Ánh trăng rực rỡ trong veo, nữ tử mặc bộ váy đỏ ngồi bên bờ sông, vén tà váy lụa lên để lộ ra cổ chân trắng nõn của đôi chân dài.
Đá cuội và rêu trải dài dưới đáy sông trong vắt thấy đáy. Cảng chân trắng nõn kia khẽ đung đưa vẩy nước, cá trong nước vẫy đuôi, lượn vòng quanh đôi chân trắng nõn nà như ngọc kia. Đôi chân ngọc kia gợn sóng, thon thả mảnh mai, trời sinh đã xinh đẹp.
Tô Bạch Nguyệt nhìn qua mặt nước, nhìn thấy dấu răng rõ ràng trên mu bàn chân. Dù chưa xước da chảy máu, nhưng bởi vì da thịt Tô Bạch Nguyệt vốn trắng nõn, đặc biệt là đôi chân ngọc chưa từng thấy ánh mặt trời này, nó lại càng trắng nõn mềm mại như đậu phụ mới làm, cho nên nếu dấu răng này không bôi dược thì mười ngày nửa tháng chưa chắc đã mờ.
Trời đầu mùa xuân vẫn lạnh lẽo. Áo mỏng trên người Tô Bạch Nguyệt vẫn chưa thay, lúc mới chạm vào nước cũng hơi lạnh, nhưng sau khi thích ứng được lại có thể cảm nhận được chút ấm áp trong nước.
Dòng xuân mùa xuân ấm áp, chân ngọc của mỹ nhân nghịch nước, ánh trăng bao phủ như tiên như thần.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT