Đứng trước cổng trường vắng lặng, Motaru cùng Shiraki sắc mặt bơ phờ ngơ ngác tới cực điểm, hai con ngươi vô hồn nhìn vào khoảng không vô định.
Cuối cùng vẫn là Shiraki tính tình sốc nổi không chịu đựng được nữa mà quát ầm lên.
- Con mẹ nó vì sao người khác ngày đầu tiên đi học nếu không phải là khung cảnh hài hòa liền là bầu không khí nhộn nhịp tươi sáng, vì cớ gì tới lượt ta liền dính phải chuyện xui rủi thế này?
- Hừ trách đời trách đất chẳng bằng trách chính mình, nếu không có chuyện tốt ngươi làm ta làm sao có thể rơi vào tình huống này?
- Hửm? Lỗi ta? Ta thấy đây chính là lỗi của ngươi mới đúng a, nếu không phải ban sáng việc kia ta nào có thể rơi vào tình cảnh này?
- Móa, đó rõ ràng là ngươi lôi ta theo cùng một chổ ngã chổng vó sau đó còn bỏ chạy báo đời ta phải đuổi theo, ngươi lúc ấy cùng về lớp chẳng phải xong sao?
- Ta về hay không liên quan gì đến ngươi? Rõ ràng là tên óc heo nhà ngươi cố gắng nán lại mới khiến ta ở lại theo, nếu không bổn tiểu thư đã sớm trở về.
- Mả mẹ nó, bộ ai "bò sữa" như ngươi cũng tranh luận đần đến thế sao?
- Ngươi gọi ai là bò?
- Ngươi gọi ai là tên óc heo?
...
Trong lúc một nam một nữ chuẩn bị đánh nhau bất chấp ánh nhìn kỳ quái xung quanh, một giọng nói rụt rè vang lên khiến cả hai người không hẹn mà cùng liếc nhìn tới.
- A ừm, ta...
- Có chuyện gì, nói! x2
- A ta... câu lạc bộ mọi người còn tuyển người sao...
- Không còn tuy...
Motaru vốn không kiêng nhẫn định trực tiếp từ chối thì đột nhiên hắn cảm giác được sóng lưng mát lạnh, rụt rè quay đầu lại nhìn, ở một chổ gần đó Sayano-sensei đang híp mắt mỉm cười nhìn bọn hắn, chỉ là Motaru cùng Shiraki dám cược một khi bọn hắn làm phật lòng nàng vậy tuyệt đối sẽ có chuyện đại khủng bố xảy ra.
- Ài, còn tuyển, đơn đây điền vào đi.
- A cảm ơn Hamano-kun rất nhiều.
Thiếu niên trước mắt hai người vui vẻ nhận lấy tờ đơn thuận miệng nói một câu liền bắt đầu điền thông tin.
Ban đầu cũng không để ý lắm nhưng Shiraki đột nhiên liên ánh mắt nghi hoặc nhìn Motaru đứng sánh vai với mình liền chợt hỏi:
- Khoan đã ngươi cũng biết tên này sao.
- Không bi... a là ngươi sao.
Nhìn thiếu niên gầy yếu thấp bé trước mắt, Motaru sững sờ hai giây liền chợt ngạc nhiên kinh hô.
Đây không phải là tên bạn học bị bắt nạt kia được hắn giúp sao.
- Ưmm, ngươi là... ngươi gọi cái gì nhỉ?
Dù sao thời gian trôi qua cũng có một đoạn thời gian, Motaru thật không nhớ cũng không có gì lạ, dù sao hắn cũng không nghĩ hai người còn có cái gì gặp nhau.
- Là Tanaki Shin, mọi người cũng có thể gọi ta là Shin cũng được nha.
Tên là Tanaki Shin thiếu niên điền xong tờ đơn liền ánh mắt sáng rực đưa lại cho Motaru, cả người hơi run rẩy vì hưng phấn nhưng cũng có phần thấp thỏm.
Nhìn thấy đối phương bộ dạng này, Motaru cũng không khỏi cười lên thầm nhắc.
- Không cần phải lo lắng như thế a, dù sao câu lạc bộ này thậm chí ngay cả tên cũng không có, gặp được người nguyện ý tham gia người hào hứng phải là chúng ta mới phải.
Chỉ là nghe thấy Motaru nói vậy, Tanaki liền chợt lắc đầu liên hồi, thần sắc vô cùng kính cẩn cùng nghiêm trang.
- Không không, có thể được vào câu lạc bộ của người ta hằng ngưỡng mộ, người hưng phấn phải là ta mới đúng.
Nhìn thiếu niên trước mắt ánh sáng rực nhìn chính mình, Motaru nào còn không biết chuyện tốt này là từ lần đấy bản thân thuận tay hành động kia chứ, đối với việc này hắn chỉ có thể cười khổ nói:
- Ngươi a, cần gì phải vậy chứ.
Nhưng nhìn thiếu niên ánh mắt tràn đầy nghiêm túc, Motaru liền cũng không biết làm gì hơn ngoài thở dài một cái tiếp tục nhìn tờ đơn xin gia nhập trên tay.
- Mờ mờ ám ám nãy giờ, giữa các ngươi rốt cuộc là có chuyện gì a.
- Cũng không phải gì to tát đâu, chỉ là thuận tay làm chút sự tình ngươi không cần để tâm.
Đối với ánh nhìn hiếu kì của Shiraki, Motaru chỉ thuận miệng trả lời một câu.
Chỉ là vì vậy cũng khiến Tanaki không hài lòng mà vội lên tiếng phản bác.
- Không không đấy tuyệt đối không phải là việc nhỏ, trước giờ có rất nhiều người nhìn thấy ta bị bắt nạt, nhưng bởi vì sợ hãi đám đàn anh kia đi tìm phiền phức mà không có kẻ nào dám đưa tay giúp đỡ ta một lần, thậm chí không thiếu người còn chủ động xa lánh ta vị sợ bị liên lụy, duy chỉ có Hamano-kun khác biệt, không chỉ tốt bụng quả cảm lại còn mạnh mẽ vô song dễ dàng chế phục được đám côn đồ kia, trong trường này không là trong đời này ta ngưỡng mộ nhất tuyệt đối chính là Hamano-kun.
Càng nói, trước mắt thiếu niên sắc mặt càng cuồng nhiệt, tới cuối cùng thậm chí trong mắt còn nổi lên hai ngôi sao khiến cho Motaru cũng không khỏi hơi xấu hổ một chút.
Chỉ là không thể không nói bị người tâng bốc như thế quả thật có chút cảm giác thỏa mãn, mặc dù vì những thứ nhỏ nhặt này mà vui vẻ thật có chút tầm thường nhưng Motaru rất hài lòng, làm việc tốt mong đợi lớn nhất là gì? Chẳng phải là được người ta nhớ kỹ cùng cảm kích sao.
Nhưng Motaru cảm giác bản thân sẽ càng vui hơn một chút nều bên cạnh không có "con lợn" này.
- Hể, hành hiệp trượng nghĩa sao, thật rất phù hợp với tính cách trẻ trâu như ngươi a.
- Thế nào, còn giả trang điềm tĩnh làm gì nữa a, mũi của người đều sắp hướng lên trời kìa.
- Mà khi ấy tình huống ngươi là làm thế nào, trước khi vào cuộc có nói ra mấy câu chuunibyo xuất hiện trong anime hay không, mà dù không có lúc kết thúc hẵn sẽ thả vài câu ngầu ngầu chứ, chả lẽ lại thả bọn côn đồ kia đi dễ dàng sao.
- Này này nói gì đi chứ, ta thật rất ngưỡng mộ a, nói không chừng đêm nay năm mơ thấy được bộ dáng ngầu lòi của ngươi trong tình cảnh ấy a, này kể chút đi mà...
Hít vào thở ra, hít vào thở ra.
Không được bạo hành động vật, "bò sữa" cũng là bạn của con người, không thể đánh...
- Được rồi Tanaki-kun, ta xem qua người thông tin xong rồi, không có chổ không đúng, vì vậy chào mừng gia nhập câu lạc bộ của những kẻ ăn hại a.
- Con mẹ nó chỉ có ngươi mới là tên ăn hại trong đây, mà từ khi nào câu lạc bộ này đã có tên mà không thông qua trưởng câu lạc bộ như ta phê duyệt rồi?
- Hửm? Ta tưởng ta mới là trưởng câu lạc bộ chứ?
- Hah, mơ hay lắm nhưng ngày nào ta còn thở thì ngươi tổn lùi.
- Móa...
Nhìn hai người trước mắt lại chuẩn bị đánh nhau, mặc dù Tanaki trong lòng có không rõ bất an nhưng hắn vẫn là vui sướng mĩm cười không khép được miệng.
Dù sao có thể vào được một câu lạc bộ bản thân không cần lại cô độc nữa không nói mình vào câu lạc bộ này thế nhưng là có thành viên chính là thần tượng của bản thân, Tanaki nỗi hưng phấn hiện tại là có thể nghĩ.
- Á, các em thế mà thật tìm được một thành viên khác cho câu lạc bộ sao, thật là ngoài ý muốn của Sensei đấy.
Nghe được giọng Sayano-sensei, Shiraki cùng Motaru cũng lập tức biết đường mà dừng tay lại, chỉ là dưới đất một màn dậm giày lẫn nhau vẫn chưa từng ngưng lại.
- Hừ, Sensei cũng quá coi thường em rồi, nếu không có cái cục tạ bên cạnh em đã sớm mời được thêm chục người nữa, nào chỉ có hiện tại một mống thế này.
- Này, nếu thèm đòn có thể đợi lát nữa nha, đánh ngươi trước mặt Sensei dù sao cũng có chút ngại ngùng, ta sợ không thỏa mãn được cơn thú tính của ngươi mất.
- ...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT