Long Đường cùng Kim Ô môn quyết chiến, không chỉ nói đơn giản với
Long Đường, thậm chỉ là cả Tề Quốc mà nói, đều là nhất kiện cực kỳ quan
trọng.
Huống chi, chủ soái lần này của Long Đường là người được kì vọng cao nhất – Long Phiêu Phiêu.
Bởi vậy, hôm nay quyết chiến, không thể nghi ngờ là trận chiến trọng yếu nhất của Long Đường nhiều năm qua.
Vô hình chung ẩn hiện một chút khẩn chương, nhưng mà, vẫn có rất
nhiều người trung tướng không cảm nhận được gian khổ cùng tử vong.
Còn một ít người trong coi, hiện giờ lấy thực lực của Long Đường Tề
Quốc thậm chí cả Lam Nguyệt đại lục, cho dù chỉ còn lại năm người cũng
dễ dàng khiêu chiến.
Loại tin tưởng này tồn tại, đó là bởi vì Long Đường có được một trong năm Tử Long Đại Nguyên soái – Long Dật Tĩnh.
Thanh âm ồn ào náo động trong buổi sáng sớm, liền vang vọng cả Mục
Thiên Nhai, mà khi ánh sáng ở cuối chân trời kéo lên, phần khẩn chương
kia cũng dần tan biến.
Tuy nhiên, trọng tâm của cuộc chiến này sao chỉ toàn người của Tề Quốc, các nơi yếu điểm, đều có người của các quốc khác.
Đặc biệt các xa nới chủ chiến trăm mét, trên Tà Phong………..
“ Ngươi cũng chú ý đến người bệnh trọng thương ta, ngươi xem ta coi,
hiện tại thân thể có thể mệt nhọc như vậy sao? Lam bằng hữu với ngươi,
thật sự là thất sách* lớn nhất của Bách Hiểu Thông ta.”
Người Bách Hiểu Thông băng bó toàn là băng vải, đầy bụng bực tức hướng về phía nam tử đứng ở phía trước oán giận.
“ Ngươi oán giận ta cái gì, ta nói rồi, có cho ngươi đến đây sao?”
Thanh âm nam tử lạnh lùng, từ trong chiếc môi bạc truyền ra, tà tà liến Bách hiểu Thông đang ngồi dưới đất.
Bách Hiểu Thong nhất thời nghẹn, lẩm bẩm một tiếng: “Ta có thể không
đến sao, thương thế trên người ngươi so với ta cong trầm trọng hơn.”
Ngày đó nổ mạnh thế, nếu không có hắn kéo mình ra, hiện tại chỉ sợ
Bách Hiểu Thông hắn đã không còn tồn tại trên đời này, hắn thật sự không nghĩ tới lực nổ lại mạnh đến như vậy.
Bất quá nam tử kia nởi vì hắn mà lại bị thương nặng, nếu trong cơ thể hắn không có Thần Long khí bảo hộ đúng lúc……..
“ Xem ra Long Đường còn không biết Kim Ô môn môn chủ kia lợi hại thế
nào, cũng tốt, khiến cho tên nghĩ mình là thanh cao, chịu khổ một chút.”
Namtử nhìn về phía Bách Hiểu Thông, nói: “ Xem ra ngươi đối với Long Đường rất oán giận.”
“Ta chỉ là luận sự.” Trăm Hiểu Thông nắm bả vai, ngẩng đầu, mắt nhìn
thiên hạ nói: “ Hôm nay trời cũng không sớm, môn chủ đại nhân kia, sẽ
không tính toán phóng bồ câu tới chỗ Long Đường chứ?”
Khóe miệng nam tử giương lên, chắc chắn, tự tin mà nói: “ Nhất định sẽ đến.”
Bách Hiểu Thông nguýt mắt, ngẩng cổ, nhìn về phía nam tử, trong con
ngươi đen kia ánh lên nắng mai, ý cười* dần dần nổi lên: “Thật đúng là
bạn đường, nghĩ cái gì, làm cái gì đều nói.”
Namtử bên ngoài không có nghe Bách Hiểu Thông chế nhạo, chính là con ngươi đen lóe lên tia chờ mong…….
……………
Nơi chủ chiến, Long Phiêu Phiêu một thân áo giáp màu bạc, cả người
nàng anh dũng sảng khoái, hé ra dung nhan tuyệt thế cùng hai hàng lông
mĩ thanh tú khẽ nhíu lại, nàng sơm đã chuẩn bị trạng thái chiến đấu, chờ Kim Ô môn môn chủ hiện thân.
“ Phiêu Phiêu, không sao chứ.”
“ Các thúc ba, ta không sao. Trạng thái hiện tại của ta tốt nhất.”
Long Phiêu Phiêu quay người lại đã thấy vài vị thúc thúc bá bá đứng bên cạnh mình.
“ Phiêu Phiêu, con hiện tại cũng không cần suy nghĩ, chỉ cần đem tinh thần tốt nhất ứng phó với Kim Ô môn môn chủ.”
Long Dật thu tiến lên, tay vỗ vỗ bả vai của Long Phiêu Phiêu.
“ Dạ, Phiêu Phiêu nhớ kỹ, Phiêu Phiêu sẽ không làm mất mặt Long Đường.”
Tuyệt đôi sẽ không để cho Thanh Thanh tới Yến Quốc, tuyệt đối!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT