Trở lại gaming house của đội tuyển MAX, Hàn Hựu tâm tình vui vẻ nên ngủ một giấc rất say, rời giường xong liền xuống căn-tin ăn sáng, trên đường đi qua phòng train có ngó vào trong, liếc mắt liền thấy hai người đang ngồi cạnh nhau trước màn hình máy tính, bỗng nhiên kinh ngạc đi tới: “Ôi, hai người mà cũng dual hả? Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây à?”

“ĐM!” Lúc này Mậu Thiệu Minh đang đứng một mình ở đường dưới, bị tên kia thình lình đi tới từ đằng sau mà sợ hết hồn, run tay dùng nhầm một skill, khiến đối phương tránh né được, cứ thế trơ mắt nhìn Caitlyn của mình bị bên kia đánh chết.

Tô Vũ Kỳ nhìn thông báo hạ gục, nhàn nhạt nói: “Vừa rồi ai khoác lác có thể hấp chết bên kia?”

Mậu Thiệu Minh căm giận xoay người liếc mắt lườm Hàn Hựu: “Có người làm hỏng chuyện đấy chứ, nồi này anh không gánh.”

Tô Vũ Kỳ “Ồ” một tiếng, giọng nói vẫn bình thản: “Mấy vạn fan đang theo dõi, không muốn gánh cũng phải gánh.”

Mậu Thiệu Minh: “… Mẹ nó!”

Tô Vũ Kỳ: “Chú ý hình tượng trước công chúng.”

“… Tôi nhận được chưa?” Mậu Thiệu Minh ho khan hai tiếng, nuốt hết mấy lời thô tục định phun ra trở về.

Lúc này Hàn Hựu mới nhận ra hai người đang stream, hắn liếc thoáng qua camera, sau đó bỗng nhiên dí sát gương mặt đẹp trai của mình vào trước ống kính: “Helu mọi người, tôi là U thần đẹp trai anh tuấn phóng khoáng ngầu lòi nhất trần gian của mấy bạn nè! Có ai nhớ tôi hông? Hôm nay thời tiết rất đẹp, mọi người đã ăn gì chưa?”

Mấy dòng spam comment chạy qua màn hình bỗng nhiên dừng hẳn như để biểu đạt tâm tư của đám người, ngay sau đó bỗng điên cuồng ào ào xuất hiện tiếp.

“A a a a a U thần đến bao giờ mới thèm stream thế, bọn em nhớ anh lắm nha, cầu ôm một cái, cầu hôn một cái, cầu bế một cái nào!”

“Chậc chậc chậc, hôm nay đại U thần vẫn đẹp trai như mọi khi!”

“Quào, U thần ơi mặt anh to quá, mau tránh ra, em còn ngắm Ngô Ngạn Tổ nhà chúng em chưa đủ nhiều.”

“M thần thao tác rất là đỉnh, không biết khi nào mới được xem cặp Bot mới dual đây? Mong chờ -ing.”

“Chỉ mình tôi thấy U thần vẫn luôn khiến người ta muốn ngừng mà không được ư…”



Hàn Hựu nhanh như gió quét mắt đọc hết comment một lần, sau đó hài lòng gật đầu: “Ha ha ha, hôm nay mọi người hăng hái quá nha.” Nói xong mới liếc mắt nhìn hai người kia, “Nói mới nhớ, muốn dual cũng không đến mức là hai người chứ? Một đi đường trên một xạ thủ đường dưới định dual kiểu gì, hai thằng mid và rừng đâu rồi?”

Tô Vũ Kỳ không rời mắt khỏi màn hình, nhưng giọng điệu nghe cũng thấy đang buồn bực, sau khi che micro đi liền trả lời: “Anh nghĩ tôi tình nguyện chắc? Mẹ Lâm Nam tới thăm con, tiện thể kéo Sử Nỗ đi dạo phố rồi, anh thì ngủ trương xác trong phòng, vì không muốn thất hứa nên quản lý Tống mới bắt tôi và cái người này chữa cháy, tới live stream dual.”

Hàn Hựu sờ cằm, bất ngờ nói: “Hử, sáng sớm có ai tới gọi tôi à?”

Nghe Tô Vũ Kỳ nói vậy, Mậu Thiệu Minh bức xúc: “Này này, tôi cũng là người có danh có tiếng, em có thể gọi Thiệu Minh, Minh Minh, M thần, hoặc kể cả là Ngô Ngạn Tổ, mở mồm ra là lại ‘cái người này’ ‘cái người nọ’ là có ý gì?”

Tô Vũ Kỳ cuối cùng cũng ngẩng đầu liếc mắt với hắn: “Ngạn Tổ? Ha ha.”

Mậu Thiệu Minh kéo ngón tay cậu: “Em chờ đó, sớm hay muộn cũng sẽ dạy dỗ cho em ngoan ngoãn mới thôi.”

Tô Vũ Kỳ liếc xéo hắn: “Để xem ai dạy dỗ ai.”

Khóe miệng Mậu Thiệu Minh nhếch lên, ánh mắt quét lên gương mặt xinh đẹp của đối phương, nhoẻn cười nói: “Được, đường còn dài, để rồi xem.”

Sóng nơi đáy mắt Tô Vũ Kỳ khẽ gợn, mấp máy môi nói không ra tiếng.

Mậu Thiệu Minh thấy đối phương phản ứng như vậy mới hài lòng huýt sáo, tiếp tục mở lại micro.

“Được rồi, hai vị lão gia cứ tiếp tục, tiểu nhân xin phép cáo lui.” Hàn Hựu đứng bên cạnh nhìn, cuối cùng không chịu nổi màn liếc mắt đưa tình trước bàn dân thiên hạ của bọn họ nữa, run rẩy nổi hết cả da gà, chọn một máy cách đó không xa, khởi động đăng nhập.

Tuy hắn rất thích hóng thị phi, nhưng bản thân hoàn toàn không thích dính vào.

Hàn Hựu nhanh nhẹn đăng nhập tài khoản, lướt qua danh sách bạn bè liền ngạc nhiên khi thấy Khâu Mục vậy mà đã online, hắn liền mở chat chào hỏi: “Helu, chào buổi sáng đồ đệ thân yêu, tối qua ngủ ngon không, có mơ về sư phụ không nè?”

Tin gửi đi rất lâu nhưng không ai đáp lại.

Hửm? Không có ai à? Hàn Hựu sờ cằm, bắt đầu spam một đống.

Bí Mật Muốn Nói Với AD: “Đồ đệ đồ đệ đồ đệ, nhìn thấy hãy trả lời hãy trả lời!”

Bí Mật Muốn Nói Với AD: “Cậu đã bị bao vây, trả lời không tôi giết!”

Bí Mật Muốn Nói Với AD: “Tôi biết cậu ở đó mà, im lặng không giải quyết được bất cứ vấn đề gì, xin hãy trả lời thật lòng câu hỏi của tôi!”

Bí Mật Muốn Nói Với AD: “Hầy, đồ đệ mau hoàn hồn đi nào, nơi đây có một sư phụ chu choe đang chờ nè ~”

Tâm Tình Chỉ Kể Cho SP: “…”

Bí Mật Muốn Nói Với AD: “Helu, cuối cùng đồ đệ cũng nghe thấy tiếng gọi tình yêu của vi sư sao!”

Tâm Tình Chỉ Kể Cho SP: “Nói tiếng người.”

Bí Mật Muốn Nói Với AD: “Ồ, chúng mình dual đi.”

Kỳ thực Khâu Mục cũng mới ngủ dậy, vừa ăn sáng xong liền mở một trang chủ của MAX ra xem live stream một chút, sau đó bỗng thấy hình ảnh người kia dí mặt vào màn hình. Vốn sắp xem xong trận đánh đầu tiên dưới góc nhìn thứ nhất của Madman thì bỗng nhiên nghĩ cái gì lại chuyển qua tab game xem một chút, quả nhiên thấy khung chat bạn bè bị oanh tạc điên cuồng.

Hàn Hựu nói xong, không chờ nhắn lại liền gửi lời mời dual, Khâu Mục chấp nhận, khung mời voice chat QT lập tức hiện lên giữa màn hình, hai người vào voice chat xong liền tiến vào đội ngũ.

“Đồ đệ, hôm qua lúc về cậu học trưởng câu lạc bộ kia có nói gì với cậu không?” Khi bước vào giao diện chọn tướng, Hàn Hựu bỗng mở miệng hỏi.

“Nói gì?” Khâu Mục không hiểu.

“Thì nói ví dụ như muốn cậu tham gia đội trường vân vân và mây mây đó? Tôi nhớ trường cậu có tham gia giải liên trường mà? Nhìn quy mô câu lạc bộ cũng lớn.” Hàn Hựu suy nghĩ dù sao đồ đệ nhà mình cũng ưu tú như thế, bị để mắt là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.

“Ồ, nói để anh yên tâm luôn, tôi không có hứng thú.” Khâu Mục trả lời.

“Á đừng! Thực ra tôi muốn cậu có thể có hứng thú mà!” Giọng Hàn Hựu bỗng hăng hái hẳn lên, nói liên tục, “Tuy chỉ là giải liên trường đại học nhưng cao thủ nhiều lắm, đặc biệt là những người trẻ tuổi như cậu, tích lũy kinh nghiệm thi đấu chính quy chỉ có lợi không có hại. Cậu nghĩ mà xem, trò chơi thi đấu điện tử như LOL đương nhiên phải có một sân khấu eSports xứng tầm mới chuẩn, cảm giác quá quan trảm tướng sướng thế nào, nghĩ thôi đã kích thích rồi!”

“Tôi bảo này…” Khâu Mục cắt ngang sự sung sướng của người kia, “Sao tôi nghe mà thấy anh còn kích động hơn tôi vậy?”

“Khụ, vậy ư?” Hàn Hựu bình tĩnh nói, “Cậu nghe lầm rồi.”

“…”  Khâu Mục giật giật khóe miệng.

Trông cậu giống thằng ngu lắm à? Nhìn kiểu gì cũng thấy vẻ nhiệt tình đến mức quái dị kia chứa đựng âm mưu.

Trận đấu đã bắt đầu, hai người lại dual đường dưới, chỉ có điều lúc này tướng xạ thủ mà Khâu Mục sử dụng lại là Thợ Săn Bóng Đêm Vayne, còn lựa chọn của Hàn Hựu lại là Cai Ngục Xiềng Xích Thresh. Như Hàn Hựu đã nói trước khi rời đi hôm qua, cá tính Khâu Mục không hợp sử dụng những vị tướng đánh cấu máu từ xa như Ashe và Caitlyn. Vayne, chính là lựa chọn thích hợp nhất trong danh sách ADC mà Hàn Hựu đề xuất với cậu.

“Let us hunt those who have fallen to darkness.”

(Lời thoại của Vayne khi được chọn)

Theo tiếng nói lạnh lùng phát ra trong tai nghe, tướng được khóa lại.

Giống như lời thoại mở màn đầy đen tối, vị tướng Vayne này xảo quyệt, cơ động, tựa như kẻ lang thang ẩn mình trong đêm tối, luôn chăm chú quan sát con mồi, tùy thời mà động. Trong số các xạ thủ thì Vayne được coi là vị tướng tay cực ngắn với tầm bắn chỉ 550 đơn vị, ngoài ra còn không có bộ kỹ năng gây sát thương mạnh mẽ trong giai đoạn đầu, buộc phải dựa vào khả năng di chuyển tinh tế và giữ vị trí tốt mới có thể phát huy tối đa năng lực của xạ thủ này. Nhưng một khi trang bị đầy đủ, một tay thợ săn bóng đêm tiêu chuẩn chắc chắn sẽ trở thành cơn ác mộng của toàn đấu trường.

Trước đó Khâu Mục cũng đã xem video các trận đấu có Vayne nhưng chưa từng sử dụng, lúc này nhìn xạ thủ máu lạnh mặc đồ săn đêm trên màn hình mà hơi cau mày: “Tại sao không để tôi dùng Caitlyn?”

Caitlyn là vị tướng xạ thủ mà cậu sử dụng đầu tiên ngay khi mới tiếp xúc với trò chơi này, cũng là vị tướng mà xạ thủ hiện tại của MAX là Madman am hiểu nhất. Mới đây thôi, Madman đã sử dụng Caitlyn lật kèo thành công ngay trước mặt mấy vạn fan, thao tác nào cũng cực kỳ tinh tế, để lại ấn tượng rất lớn trong đầu Khâu Mục. Cũng chính vì vậy nên trong lòng cậu lúc này mới nổi sóng.

Về câu hỏi này của Khâu Mục, Hàn Hựu trả lời thẳng: “Lúc trước tôi từng nói với cậu rồi còn gì, dù là Ashe hay Caitlyn cũng đều không hợp với cậu. Nếu không hợp thì tốt nhất nên chọn tướng nào hợp hơn thôi.”

“Không hợp với tôi, vậy hợp với anh ư?”

Hàn Hựu nhận ra hình như mình có hơi không theo kịp sóng não của đối phương: “Đang nói chuyện của cậu, liên quan gì đến việc hợp với tôi hay không?”

Khâu Mục hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: “Cộng sự trước đây của anh là Can, tướng tủ là Ashe, cộng sự hiện tại của anh là Madman, am hiểu nhất là Caitlyn. Nếu họ là cộng sự của anh, hẳn anh đã rất quen phối hợp với hai tướng ADC này rồi đúng không?” Nói đến đây cậu liền ngừng lại một lát mới tiếp tục, “Tôi thừa nhận có thể mình còn kém bọn họ, nhưng cũng cho là sẽ mãi như vậy, luyện tập nhiều thêm thì sẽ không kém nhiều nữa.”

Hàn Hựu nghe những lời này xong mới hiểu ra.

Hóa ra đồ đệ thân yêu đang hiểu lầm, cho rằng hắn nghĩ cậu kém cỏi hơn hai cộng sự mới và cũ ư? Tuy quả thực là nghĩ hơi nhiều rồi, nhưng nghe những lời này xong kiểu gì cũng thấy đáng yêu.

Thấy bên kia trầm mặc, Khâu Mục bỗng siết chặt con chuột.

Kỳ thực cậu cũng biết, nói mình không kém hơn những vị tuyển thủ nhà nghề được phong thần ấy bao nhiêu, nghe kiểu gì cũng thấy không biết lượng sức. Nhưng cậu luôn tự nhủ trong lòng rằng, một ngày kia cậu cũng nhất định có thể phối hợp nhuần nhuyễn ở đường dưới với người này như vậy.

Ngay khi cậu không nhịn được nữa mà muốn mở miệng phá vỡ bầu không khí trầm mặc, giọng nói của Hàn Hựu cuối cùng cũng vang lên trong tai nghe: “Tôi biết cậu chỉ cần luyện tập nhiều hơn thì sau này nhất định sẽ không thua gì bọn họ, nhưng cậu không nên thỏa mãn sớm như vậy. Tin tôi đi, đồ đệ, cậu có thể còn mạnh hơn cả bọn họ.”

Nói xong, kênh voice chat lại rơi vào im lặng.

Hàn Hựu: “Đồ đệ?”

Khâu Mục: “Ừ, nghe được rồi.”

Hàn Hựu cười: “Hiểu rồi thì chúng ta bắt đầu dual thôi. Bay lên, hôm nay tranh thủ thăng cấp lên Bạch Kim I!”

Khâu Mục: “…”

Cứ luôn cảm thấy cách dùng từ có gì đó sai sai.

Lính của hai bên đã ra đến đường, mới cấp độ 2 đã giao tranh, Khâu Mục cầm Vayne lấy được hai mạng xong mới sực nhớ ra, nói: “À phải rồi, có chuyện quên không nói.”

Hàn Hựu: “Chuyện gì?”

Khâu Mục: “Anh lau mặt không hết kem đánh răng, vẫn dính lại kìa.”

Hàn Hựu sửng sốt một chút, giơ tay quẹt ngang mặt một cái: “Ôi đệch!”
Hết chương 34.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play