Chương 1069

Cố Tịch Dao không khỏi rùng mình.

Cô giơ cánh tay mảnh khảnh lên chặn lồng ngực rắn chắc của anh, rồi dè dặt nuốt nước miếng, nơm nớp lo sợ nói: “Bắc Minh Quân… anh nói lý lẽ được không? Anh cần gì phải kéo ân oán đời trước vào đời sau? Á…”

Anh bỗng ôm cô vào lòng, cánh tay rắn chắc ôm cô chặt đến mức làm cô sắp không thở được!

Trong lúc cô chưa kịp phản ứng lại, anh đã nắm lấy tay cô, rồi ấn vào ngực mình.

“Em nhìn cho rõ vết sẹo này đi! Không bằng em thay anh hỏi bà ta thử đi, tại sao lại kéo ân oán đời trước vào đời sau?”

Đầu ngón tay cô chạm vào da thịt lồng ngực anh như chạm vào dòng điện, nên cô vội rụt tay lại.

Sau đó cô nhìn thấy vết sẹo không quá rõ ràng trên bộ ngực trần trụi của anh.

Có lẽ vết sẹo này đã có từ lâu rồi, hoặc lúc đó anh vẫn còn nhỏ, miệng vết thương khôi phục rất tốt, nên không ảnh hưởng đến cơ thể hoàn hảo của anh… Nhưng vẫn để lại chút sẹo.

Trước đây không phải cô không phát hiện ra, nhưng mỗi lần triền miên cùng anh, cô đều ở thế bị động, huống hồ tâm trạng người đàn ông này rất thất thường, nên cô không dám hỏi tại sao anh lại có vết sẹo này.

Cô nhớ hồi ở Sabah, lúc Bắc Minh Quân nhìn thấy Dư Như Khiết, ánh mắt anh tràn đầy thù hận, câu nói lên án dì Như Khiết “Bà máu lạnh đến mức tự tay giết chết con trai mình”, thật sự chấn động lòng người.

Chẳng lẽ vết sẹo này là do năm đó dì Như Khiết để lại sao?

“…” Cổ họng cô bỗng nghẹn ngào, mũi hơi chua xót.

Đầu ngón tay run rẩy lại dè dặt khẽ vuốt ve vết sẹo mờ nhạt đó, rốt cuộc là oán hận như thế nào mà một người mẹ lại xuống tay độc ác như vậy?

Ánh mắt sắc lạnh của anh nhanh chóng nhìn thấy ánh mắt đồng tình của cô!

Con ngươi thâm thúy của anh bỗng co rút lại, rồi dùng sức đẩy cô ra!

Cố Tịch Dao lảo đảo hai bước rồi ngã xuống giường.

Anh nhanh chóng xoay người, hành động này đã chứng minh, anh hoàn toàn không cần sự đồng tình của cô.

“Dì Như Khiết đã biết sai rồi, lần đó ở Sabah, em có thể nhìn ra, dì ấy đã rất hối hận cũng rất đau khổ… Nói thế nào thì dì ấy cũng là mẹ anh, sao anh không thể tha thứ cho dì ấy? Anh luôn căm hận dì ấy nhiều năm như vậy, chẳng lẽ anh không thấy mệt à?”

Cô ngước đôi mắt long lanh lên nhìn bóng lưng kiêu ngạo của anh.

Bóng lưng này gần như thỏa mãn hết mọi ảo tưởng của các cô gái, vừa lạnh lùng, vững chãi, ngang ngược, nham hiểm, lại gợi cảm đến chết người!

Đúng lúc này, vết sẹo hình viên đạn trên vai anh nhanh chóng bóp chặt trái tim cô.

Ký ức cô bỗng ùa về, cô nhớ lúc ở Sabah, anh từng liều mạng nhào tới đỡ đạn giúp cô.

“…” Nghĩ tới đây, tim Cố Tịch Dao bỗng run lên.

Lúc cứu cô, người đàn ông này sẽ mặc kệ tất cả.

Còn lúc tổn thương cô, anh sẽ làm cô thương tích đầy mình.

Nhưng lúc cưng chiều cô, anh sẽ cưng chiều đến vô tận.

Cô thấy anh xoay người lại, lặng lẽ nhặt áo dưới sàn lên, rồi tao nhã mặc từng chiếc lên người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play