Theo tiếng nói âm lãnh mà tràn đầy hỗn loạn ý vang lên, Motaru chợt cảm giác quanh người không gian chợt biến đến cực kỳ không hợp thói thường.
Xung quanh phế tích cảnh tượng chợt bị thay thế bằng bốn phía đều là tứng cái bức tường thịt đem hắn cho hoàn toàn bao phủ, xung quanh một mảnh tanh tưởi huyết tinh.
- Cái quỷ gì?
Theo Motaru có chút kinh dị thầm than một tiếng, xung quanh tường thịt liền bắt đầu dị động run rẩy lên.
Tưng trương mặt người mang theo đau khổ, hoảng sợ, kinh hãi, bắt đầu rên rỉ nỉ non không ngớt bên tai Motaru.
- Đau, đau quá, cứu ta, ai đó cứu ta.
- AAAAA, quái vật, không không mau tránh xa ta ra.
Theo Motaru sắc mặt nặng nề thì thầm, nhưng theo hắn trong tưởng tượng "Hắc báo" công kích cắn xé cũng chưa từng xuất hiện, hiển nhiên hắn nhẫn thuật thi triển thất bại.
- Là ảo thuật sao?
Motaru cảm giác tâm trí mình theo thời gian cũng đang dần bị xung quanh lời thì thầm nỉ non mài mòn lôi kéo, hắn liền biết tình thế hiện tại có chút không tốt lắm.
- Nghĩ đến cái kia cá đuối vừa phát ra kỳ quái âm tiết ta liền bị trúng chiêu, là âm thanh loại ảo thuật sao, cái này ngược lại dường như có chút giống "Sage Art: Frog Call" của hai vị cóc hiền nhân.
Motaru nhớ đến cái kia cá đuối quái vật cuối cùng quỷ dị âm tiết tựa như có thể mê thất người khác tinh thần, ô nhiễm đối phương ý chí khiến Motaru tâm tình không khỏi nặng nề lên, nếu hắn thật trúng cùng loại với "Sage Art: Frog Call" tiên độn ảo thuật vậy liền thật có chút phiền lắm.
Mà nghĩ lại, Motaru cũng không còn khó hiểu vì sao lúc ấy đối phương lại gọi ra cá mập quái vật mang theo hắn tránh né mà không chủ động cùng hắn đối kháng, hiển nhiên từ khi ấy tên kia đã sớm dự trù chuẩn bị cái này "tiên thuật", mặc dù thời gian vận sức so với hai vị hiền nhân cóc phải lâu một chút nhưng quả thật hiệu quả cũng không tệ.
- Muốn không hiện tại log out?
Chỉ là mặc dù thân hãm ở mạnh mẽ ảo thuật nhưng Motaru cũng không có cảm giác được quá nguy hiểm áp bách cảm giác, bởi hắn có thể cảm giác được mình mặc dù ý thức bị vây ở cái chổ này nhưng nếu muốn hắn hoàn toàn vẫn có thể log out trở về mình bản thể.
- Thôi được rồi vẫn là tạm thời nghiên cứu một chút đi.
Nhìn xung quanh còn đang liên tục kêu than, rên rỉ không ngớt mặt người Motaru chợt có chút đau đầu, nhưng cũng không phải là quá mức mãnh liệt, nếu không ở thời gian dài hẵn cũng sẽ không có ảnh hưởng quá lớn.
Nhưng mặc dù là thế nhưng mỗi giây trôi qua đối với Motaru cũng là một loại gánh vác, chỉ là Motaru cũng không muốn sớm như vậy liền từ bỏ, đây cũng không phải hắn bị mắc chứng thụ ngược đãi cái gì mà là hắn thật có chút không cam lòng hiện tại cứ như thế liền rời đi, phải biết một khi log out hắn có rất lớn tỉ suất phải đợi thêm vài ngày thời gian mới có thể một lần nữa tiến vào cái kia không gian, nhưng đợi tới khi ấy chỉ sợ rằng món ăn đều nguội.
- Uy, ngươi có thể nói chuyện chứ?
Motaru tiến tới thử chạm vào một cái máu me be bét còn đang rên rỉ khuôn mặt, hơi có chút mong đợi hỏi thăm.
Nhưng đáp lại Motaru chỉ có từng lời rên rỉ thống khổ, đau đớn, kinh hoàng...
- Không tha ta, tha ta, không muốn ăn ta aaa!!!
- Cút đi, cút đi thứ quái vật này!!
- AAAAA ĐAU, ĐAUUU AAAAAA!!!
...
Xem ra là không có thể giao tiếp.
Phải làm sao giờ?
- Khoan đã, vì sao ta cứ nhất thiết phải log out về bản thể a?
Đột nhiên một cái ý nghĩ lóe lên trong đầu Motaru, nếu hắn đã có thể đăng nhập vào cái này thân thể vậy liệu hắn có thể đăng nhập vào cái khác thân thể hay không?
Không nghĩ thì thôi, nhưng một khi bắt đầu suy nghĩ lên Motaru liền không nhịn được mà muốn thử nghiệm lên.
- Nhìn tới cũng không có cái gì nguy hiểm, có thể thử một chút đi.
Motaru thì thào thầm nói, ánh mắt chợt sáng lên bắt đầu ngồi xếp bằng dưới nền đất ẩm ướt, nhắm mắt tỉnh tâm bắt đầu điều tiết mình suy nghĩ.
Dựa theo hắn nhớ không lầm, bản thân dường như lúc ngủ mới vô ý tiến tới cái kia không gian, có lẽ là do linh hồn chưa đủ mạnh nguyên nhân hay còn là do nguyên cớ nào khác mà bản thân mỗi lần trở về bản thể hẵn sẽ có một đoạn thời gian không thể đăng nhập cái khác thân thể lần nữa, nhưng hắn lần này cũng không định quay về, nếu dùng trò chơi thuật ngữ vậy hẵn là tương tự đổi sever một dạng mà không phải tắt game đi tựa như trở về bản thể sau đó đợi game bật lại tương tự hắn lần nữa muốn đăng nhập phải đợi một khoảng thời gian chờ.
Được!!
Lập tức một trận quen thuộc biến ảo cảm giác truyền đến khiến Motaru lập tức kinh hỉ mở ra hai mắt, quả nhiên trước mắt hắn là cái kia màn đen sâu thẩm, chỉ có một chổ khu vực trước mắt mới nổi lên lít nha lít nhít điểm sáng nhỏ.
- Hắc hắc ta đúng là thiên tài a, chỉ là hiện tại chọn cái nào điểm sáng bây giờ?
Motaru phút chốc liền lâm vào đắn đo phân vân, trước mắt số lượng đốm sáng thật sự là nhiều lắm, gần trăm ngàn lít nha lít nhít lớn nhỏ không đều quang điểm khiến Motaru giây lát cũng không thể quyết định được.
- Umm, thôi được rồi, nếu không biết thì thôi, nếu đã biết vậy vì sao không thử chơi lớn một chuyến a.
Motaru ánh mắt lấp lóe nhìn tới một trong sáu cái cỡ lớn quang điểm, cụ thể là cái kia màu vàng kim đại quang điểm, nếu hắn đoán không sai vậy cái này cỡ lớn quang điểm hẵn chính là cái kia cá đuối quái vật a.
- Mặc dù không biết ngươi là thứ gì nhưng ta chọn ngươi a, gớm ghiếc kỳ quái cá đuối.
Theo Motaru tiếng nói vang lên, hắn ý thức cũng bắt đầu hướng về cái kia vàng kim quang điểm bắt đầu dũng mãnh lao tới nháy mắt đã lần nữa hoàn toàn chui vào.
...
- RÉEEE!!
- Ngu ngốc dị loại chung quy là dị loại, cuối cùng vẫn phải thất bại thảm hại dưới chân ta.
Cá đuối quái vật một chân dẫm lên dưới nền đất thi thể mà tràn đầy hả hê đắc ý cười lên, năng lực quỷ dị thì đã sao chứ, tốc độ so nó nhanh thì có làm được gì, cuối cùng đều phải bị nó dẫm dưới chân.
- Thời điểm đã định, kẻ ngáng đường cũng đã bị giải quyết, cũng nên bắt đầu ta vĩ đại "Cthuluh" trở lại kế hoạch.
- RÉEEEEE!!!
Theo cá đuối quái vật một tiếng thét chói tai vang lên, xung quanh nó sương đen cũng đột nhiên trở nên bạo động mà điên cuồng tại xung quanh nó thân thể xoay tròn tạo thành một cơn lốc nhỏ.
Cá đuối quái vật thân ảnh ẩn sau trong màn sương đen, tầm mắt bắt đầu vô hạn phóng đại, nó miệng chợt phun ra một cái quỷ dị tràn đầy tử khí, chết chóc, héo úa thanh âm nháy mắt tại trong không khí lan truyền khắp nơi.
- Dead!!
Theo cá đuối tiếng nói vừa ra, không gian bắt đầu yên lặng trong thoáng chốc liền chợt nổi lên vô số tiếng gầm thét từ khắp nơi truyền đến.
- Rống!!
- Hống!!
- Grao!!!
- Quạc quạc!!
Từ trong đống phế tích có vô số rách nát, vặn vẹo xác thịt từ trong từng cái ngóc ngách khe hở chui ra, chúng nó ngước lên đã sớm bị đè nát tròng mắt nhìn tới ở trung tâm ẩn trong cơn lốc sương đen chính là chúng nó "Thần", từng cái liền vô cùng kinh hỉ cùng điên cuồng dùng mọi cách hoạt động chúng nó còn xót lại thịt nát liên tục lăn lộn tới chui vào sương đen cơn lốc liền hoàn toàn biến mất.
Theo cái cuối cùng một tên quái vật "tiên nhân" xác thịt chui vào, cơn lốc sương đen từ từ tán dần để lộ một cái làm từ máu thịt cùng đất cát hổn hợp trở thành một cái dị dạng âm ảnh, sa đọa, hỗn loạn thân thể, dùng "xấu xí" để miêu tả nó đều là vũ nhục "từ điển" cùng sách giáo khoa tác giả, dùng ánh mắt tới nhìn nó đều là một sự xúc phạm tới chúa mục đích khi sáng tạo ra đôi mắt cho con người.
Bất cứ sinh vật nào biết được nó sự hiện diện đều sẽ trong lòng không tự chủ mà nổi lên một cảm xúc duy nhất "Sợ hãi".
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT