Hứa Thừa Yến nghe vậy cũng chỉ lịch sự cười ôn hòa nói: "Mùi trong quán bar quả thực rất nồng."
Trì Dật tựa lưng vào ghế ngồi, không chút để ý: "Đúng vậy, thân thể Tu Trúc còn chưa tốt lên, đi quán bar không thích hợp."
Thẩm Tu Trúc cười cười: "Không sao, bác sĩ nói gần đây tình hình của tôi đã khá hơn, đến quán bar cũng được."
Trong phòng lập tức có người không tán đồng nói: "Vậy cũng không được, mấy người chúng tôi không uống rượu cũng không sao, nhưng nếu cậu xảy ra vấn đề thì khó mà an tâm được." 
"Đúng đúng! Ở quán trà tụ họp cũng giống nhau!"
Hứa Thừa Yến tay nắm tách trà, nghe âm thanh chung quanh nhao nhao bàn luận đột nhiên cảm giác bản thân có chút dư thừa. Cậu ở bên Hạ Dương 5 năm, nhưng cũng không thể làm cho bạn bè của hắn chấp nhận mình. 
Mỗi một lần, cậu đều có thể loáng thoáng cảm nhận được những người đó cố ý xa lánh mình, còn như có như không chế nhạo cùng khinh thường. Cậu cũng đã từng thử nỗ lực nhưng phát hiện mặc kệ chính mình nỗ lực như thế nào thì bạn bè của Hạ Dương vẫn luôn chán ghét cậu như vậy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play