Chương 294

Anh trừng mắt nhìn cô ta, cả giận quát.

Lần này anh thật sự nổi nóng.

Tiền Cẩm Lâm đã nhìn ra điểm yếu của anh từ lâu. Về mặt tình cảm, tuy anh cứng miệng không chịu thừa nhận nhưng phản ứng cơ thể lại rất thành thật.

“Anh giận hả? Thế anh đánh em đi?”

“Roi da à? Hay là keo nến?”

Cô ta cắn m0i dưới, hai chân quấn chặt lên người anh treo lủng lẳng.

Trong lòng lại càng hạ quyết tâm.

Hôm nay cô ta không có được anh thì sẽ có lỗi với bản thân mình.

Cả người cô ta dán sát lên người anh, tranh thủ lúc anh vẫn đang đờ người ra.

“Á!”

Một tiếng thét chói tai vang lên ở ngoài cửa.

Khiến hai người đang quấn lấy nhau phải giật mình thon thót.

Sắc mặt anh hơi ngượng ngập, dứt khoát đẩy Tiền Cẩm Lâm ra xa.

Cô ta nhìn về phía người vừa lên tiếng, tức giận tới mức lúm đồng tiền cũng run rẩy.

Cô ta nghiến răng ken két.

Lạnh lùng nói.

“Giám đốc Hoa, cô làm gì vậy hả?”

Hoa Nhụy xấu hổ đỏ bừng mặt, cúi gằm đầu xuống.

Cô ta vốn định trả lại áo khoác cho Trần Thiên Hạo.

Lúc cô ta đi không đóng cửa, ai biết hai người kia cũng chủ quan để cửa như vậy.

Hơn nữa còn làm chuyện thân mật ngay tại nơi này.

“Xin, xin lỗi. Tôi thấy cửa không đóng nên mới đi vào”.

“Tôi chỉ muốn trả lại áo cho anh Trần thôi”.

Dứt lời, cô ta giơ áo lên.

Đứng chôn chân tại chỗ không dám nhúc nhích.

Trần Thiên Hạo bước tới nhận lại áo.

Vẻ mặt xấu hổ.

“Quan hệ của chúng tôi không phải như cô nghĩ đâu, cô không cần xin lỗi”.

Hai mắt Hoa Nhụy lập tức sáng bừng.

Không phải quan hệ đó sao?

Cô ta biết rõ những người đến đây mua nhà đều là các đại gia mua cho bồ nhí, chẳng lẽ cô gái này…

Nghĩ vậy, trong lòng cô ta bỗng có chút chờ mong.

Cô ta vụng trộm ngẩng đầu liếc nhìn người đàn ông trước mặt mình. Cơ thể cường tráng của anh tỏa ra vẻ nam tính mãnh liệt, vô cùng thu hút người khác.

Nội tâm cô ta bỗng gợn sóng. Khi đối mặt với anh, cô ta thấy cả người khô nóng hẳn lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play