Thành Thê Phượng nằm ở bên bờ sông Trường Can, cách một trăm dặm chính là cửa Dục Thắng. Quan ngoại Dục Thắng bát ngát vô biên, cánh đồng hoang vu mênh mông, biên giới nối tiếp nhau.

Đầu năm Đại Tấn và Đại Chu hòa đàm, dù cho dựa vào trận thắng kia của Sở Vân Thanh, cũng đã mềm nhũn cả xương, chỉ có thể miễn cưỡng cướp lại mười hai tòa thành trì ở phía bắc này từ trong miệng cọp Đại Chu. Nhưng vào sáng sớm khi Đại Chu xâm phạm, mười hai thành phía bắc đã bị cướp bóc không còn một móng, nhà cửa sụp đổ, đường phố chất đầy xương, bao nhiêu ruộng tốt đều bị cho một mồi lửa.

Bị chà đạp như thế, là đã tổn thương nguyên khí, đứt gân cốt, cướp về cũng chỉ là thành trì hoang phế không nuôi lại được nữa.

Lúc sơ kết minh ước, ngoại trừ tiếng mắng nhiếc mười tám đời Nhiếp Chính vương dậy trời, thì chính là than thở về mảnh đất phía bắc hoang vu này, ngay cả chim muông cũng hiếm khi tới đây nghỉ chân một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play