Khung cảnh hỗn loạn, huyết khí ngập trời, ba vị thiên ma xuất trận, thành công diệt sát ngưng dịch cảnh võ giả trong thành, từ tụ khí cảnh trở xuống, ma tướng ma binh luân phiên tàn sát.

Cái gọi là tà ma chi khí, thuần túy từ giết chóc tạo nên, ăn thịt uống máu hoàn toàn bịa đặt, Dương Minh không có tham gia chiến trận, hắn đứng cạnh Cao Nguyệt Ẩn quan sát, đối phương vô cùng hài lòng:

"Tâm tính không tệ, đợi khi ta tấn cấp thiên ma, ngươi sẽ là ma tướng đắc lực của ta."

"Đa tạ đại nhân chiếu cố."

Dương Minh cung kính.

Chém giết lên tới cao trào, phàm là người dân, đều đã hóa thi khô, lạnh lẽo vắt ngang đường, chiến trường bây giờ, đều do võ giả tử chiến tạo thành.

Oanh minh vang trời, kiên trúc phủ thành chủ vỡ vụn, bên trong lao ra hai bóng người, một to lớn, một cao gầy, Dương Minh nhìn thấy lập tức nhận ra, Thanh Vũ thành thành chủ, Thanh Vũ Động, ngưng dịch ngũ trọng cảnh giới.

Người còn lại, hẳn là một trong ba vị thiên ba, tu vi còn kém Thanh Vũ Động.

Đôi bên giao chiến không dưới trăm hiệp, Thanh Vũ Động bị ép đẩy ra phủ thành chủ, mình đầy vết thương, chật vật phòng thủ, hắn điên cuồng gào thét:

"Âm Phong môn các ngươi xong rồi, ta đã truyền tin về cổ tông, chỉ chút nữa thôi đích thân đại trưởng lão sẽ đến, đám rác rưởi các ngươi chuẩn bị tinh thần đi."

Đối diện thiên ma là một vị thiếu niên, phá lệ trẻ trung, hắn bỏ ngoài tai khiêu khích, miệng nhếch lên cười lạnh lẽo, sát khí thấu xương.

"Đợi đám bất tử đó đến, Thanh Vũ thành đã là tòa thành chết, hiện tại tập trung đấu đi, nói nhảm có tác dụng gì."

Thất sát kiếm thức, âm phong tuyệt.

Thiếu niên giơ lên hắc kiếm, ánh kiếm hóa thành huyệt động, phút chốc bao phủ tầm nhìn mọi người, liên miên bất tuyệt hắc ám thôn phệ tất cả, trong nháy mắt tụ vào lưỡi kiếm, thiếu niên lạnh rên một tiếng.

Thiên địa như biến sắc, vạn vật run rẩy, nhất chiêu này động đến một góc kiếm thế, uy lực phát ra không gì sánh nổi.

Thanh Vũ Động chân đạp không trung, từ trên nhìn xuống, kiếm thế huyền ảo quỷ dị, có chút ảnh hưởng chân nguyên của hắn, miệng không cấm thở dài:

"Âm Phong môn có thiên tài như ngươi đúng là phúc lớn, đáng tiếc với chúng ta giống như đại họa, hôm nay có hy sinh thân già này, ta cũng khiến ngươi hao tổn căn cơ, ngày sau thành tựu đứt đoạn."

Thanh Vũ Động chủ tu dị hỏa, lấy thân làm lô, dẫn động thiên địa chi hỏa, không gian vặn vẹo nóng rực, hai bàn tay chụm vào nhau, trong một sát na tinh quang tái hiện, soi rọi thiên địa vạn vật, hắn mở lòng bàn tay, một đóa phật nộ hỏa liên hình thành, ma tà chi khí cuồn cuộn, đối mặt thứ này cũng ảm đảm phai mờ.

Bí kĩ, phật nộ hỏa liên, cấp bậc huyền giai thượng phẩm.

"Hảo một phật nộ hỏa liên, đủ để thử thách kiếm của ta."

Cảm thấy huyệt động tinh túy đều đã hội tụ, thiếu niên vung ra một kiếm, tịch quyển không gian, ánh kiếm siêu việt thị giác, những nơi ánh kiếm đi qua đều chìm vào hắc ám. "Đến đúng lúc lắm." Thanh Vũ Động mở rộng hai bàn tay, phật nộ hỏa liên rơi xuống đón đầu ánh kiếm bay tới.

Hai đại sát chiêu va chạm, một phiến thiên địa thất sắc, quang mang tán loạn để rồi phút chốc bùng nổ, phật nổ hỏa liên trực tiếp nổ tung, bắn ra vạn đạo liệt hỏa thiêu rụi tà ma chi khí, thanh âm xèo xèo vang lên quanh tai.

Nhưng mà, thời khắc mọi người không chú ý, hắc kiếm như muốn xuyên thủng tầng mây, phá tan dư âm chấn động, lạnh lung lao về phía trước.

Thanh Vũ Động hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, đối mặt một kiếm tưởng chừng đơn giản, sức lực cạn kiệt vô pháp đón chặn, đầu lâu lìa cổ huyết vũ tung bay, ngưng dịch cảnh thân thể sụp đủ rơi xuống mặt đất.

Hỏa diễm cháy được một lúc thì tắt, ma tà chi khí thuận thế khỏa lấp chỗ trống, bầu trời khôi phục ảm đạm u ám.

Thiếu niên đứng thẳng, hắc y không gió mà bay, hắn thu kiếm vào vỏ, buông ra một câu tán thưởng:

"Phật nổ hỏa liên khiến ta chật vật giây lát, nếu trong hoàn cảnh khác ta sẽ không giết ngươi."

Thời khắc này, ba vị ngưng dịch duy nhất thủ hộ Thanh Vũ thành, hai vị thân tử đạo tiên, một thì gia nhập ma đạo, nơi này đã là tòa thành chết không hơn.

Biên giới bản đồ Thiên Hoang cổ tông có ba thế lực, Thanh Vũ thành, Quang Minh thành và Huyền Tâm thành, trong đó Thanh Vũ thành yếu nhất đã bị cầm xuống, còn lại hai tòa luân hãm ma đạo công phá, Âm Phong ma môn mưu trù mười năm, hiện tại chỉ cần chiếm được ba thành, chính thức phát động chiến tranh.

Ba vị thiên ma tập hợp cửa thành, đằng sau chín vị ma tướng, hàng trăm ma binh đợi lệnh.

"Thanh Vũ thành tuy rằng địa hình trọng yếu, nhưng lại không phải đặc biệt, dù có chiếm được nơi này không nên quá mức đắc ý, hiện tại chúng ta tiến về Quang Minh thành, trợ giúp sáu vị thiên ma khác, công thành phạt thiên."

"Huyết tẩy Thiên Hoang cổ tông, bình định thiên hạ, Âm Phong ma môn xưng bá đại lục."

Ma binh sĩ khí ầm ầm tăng cao.

...

Âm Phong ma môn kế hoạch rất nhanh bị cổ tông phát hiện, bọn họ trong lúc tức giận phái ra năm vị nội môn trưởng lão tu vi địa nguyên cảnh, một vị đại trưởng lão thiên nguyên cảnh, dưới trướng đông đảo nội môn cùng ngoại môn đệ tử.

Song phương nổ ra giao chiến tại Quang Minh thành, dù đã chuẩn bị mười năm, thế nhưng Thiên Hoang cổ tông quyết định chơi lớn, ma môn tạm thời chia cắt một nửa tòa thành, hơn nữa giới hạn không còn ở thiên ma, thậm trí thượng thiên ma đều đã xuất trận, nghe đồn đích thân thiên quỷ đều tới nơi này.

Chiến trận giằng co khốc liệt, đâu đâu cũng là tử địa, thi thể chồng chất như núi, sát khí oán niệm ngùn ngụt bao trùm một phương.

Quang Minh thành, trận doanh ma môn, ở một mật thất tu luyện, Dương Minh xếp bằng tự thân minh ngộ, hắn gia nhập Âm Phong ma môn chưa tới một ngày, tiếp nhận một bản công pháp, khí hải trùng thiên, cấp bậc thấp kém hoàng giai trung phẩm, hắn chán ghét vất sang một chỗ.

Tạm thời huyền hoàng chi quyết vẫn là công pháp chủ đạo, nếu như tương lai tìm được phẩm chất cao hơn, lúc đó hắn mới quyết định thay đổi.

Còn chuyện trọng yếu.

Dương Minh thông qua tìm hiểu, biết được thông tin động trời, huyết sắc ngô công vốn là kí sinh cổ trùng, đích thân ma thần đời đầu tạo nên, mỗi một ma binh cho đến thiên quỷ tối cao đều có cổ trùng trong người, danh mang ý nghĩa mạng sống trên dưới ma môn, hết thảy đều do ma thần chưởng quản.

Cách đoạn thời gian huyết sắc ngô công phát sinh bạo động, lúc đó cần thiết cung cấp một loại đan dược đặc biệt, ẩn chứa khí tức ma thần, do đó đệ tử ma môn bất kể hoàn cảnh, tự ý rời đi môn phái quản lý, như vậy thời gian bạo động vừa đến, không kịp cung cấp đan dược lập tức bạo thể mà chết.

Tràng cảnh thê thảm tạo thành bóng ma, cho nên phàm là ma tướng trở xuống đều phải liều mạng mạnh lên, chỉ có đạt tới thiên ma khởi bước, khoảng cách bạo động thời gian mới kéo dài mấy lần, phúc lợi đồng nghĩa nhiều không đếm xuể.

Ma môn bá đạo khốc liệt, đứng đầu ma thần tàn bạo độc ác, tạo ra cổ trùng giống như công cụ kiểm soát, giờ khắc ngăn chặn ý tưởng làm phản.

Dương Minh lâm vào trầm tư, hắn bắt đầu tính toán, bản thân tiêu hao bảy lần dò xét cơ duyên, cổ trùng trong cơ thể đã bị xử lí, cho nên bạo động xuất hiện là không thể nào, thế nhưng biểu hiện bên ngoài không đúng một chút, hắn tin tưởng sẽ bị cao tầng chú ý.

Nếu như bọn họ phát hiện hắn không có huyết sắc ngô công trong người, khả năng rất cao, hắn sẽ bị đưa ra mổ xẻ, dò xét lý do, tính mạng rơi vào trong tay người khác.

Kết cục như vậy, Dương Minh khó chấp nhận.

Tính ở cấp độ ma binh, thời gian bạo động một ngày một lần, khoảng cách hắn nuốt cổ trùng đã là hai mươi tiếng, chỉ còn bốn tiếng cần phải tiếp nhận đan dược, tình thế trở nên gấp gáp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play