Thời gian giờ đây như hoàn toàn đọng lại, vạn vật chớp mắt rơi vào tĩnh mịch chỉ còn lại hai đôi mắt hơi rung động vì bối rối cùng trái tim loạn nhịp chỉ chính Motaru mới có thể nghe được.

Hương thơm hoa hồng nhàn nhạt pha lẫn nhiệt khí đến từ hơi thở của người mình hằng nhớ nhung giờ đây như một liều thuốc phiện khiến hắn chìm đắm trong đó mãi không thể dứt được.

Hai tay đỡ lấy thân thể mềm yếu không xương giờ đây cũng nhịn không được hơi thắt chặt lại một chút muốn đem đối phương càng xích lại gần hắn hơn, tựa như có thể ràng buộc nàng mãi mãi bên mình, vĩnh viễn không tách ra.

Nhất là khi chứng kiến Sensei sắc mặt dần ửng đỏ vì e thẹn, ánh mắt cố tình lãng tránh hắn, nhưng dù vậy nàng cũng không hề có mảy may chống cự hay bài xích, dường như ngầm đồng ý, Motaru liền có chút kiềm giữ không được mà bí quá làm liều dần nghiêng mặt tới gần.

Cả hai giờ đây dường như đều có thể cảm nhận được nhiệt khí từ hơi thở của đối phương, Motaru thậm chí còn có thể khoảng cách gần vô cùng nhìn thấy được Sensei con ngươi trong suốt như ngậm nước kia hơi có chút say mê, Khoảng cách giữa cả hai chưa từng gần như thế khiến Motaru không khỏi có chút suy nghĩ viễn vong rằng chính mình hiện tại chỉ cần hơi chủ động thêm một chút liền có thể nhân lửa cháy mà hôi của, đem nàng tất cả đều đoạt lấy.

Chỉ là giây phút hắn sắp chạm tới được đôi môi mềm kia, Motaru ánh mắt chợt mông lung trong thoáng chốc, chỉ là hắn rất nhanh liền sực tỉnh lại, mỉm cười nói:

- Sensei...

- Umm

- Người trễ lớp rồi kìa.

- ...

- Hả?

Lập tức, Sayano dường như cũng nhận ra mình thất thố cùng vi phạm chuẩn mực của giáo viên, sắc mặt chợt đỏ ửng tới cực điểm vội vàng thoát ra khỏi vòng tay học sinh của mình, thần sắc ngượng ngùng ấp úng muốn lên tiếng nói gì đó nhưng cổ họng như mắc nghẹn khiến nàng không thốt ra được lời nào.

Không hiểu vì sao nhìn cảnh tượng này Motaru chợt cảm giác có chút hài hước cùng muốn cười, chỉ là hắn cũng biết mặc dù Sensei thể diện cũng sắp mất hết nhưng mình dù sao cũng nên giữ lại cho đối phương một chút để làm gốc vì vậy hắn liền chợt mỉm cười híp mắt lên tiếng:

- Sensei người lần sau cũng nên cẩn thận một chút a, nếu không có em đỡ Sensei có thể bị thương thì không tốt chút nào.

- Té... A đúng là ta bị té ngã, phải phải, là Sensei hậu đậu quá rồi haha...

Dường như vì thấy được học sinh yêu quý nhất của mình chủ động giải vây khỏi tình huống xấu hổ này, Sayano ngoài mặt gượng cười mấy tiếng, chỉ là phút chốc không khí lại ngượng ngùng trở lại.

Nhìn tên học sinh xấu trước mặt đang nhìn nàng mỉm cười trêu chọc, Sayano dường như nhớ lại thứ gì mà sắc mặt càng thêm ửng đỏ một chút, đã có thể cùng trái cà chua chín mộng so sánh một hai.

Để không lại tiếp tục làm ra hành động gì ngu ngốc nữa, nàng gượng cười lơ đễnh nhìn cổ tay giả vờ xem đồng hồ liền thất thố hét lên đầy giả trân:

- A lớp học đầu tiên bắt đầu mất rồi, Mo-kun nghĩ ngơi cho tốt Sensei đi đây, Seeya!

Nói xong liền một mạch phóng đi mất dường như ở lại thêm một giây, nhìn lấy nụ cười mê người kia nhưng không thịt được đều là sự tra tấn vô cùng đối với nàng, vì vậy chỉ có thể tạm thời rút lui vỗi vã, ngay cả cửa phòng y tế cũng quên kéo lại khiến cho Motaru dõi mắt nhìn theo cũng không khỏi bất đắc dĩ xoa đầu.

Chỉ là đợi xác định Sensei đã đi xa, Motaru gương mặt chợt ỉu xìu xuống, vô lực ngã người về phía sau.

- Ài, ta đang làm gì thế này, rõ ràng chình mình đã có thể...

Giây phút ấy Motaru cảm giác được chính mình chỉ cần thật mạnh mẽ cường lên thì tuyệt đối sẽ thành công đắc thủ.

Chỉ là hắn nội tâm thật muốn như thế sao?

Mặc dù hiện toại dục hỏa trong nội tâm còn đang hừng hực không ngừng, đại kiếm dài bốn mươi mét đều đã sẵn sàng rời vỏ.

Nhưng Motaru không cảm giác chính mình muốn như thế, nhân lúc người gặp khó mà bỏ đá xuống giếng thì cùng Doãn đại ca khác nhau chổ nào đâu?

Dù cho sau này hắn không cảm thấy gì, thậm chí còn sẽ cảm thấy có chút thành tựu cùng kích thích nhưng với thân phận là nữ nhân nhà lành như Sensei thì không được rồi.

Dù cho đâu đó trong nàng thầm chấp nhận nhưng đó cũng không phải toàn bộ, cậy mạnh sẽ chỉ khiến hắn lưu lại một vết nhơ khó phai trong lòng đối phương mà thôi.

Hắn muốn là đường đường chính chính dẫn nàng lên giường hồng, e thẹn tự trút xuống quần áo, môi ngậm nhiệt khí nỉ non "Darling".

Ực...

Vừa tưởng tượng thôi cũng khiến Motaru không nhịn được mà âm thầm nuốt nước bọt.

Quả nhiên hắn vẫn là càng ưa thích lãng mạng một chút mà không phải như đám dâm tặc t*ng trùng lên não xuyên việt giả khác thấy người ta không đề phòng hay gặp khó khăn như dính xuân dược liền giả vờ đạo mạo mặt đầy chính nhân quân tử nhưng đầu dưới lại húp sùm sụp không chùi mép.

- Chỉ là mùi hương Sensei cũng thật thơm a, thân thể cũng nuột nà nữa, cặp loa cùng ngực có thể cùng Shiraki khó phân thắng bại, eo so với Akari cũng là một tám một mười, đú trend vòng tay quanh eo để uống nước cũng chỉ là chuyện cỏn con, mặc dù chiều cao không bằng cái nữ nhân có thể hóa khói kia nhưng đôi chân dài cũng tuyệt đối không kém đối phương chút nào, có người yêu như thế ta chẳng phải là ngày ngày đều muốn lao lực sao?

Motaru thở dài than thở, chỉ là thời tiết hơi nóng bức khiến miệng hắn hơi khô ráo làm cho hắn liếm mép không ngừng chứ không hề có ý tưởng dâm tặc nào

- Mà khoan, ta có ý nghĩ xấu về nữ nhân của mình sao có thể gọi là dâm tặc a, đây phải gọi là chung thủy mới đúng hắc hắc.

Mặc dù cả hai còn chưa xác định mối quan hệ gì, thậm chí đến lời nói cũng chưa tỏ rõ bao nhiêu tình ý ở trong nhưng Motaru có cảm giác chính mình cách ngày ấy đã không còn xa rồi.

Hắn có tự tin sớm thôi chính mình liền có thể quang minh chính đại làm những gì hắn muốn với thân thể của nàng, nhấm nháp đôi môi mọng nước kia, vuốt ve mảng da thịt trắng óng non nuột, thay đối phương san sẻ cặp đôi áp lực to tròn phải gánh vác bấy lâu nay, dự đoán tầm cỡ bốn kg kia...

- Thôi thôi mẹ nó không nghĩ nữa, nghĩ nữa ta sợ sẽ nhịn không được đi thực hiện mấy hành vi cầm thú mất...

Vỗ vỗ đầu, Motaru ngơ ngác ngắm nhìn trần nhà hồi lâu cố trấn định lại nội tâm đang xao động không ngừng.

Trạng thái này kéo dài mấy phút Motaru cũng không thể không từ bỏ mà nhắm mắt lại nghĩ cách khác.

Hắn đoán chính mình rung động quá thành lú, nhìn đầu cũng thấy Sensei môi mềm, mông rộng, ngực lớn...

- Umm làm sao giờ làm sao giờ...

- A!

Đột nhiên như nhớ ra gì đấy, Motaru ánh mắt liền chợt sáng lên.

Hắn dường như tìm ra một thứ cũng hấp dẫn không kém bộ loa của Sensei rồi.

Nghĩ như vậy Motaru liền vội vàng điều chỉnh lại tư thế nằm, cả người buông lỏng, hai mắt nhắm nghiền lại.

Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ hắn giờ đây hẵn là ngủ đi nhưng sự thật Motaru tâm thần giờ đây đã chuyển tới không gian chứa vô số ngôi sao mà hắn đoán là đại diện cho các sinh vật siêu phàm trên thế giới này

- Ồ, vắng mặt mấy ngày mà biểu đồ thay đổi không ít nha.

Nhìn trước mắt một mảng biểu đồ sao với mấy trăm ngôi sao lớn nhỏ, Motaru ánh mắt liền chợt nổi lên hứng thú.

Mặc dù số lượng sao nhỏ màu vàng kim đại diện cho bầy quái vật phụ thuộc Cthuluh đã giảm đi không ít, nhưng mới đấy thôi liền đã khôi phục lại một ít quân số, nhưng trọng điểm không ở những thứ này, trên bản đồ sao thế mà xuất hiện một cái thế lực mới, một nhóm ngôi sao nhỏ màu tím đen mà hắn đoán là một bầy quái vật khác tương tự với bầy quái vật của Cthuluh nhưng do một cái ngôi sao lớn màu tím đen thống lĩnh.

Cũng không biết là thứ gì a...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play