Về đến Hà Tĩnh hắn bỗng thấy giật mình về sức cuốn hút của mặt mũi. Cụ thể trong sau khi nhận lệnh mộ quân chỉ trong nửa tháng hắn đã chiêu mộ được gần 500 người. Tuy nhiên. Có đến quá nửa trong đó là nông nô hoàn toàn thuộc về gia chủ nghe điều lệnh không dám cãi lại. Số còn lại có đến hai phần ba là lưu dân đi theo hắn chỉ vì kiếm miếng ăn, năm ngoái mất mùa Hà Tĩnh có rất đông người không có nổi miếng ăn qua mùa đông. Còn lại là con thứ, lưu manh. Chân chính nhận lời hiệu triệu của hắn chỉ có một thằng nhóc 13 tuổi. Nghe đến đây hắn bỗng muốn khóc a. Người ta xuyên việt mị lực cá nhân bắn ra tứ phía, hô một tiếng cả vạn người đi theo, mĩ nữ sà vào lòng vô số. Còn hắn thì sao, mặt mũ chỉ có thể mời được một thằng nhóc. Hazz người so với người thật làm người ta tức chết mà. Thôi kệ bất kể như thế nào thì giờ hắn cũng đã có trong tay một đội quân của mình.
Việc đầu tiên là phải biên chế sau đó đến huấn luyện.
Tổng cộng sau chiêu mộ có 482 người, them 20 tên hầu cận vệ cộng hắn nữa là có 503 người. Vừa đủ một tiểu đoàn theo biên chế quân đội hiện đại.
Tổ chức theo đội hình tam tam theo đó.
Cứ 3 người thành một tổ, 3 tổ thành một tiểu đội, cộng thêm tiểu đội trưởng tổng có 10 người.
Như vậy 3 tiểu đội thành một trung đội có 30 người, 3 trung đội hợp thành một đại đội có 90 người, thêm đại đội trưởng, đại đội phó, phân đội trinh sát, tiểu đội hậu cần( anh nuôi trong quân) là khoảng 115 đến 120 người.
Thành lập 3 đại đội. Đặt tên theo số, đại đội 1,2,3.
Ngoài ra còn có một trung đội trinh sát, trung đội công binh, trung đội hậu cần, tiểu đội liên lạc. Đám hộ vệ hắn biên chế luôn thành 1 trung đội cận vệ đào tạo theo hướng tinh nhuệ đặc công.
Có lẽ đây là đội quân có biên chế tiên tiến nhất nước ta thời bấy giờ.
Sau khi thành lập bộ khung tiểu đoàn, hắn bắt tay vào huấn luyện đội quân này. Một đội quân muốn mạnh trước tiên phải có kỉ luật thép.
Ngay lập tức một bộ quân luật ra đời. Đó là sự kết hợp giữa nghĩa vụ thiêng liêng chiến đấu vì dân tộc và sự phục tùng đối với cấp chỉ huy.
Để tăng cường tính kỉ luật hạng mục đầu tiên huấn luyện là lập đội hình đội ngũ, đi đều, quay trái phải và hành quân việt dã có phụ trọng.
Cường độ huấn luyện có thể nói là khủng khiếp nhất thời này.
Nửa đêm báo động, đeo túi gạch nặng 15kg chạy 10km, vượt sông vượt suối băng đèo. Ngày tập thể lực, tập đội hình đội ngũ. Kẻ nào trễ nải ngay lập tức đòn roi chào đón. Đánh cho run sợ khiến mỗi mệnh lệnh trở thành phản xạ tự nhiên.
Đương nhiên đòn roi cùng luyện tập cường độ cao như vậy nhất định sẽ khiến cho có người không chịu được và làm phản gây náo loạn. Cách xử lý rất dễ đánh cho một trận thừa sống thiếu chết cắt cơm trừ lương, những người luyện tập tốt được hưởng khẩu phần ăn tốt hơn. Thưởng thêm cho người nhà. Không nhiều chỉ vài quả trứng, lạng thịt, con cá thôi nhưng cũng đủ cho người ta điên cuồng. Trong cái thời buổi đói kém khi mà người chết đói đã không phải hiếm ở cái đất Hà Tĩnh nghèo khó này thì những thứ đồ ăn mặn như thế quả là đồ xa xỉ. Khẩu phần ăn của lính cũng không phải xoàng. Hắn đã dốc toàn bộ gia tài nuôi quân thì sẽ không để cho quân đói.
Cơm ănp thoải mái, cá mua của ngư dân ngày nào cũng có. Cứ 5 ngày lại có một bữa thịt mặn. Luyện tập cường độ cao không có bổ xung chất đạm thì không thể chống đỡ nổi. Thế nhưng như vậy cũng khiến người ta rơi nước mắt, có người kêu đây là thức ăn ngon nhất từ khi sinh ra đến giờ. Sau một tuần luyện tập đội quân này như đã thay da đổi thịt. Cứng rắn hơn kiên nghị hơn, tuy rằng đội xếp đội ngũ vẫn chẳng bằng bọn trẻ con cấp 1 thời hiện đại nhưng mà so với quân chính quy triều đình cũng có thể xưng một tiếng tinh nhuệ rồi.
Tiếp theo là huấn luyện chiến đấu.
Đầu tiên là vượt chướng ngại vật, vượt sình lầy tấn công, lăn lê bò chườn, ngụy trang phục kích. Luyện bắn súng hỏa mai và nạp đạn với tốc độ cao nhất có thể. Các động tác chiến đấu cận chiến bằng lưỡi lê.
Vì số lượng vũ khí quá ít ỏi cho nên quân đội phải thay phiên nhau tập luyện chỉ với 200 khẩu súng, ngoài ra số súng đó hắn chỉ đủ biên chế cho mỗi đại đội 2 trung đội dùng súng, còn lại vẫn phải chịu khó luyện tập với gươm và giáo. Nghĩ đến đây hắn bỗng thấy việc phải có một đội ngũ quân giới chế tạo vũ khí cho mình.
Làm thế nào.
Không lẽ bắt thợ rèn về chế tạo súng đạn, đại bác.
Ơ ý kiến hay thợ rèn người mình không chế tạo được thứ cao siêu nhưng mấy quả mìn chắc không vấn đề gì chứ.
Nghĩ đến đây hắn liền ra lệnh cho quân đội tập hợp, mệnh lệnh là đi mời các thợ rèn quanh vùng về. Ngoài ra còn mời thêm các thợ may mặc thợ đóng giày về để làm quân phục, chứ cứ để quân đội nhìn như ăn mày này đi vào nam hắn cũng thấy mất mặt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT