằng đây chắc hẳn là nữ chủ nhân của ngôi nhà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play