Úc Kính Chi bày bữa sáng trong phòng ngủ của mình, Sở Vân Thanh vừa đi vào liền thấy người hôm qua còn khỏe như vâm, ánh mắt mang hình viên đạn cũng không quên vui sướng, hôm nay đã biến thành người bệnh, sắc mặt tái nhợt, môi khô xanh xao, cả người đều có vẻ bất mãn.

Không chờ Sở Vân Thanh hỏi, Úc Kính Chi đã nhếch khóe môi nở nụ cười: “Tài nghệ của người hầu trong phủ làm Sở thiếu cười chê rồi.”

Nghe cậu nói vậy, Sở Vân Thanh mới nhận ra trên mặt Úc Kính Chi chỉ là phấn, cậu vốn đã rất trắng nên chỉ cần bôi một lớp phấn mỏng, nếu không tiến đến thật gần hoặc là cố ý vạch trần thì quả thật khó mà phát hiện ra điều bất thường. Nhìn bộ dạng này của Úc Kính Chi rõ ràng là muốn lột một lớp da trên người Đỗ Thiên Minh, đúng là xấu tính.

Sở Vân Thanh bừng tỉnh, hồi tưởng lại giáo sư Ân ở hai thế giới ban đầu, so sánh với hiện tại, thật sự là thay đổi quá nhiều. Nó không chỉ là sự khác biệt rõ rệt trong nội tâm mà còn là sự mài giũa của thời gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play