Chương 1323

Anh không cho phép bất kỳ ai gọi Cố Tịch Dao là người tình, cho dù là Phỉ Nhi, vợ sắp cưới của anh cũng không được. Bây giờ sự lạnh giá toát ra từ người anh đủ để khiến cho căn phòng ấm áp này lạnh rét đến tận xương tủy.

Phỉ Nhi cũng sợ hết hồn khi đối mặt với khí thế của anh, cô ta ngừng khóc, chỉ nhìn người đàn ông ấy với ánh mắt đỏ bừng đầy sợ hãi.

Trước giờ cô ta hiểu rất rõ về tình cảm giữa Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao, cô ta biết Cố Tịch Dao là giới hạn không thể đụng vào của Bắc Minh Quân.

Chỉ có điều Bắc Minh Quân sắp tổ chức đám cưới với Phỉ Nhi và vẫn còn cùng Cố Tịch Dao đi tham dự hoạt động lớn, rõ ràng anh không xem cô ta ra gì.

Cộng với tờ báo mà Tô Ánh Uyển đưa cho cô ta xem…

Sự căm hận và ghen tị của cô ta với Cố Tịch Dao càng trở nên mãnh liệt, dù cô sinh hai đứa con cho Bắc Minh Quân nhưng người Bắc Minh Quân cưới lại là Phỉ Nhi cô ta thôi.

Nhưng ánh mắt của Bắc Minh Quân lại trở nên đáng sợ như thế, Phỉ Nhi không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Cô ta chờ đợi ngọn núi lửa Bắc Minh Quân bùng nổ, nhưng vài giây sau, Bắc Minh Quân lại quay người đi ra khỏi phòng ngủ.

Nhưng lúc sắp sửa rời khỏi nơi này, anh lạnh lùng nói với Phỉ Nhi: “Sau này em đừng nhắc đến tên Cố Tịch Dao hoặc là mắng cô ấy trước mặt anh nữa, hôm nay xem như em vi phạm lần đầu, anh sẽ không tính toán nhưng nếu còn có lần sau thì anh sẽ tính chung một thể!”

Nói đến đây, Bắc Minh Quân khựng lại đôi chút rồi nói tiếp: “Đám cưới sẽ được tổ chức vào hai ngày sau, trong hai ngày nay tốt nhất là em nghĩ cho kỹ xem có muốn làm cô dâu hay không. Nếu như không muốn thì nói sớm một chút, đừng để mất thời gian của anh.”

Rồi sau đó anh dứt khoát đi ra khỏi phòng của Phỉ Nhi, bỏ mặc cô ta ở một mình, còn đóng sập cửa thật mạnh.

Chẳng bao lâu sau, tiếng ô tô của Bắc Minh Quân vang lên, âm thanh dần nhỏ đi sau khi chiếc xe của anh chạy xa.

Phỉ Nhi nằm rũ rượi trên giường, đôi mắt cô ta nhập nhèm nước mắt nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào những miếng gạch lót sàn đỏ thẫm.

Bây giờ cô ta giống hệt như một con diều không ngừng lay động giữa không khí.

Nếu như không nắm rõ phương hướng của mình, để cho cơn gió vô tình làm đứt dây nhợ, có lẽ cô ta sẽ bị xé nát bươm hoặc cũng có thể bị ném đến một góc lạnh lẽo nào đó.

Vân Chi Lâm đưa Dương Dương trở về nhà tổ của nhà họ Bắc Minh rồi mới lái xe đến nhà Cố Tịch Dao.

Vừa mới bước vào cửa đã nhìn thấy một mình Trình Trình đang ngồi xem ti vi trên ghế sô pha.

“Trình Trình, mẹ với em đâu?” Vân Chi Lâm vừa hỏi đã nghe thấy tiếng nước tí tách trong nhà tắm.

Anh ta ngồi xuống ghế sô pha, đặt tay lên vai cậu bé như những người đàn ông với nhau.

“Trình Trình, lần này về có thêm một cô em gái, con cảm thấy thế nào?” Thật ra Vân Chi Lâm muốn hỏi bây giờ có thêm một cô em gái, có cần kêu Cố Tịch Dao nghĩ đến chuyện lớn cả đời hay không.

Đương nhiên Trình Trình hiểu ý của Vân Chi Lâm, đương nhiên cậu bé biết rõ anh ta có ý với mẹ của mình, hơn nữa suýt một chút thôi là bọn họ đã cưới nhau rồi.

Cậu bé cũng biết mặc dù mẹ có ấn tượng tốt với ba Chi Lâm nhưng vẫn chưa đến mức yêu đương hay kết hôn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play